Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 133: Mộc gia nội biến

Chương Trước Chương Tiếp

Đêm khuya, đại viện Mộc gia, toàn bộ cao tầng Mộc gia tập trung nơi đây.

Mọi người với vẻ mặt kinh hoàng nhìn một loạt người đang quỳ trên mặt đất, cầm đầu thế mà là phó lãnh đạo Mộc gia, Mộc Thượng.

Trông hắn chật vật, khóe miệng còn có vết máu, bị thương không nhẹ

“Mộc Hùng, vì sao lại bắt ta?”

Mộc Thượng phẫn nộ nhìn Mộc Hùng ngồi cao cao trên ghế chủ vị.

Phía dưới, từng hàng cao tầng Mộc gia đang khẩn trương lo lắng, kính sợ nhìn gia chủ Mộc Hùng, mặt hắn không cảm xúc, lạnh lẽo bình tĩnh nhìn một đám người quỳ trên mặt đất.

Bọn họ đều là người của Mộc Thượng, toàn bộ bị đả thương chộp tới nơi này, một đám thấp thỏm lo âu.

“Ta muốn đi chỗ lão tổ cáo trạng ngươi.” Mộc Thượng điên cuồng hô to.

Nhìn đến cảnh này, sắc mặt Mộc Hùng lập tức âm u, trong mắt lóe sát khí.

“Hừ!”

Mộc Hùng hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng nói: “Gặp lão tổ sao? Mộc Thượng, ngươi còn có mặt mũi đi gặp lão tổ sao?”

“Chính mình làm chuyện gì, ngươi không rõ ràng sao?”

Nghe lời này, trong lòng Mộc Thượng chấn động, sắc mặt hơi biến hóa, nhưng vẫn là cố trấn định.

Hắn giận dữ nói: “Mộc Hùng, ngươi đang là ở bài xích dị kỷ*, lão tổ sẽ không cho phép ngươi làm bậy.”

* Bài xích dị kỷ: loại trừ người khác với mình, đối nghịch với mình.

“Ha hả...” Mộc Hùng cười, nụ cười rất lạnh lẽo.

Mộc Hùng lạnh lùng nói: “Mộc Thượng, ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định a, tự mình nhìn xem đây là cái gì?”

Nói xong Mộc Hùng phát đoạn ghi hình, trong đại sảnh lập tức xuất hiện một cái hình chiếu, nội dung phát đúng là đoạn phim Mộc Phàm ghi lại.

Mọi người xem thấy thứ này, sắc mặt đều thay đổi.

Khi Mộc Thượng thấy phần ghi hình này, vẻ mặt khiếp sợ, khó tin, trong lòng hoảng hốt, ý thức được chính mình xong rồi.

Nhưng hắn còn muốn biện minh, đáng tiếc Mộc Hùng không cho hắn cơ hội này.

“Mộc Thượng, lão tổ nói rồi, ngươi phản bội Mộc gia, cấu kết Lạc gia xâm hại lợi ích gia tộc, tội không thể tha thứ.”

Mộc Hùng nói rõ từng câu từng chữ.

Hắn chuyển giọng, hừ nói: “Vốn dĩ lão tổ nói muốn ta tử hình ngươi ngay tại chỗ, nhưng làm gia chủ, ta cũng có trách nhiệm, đã không quản giáo ngươi tốt.”

“Cho nên ta có một nửa trách nhiệm, cam nguyện chịu tộc quy xử phạt, mà ngươi từ giờ trở đi bị tịch thu tất cả tài sản, trục xuất Mộc gia, từ đây không thể lấy danh nghĩa Mộc gia nữa.”

Mộc Hùng nói hết lời, Mộc Thượng ngã ngồi ở dưới, mặt dại ra, trong lòng biết chính mình xem như hoàn toàn xong rồi.

Vốn dĩ muốn liên kết với Lạc gia, nội ứng ngoại hợp, muốn cướp lấy vị trí gia chủ, bởi vì lão tổ đã sắp chết.

