Trong đêm đen, ở khu chờ quy hoạch ẩn giấu rất nhiều nguy hiểm.
Vào đêm tối, trong phế tích có từng bóng đen ẩn ẩn hiện hiện, như một đám u linh tìm kiếm con mồi.
Trời tối, tất cả nhân loại tại khu chờ quy hoạch cần phải khóa kỹ cửa sổ, hơn nữa không được phát ra một chút âm thanh nào, nếu không sẽ rất phiền toái.
Chỉ cần không phát ra một chút tiếng động, khóa kỹ cửa sổ, liền sẽ không bị mấy Kẻ thất lạc lang thang trong phế tích phát hiện.
Còn nữa, trong bóng đêm có một ít yêu thú lẻn vào khu chờ quy hoạch, không ngừng săn giết những nhân loại mà chúng phát hiện.
“Ngao ô...”
Một tiếng tru tréo vang vọng khắp phế tích, khiến vô số nhân loại đang trốn tránh run bần bật, lòng đầy sợ hãi.
Trong bóng đêm có một con sói khổng lồ đứng ở đỉnh tòa nhà cũ trong phế tích, hai con mắt trong bóng đêm phát ra ánh sáng xanh lam.
Đây là một con sói màu đen, không giống sói trên địa cầu, chúng nó là giống loài ngoại lai xâm lấn, cực kỳ hung tàn, không có thiên địch.
Giống loài bản thổ trên địa cầu, dù là sói hay là lão hổ, sư tử, sau khi biến dị cũng rất khó so được với những giống loài ngoại lai này.
Lúc này trong khu phế có một căn cứ an toàn tạm thời, bên trong có từng ánh lửa, có người đang đi lại.
Xung quanh căn cứ an toàn có dựng từng cây cột kim loại, phát ra năng lượng cường đại hình thành một rào chắn.
Vòng bảo hộ năng lượng có thể ngăn cản các loại yêu thú tập kích, đương nhiên cũng không phải cái gì cũng có thể ngăn cản được.
Ở căn cứ có một trung đội chấp pháp đóng quân, mỗi người được trang bị vũ trang, khẩn trương đề phòng nhìn bốn phía, làm tốt chuẩn bị.
Trong căn cứ tạm thời này có hơn một ngàn người cư trú, đã có mấy trăm người tụ tập ở bên trong, người nào cũng khẩn trương nhìn bốn phía tăm tối.
“Ngao... Ô!”
Đột nhiên, trong bóng đêm truyền đến một tiếng tru, âm thanh mang theo một chút âm u khủng bố.
Mọi người căng thẳng, thấy trong bóng đêm bắt đầu hiện lên từng đôi mắt xanh lam, đang chậm rãi tới gần.
Đó là yêu thú, hơn nữa vẫn là yêu thú ngoại lai đáng sợ.
“Đội trưởng, là U linh lang, giống loài ngoại lai.”
Có người ngưng trọng nhắc nhở một câu, đã thấy rõ con vật trong bóng đêm, đúng là từng con U linh lang hình thể khổng lồ.
“Ô...” Trong khu phế tích truyền đến từng tiếng sói tru đáng sợ.
Chỉ thấy trên tòa nhà cao có một con lại một con U linh lang đáng sợ, chúng nó tổ chức chiếm đóng phần lớn phế tích, bắt đầu tấn công căn cứ.
Đây là một bầy U linh lang, thân thể tựa như u linh, chỉ đi lại trong đêm, U linh lang là loài cực kỳ đáng sợ trong đêm tối.
Nhìn bốn phía có rất nhiều U linh lang xuất hiện, mỗi một con đều cao khoảng hai mét, thân hình to lớn được bao phủ bởi tầng chất sừng dày màu xám.
Cái đuôi tựa như xích sắt nhọn, có thể dễ dàng đâm thủng tấm thép, lực sát thương kinh người.
Hơn nữa miệng chúng nó đầy răng nanh, hung tàn đáng sợ, gần như không có bất kỳ thiên địch nào ở địa cầu.
“Những con U linh lang này ngay cả sói bản thổ biến dị cũng không đánh lại chúng, sinh sôi nẩy nở rất nhanh, kết bè kết đàn lan tràn.”