Đây là điều hắn suy tính nhưng không nghĩ tới bị Mộc Hùng phát hiện, còn nắm giữ chứng cứ, muốn biện minh cũng không có cách nào.

“Mộc Hùng, ta hận a.” Mộc Thượng điên cuồng rít gào, giãy giụa bò dậy.

“Lão tử liều mạng với ngươi, ta sống không được, ngươi cũng đừng nghĩ yên ổn.”

Hắn hai mắt nổi tơ máu, hoàn toàn mất đi lý trí, tựa như một con mãnh thú nhào tới Mộc Hùng, muốn cùng chết chung.

“Ấu trĩ!” Mộc Hùng lạnh lùng, vốn định tha hắn một mạng, nhưng xem ra không cần rồi, người này đã phát điên.

Vì mục đích không tiếc bán đứng gia tộc, hao tổn lợi ích gia tộc, dù sao cũng là đệ đệ của mình, muốn tha cho hắn một mạng nhưng hắn lại không biết hối cải.

Phanh!

Nghe một tiếng vang, tâm thần mọi người ở đây nhảy dựng, thấy Mộc Thượng bay ngược ra xa, ngực thủng một lỗ, máu chảy xuôi.

Hắn hai mắt vô thần nằm ở nơi đó, trực tiếp treo mạng.

Mộc Thượng đáng thương, muốn làm gia chủ nhưng dùng sai phương pháp rồi, dù chuyện như thế nào cũng không thể liên hợp người ngoài bán đứng gia tộc.

Loại người này chết không hết tội.

Cho nên Mộc Hùng tự tay kết liễu hắn.

“Những người còn lại, xử lý theo tộc quy, giết.”

Ra lệnh một tiếng, mười mấy người người phía dưới bị kéo đi ra ngoài xử lý.

Mộc Hùng dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, thủ đoạn tự nhiên cứng rắn quả quyết, không nương tay chút nào, trực tiếp xử lý một ít sâu mọt có hại cho gia tộc.

Giờ khắc này, tất cả cao tầng Mộc gia trong đại sảnh đều co rút như ve sầu mùa đông, sợ hãi vì sự bá đạo của Mộc Hùng.

Mộc Thượng vừa chết, toàn bộ gia tộc không còn người nào dám phản kháng, đương nhiên ngoại trừ Mộc Phàm.

“Gia chủ, đã xét xử xong.”

Lúc này, quản gia cung kính đi tới, đưa lên mấy tấm thẻ ngân hàng.

Còn có một ít tài sản của Mộc Thượng, đã kiểm kê toàn bộ.

Mộc Hùng nhàn nhạt hỏi: “Tổng cộng có bao nhiêu chuyển qua hết cho Mộc Phàm.”

“Ách... Vâng, gia chủ.” Quản gia ngẩn người, nhưng vẫn phản ứng nhanh chóng.

Trong lòng hắn âm thầm ngạc nhiên, xem ra chuyện này liên quan đến Mộc Phàm, thậm chí chính là hắn chủ đạo chuyện này.

“Còn nữa, mau chóng chọn một đám tinh anh, đi tiếp quản căn cứ, lần này ta không hy vọng lại xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, nếu không chức quản gia này ngươi không cần làm nữa.”

Mộc Hùng lạnh lùng nhìn quản gia khiến hắn đổ mồ hôi lạnh.

“Vâng, gia chủ.”

Quản gia thành thành thật thật lui ra, sắp xếp tài sản của Mộc Thượng sau đó chuyển toàn bộ tiền vào một tài khoản.

Đó là tài khoản của Mộc Phàm.

Xử lý vấn đề nội bộ xong, Mộc Hùng vội vàng tiến đến từ đường gặp lão tổ Mộc Anh.

“Lão tổ, đã xử lý tốt, người Lạc gia xếp vào Mộc gia đã bị quét sạch sẽ, bao gồm phản đồ Mộc Thượng.”

Mộc Hùng thành thành thật thật báo cáo.

Lão tổ Mộc Anh gật gật đầu, điềm đạm nói: “Ngươi xử lý rất tốt, nhưng chuyện lần này đã làm Mộc gia mất mặt, nếu ngươi xử lý không tốt thì có thể lui khỏi vị trí gia chủ.”

“Vâng, ta đã biết.” Mộc Hùng đổ mồ hôi.

Đây là cảnh cáo, lão tổ rất tức giận, trong gia tộc có phản đồ, hắn làm gia chủ không thể không bị truy cứu trách nhiệm a.

Nghĩ đến Mộc Thượng, Mộc Hùng liền hận, ngươi nói coi ngươi ăn cây táo rào cây sung làm cái gì, yên ổn sinh hoạt bình thường không tốt sao?

Lại muốn liên hợp Lạc gia đối phó gia tộc mình, thật là ăn gan hùm mật gấu, đầu óc rỉ sét.

Loại người này, chết chưa hết tội.

“Chuyện tiểu Phàm, ngươi không cần phải xen vào, hắn đòi tiền ngươi liền đưa tiền, muốn cái gì liền cho cái đó, Mộc gia ở phía sau toàn lực ủng hộ là được.”

Lão tổ trực tiếp lên tiếng, có thể nói là rất ủng hộ Mộc Phàm.

Mộc Hùng thành thành thật thật, không dám ho một tiếng, tựa như bé ngoan.

Mộc Anh nhìn hắn, có chút bất mãn nói: “Nếu không phải tiểu Phàm không muốn tiếp nhận Mộc gia, chức gia chủ của ngươi đã chấm hết.”

“Đi xuống đi, chuẩn bị thật tốt, ngày mai theo ta đi văn phòng khu thứ tám một chuyến, đấu thầu quyền khai phá khu chờ quy hoạch.”

Lão tổ vừa nói xong liền xoay người rời đi, chỉ để lại Mộc Hùng không ngừng lau mồ hôi lạnh.

Ý lão tổ rất rõ ràng, Mộc gia muốn chuyển mình, để hắn chuẩn bị đấu thầu, bắt lấy quyền khai phá khu chờ quy hoạch.

Đương nhiên, bắt lấy tới còn chưa được, ngươi cần phải khai phá xong trong thời gian quy định, nếu không làm được sẽ bị phán định là khai phá thất bại, có trừng phạt.

Dù sao không phải ai đều có thể đấu thầu quyền khai phá, đến lúc đó ngươi khai phá không ra, vậy phải chịu xử phạt.

“Khai phá khu chờ quy hoạch sao, Mộc gia chúng ta không năng lực này a lão tổ.”

Mộc Hùng buồn khổ, tóc đều muốn trắng ra, chuyện này phải làm sao đây.

Lão tổ đã quyết định hắn cũng không có biện pháp thay đổi, chỉ có thể căng da đầu đi chuẩn bị, ngày mai phải đi đấu thầu bắt lấy quyền khai phá khu chờ quy hoạch.

Bắt được quyền khai phá rồi, nếu thật sự có thể khai phá thành công, tương lai Mộc gia sẽ trở thành gia tộc quyền thế đứng đầu, chi phối quyền lợi của một khu quy hoạch.

Đêm nay, trên dưới Mộc gia không ai có thể chìm vào giấc ngủ, Mộc Hùng trực tiếp hạ lệnh thanh tẩy Mộc gia.

Người bên phía Mộc Thượng, còn có những người có tâm tư khác đều bị quét sạch.

Một đêm qua đi, sau khi thanh tẩy, tất cả sở quyền lợi tập trung trong tay Mộc Hùng.

Sáng sớm ngày hôm sau, một đội ngũ khổng lồ chậm rãi rời khu thứ tám, đi căn cứ dược liệu mà Mộc Phàm vừa mới đoạt lại.

Những người này đã gây ra sự chú ý, hơn nữa đêm qua Mộc gia có động tĩnh lớn như vậy, tự nhiên không thể gạt được người hữu tâm, Lạc gia cũng đã thu được tin tức.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)