Tên trung đội trưởng mang vẻ mặt nghiêm trọng nói, cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt đến từ giống loài ngoại lai đáng sợ này.
“Sinh vật ngoại lai, nhìn thấy liền giết, tất cả tiểu đội chuẩn bị chiến đấu.”
Rầm!
Vừa dứt lời, mười tiểu đội chia ra bảo vệ mỗi một phía, trong tay mỗi người đều cầm một khẩu súng, không phải súng bình thường.
Mà là súng năng lượng uy lực cường đại, có số lượng không nhiều, thời điểm cần dùng mới có thể xin bên trên, ngày thường không thể dùng loại súng ống này.
“Ngao!”
Đột nhiên, có một tiếng rít gào, trong bóng đêm từng con U linh lang nhảy ra, hướng tới căn cứ tạm thời.
Chúng nó chạy cực nhanh, tựa như u linh tiến sát.
“Đánh!”
Cùng với một tiếng ra lệnh, trong căn cứ xuất hiện từng luồng sáng.
Hô hô hô...
Mọi người khai hỏa, súng năng lượng phát ra từng tia sáng, đâm thủng bóng đêm, xỏ qua thân thể từng con U linh lang, bắn chết tại chỗ.
Có con linh hoạt tránh đi, một đường chạy như bay, nhảy vào trong căn cứ, bắt đầu giết chóc.
Đại chiến mở ra, trong bóng đêm có người bị đánh gục, bị cắn, có U linh lang bị bắn chết, đầu nổ nứt, máu cùng óc văng tung tóe.
Trong bóng đêm, từng con U linh lang lặng yên hiện lên, có con đứng trên mấy tòa nhà cũ, có chạy như bay xuyên qua phế tích.
Hưu!
Đột nhiên một mũi tên nhọn phá không bay đến, ngay lập tức xỏ qua đầu một con U linh lang trên mái nhà, bắn ra một tia máu màu xanh đen.
Ngay sau đó có bóng người lặng yên đứng trên tòa nhà cao nhất, nhìn U linh lang đã chết dưới chân, mày hơi hơi nhíu lại.
“U linh lang: Giống loài ngoại lai xâm lấn, sinh sản nhanh chóng, độ nguy hiểm cực cao.”
Trí tuệ nhân tạo quét qua cung cấp một số tin tức, Mộc Phàm chỉ nhìn lướt qua.
Nơi này có rất nhiều U linh lang, vừa thấy mới biết được là đang tấn công căn cứ tạm thời của nhân loại ở chỗ này.
Mộc Phàm vừa trở về, đúng lúc thấy cảnh vô số U linh lang tụ tập.
Nhìn đến căn cứ phía trước đang bị vô số U linh lang vây công, Mộc Phàm biết rõ nơi đó chịu không chống nổi bao lâu.
Muốn tu sửa căn cứ, chắc chắn sẽ khiến cho yêu thú, dị thú, thậm chí sinh vậy ngoại lai chú ý, trực tiếp kéo tới tấn công hủy diệt.
Cho nên đây là quá trình cần phải trải qua, chỉ có quét sách hết tất cả yêu thú tấn công cùng uy hiếp, mới có thể đe dọa các yêu thú khác không dám tới gần nơi này.
“Ít nhất là mấy ngàn con U linh lang.”
Mộc Phàm nhìn sơ qua, nơi này có ít nhất mấy ngàn con U linh lang, là một đàn U linh lang khổng lồ, hẳn là bầy sói mạnh nhất xung quanh đây.
Còn bầy sói bản thổ địa cầu thì đã sớm bị giống loài ngoại lai giết chóc diệt sạch.
Cho dù còn cũng chỉ rơi rụn ở một góc nào đó, không tạo được ảnh hưởng gì, không cách nào đối kháng những giống loài ngoại lai này.
“Tiểu Linh, tìm Lang Vương.”
Mộc Phàm nghiêm túc, trực tiếp phân phó Tiểu Linh bay đi tìm kiếm vị trí của Lang Vương, giải quyết Lang Vương mới có thể giải trừ nguy cơ.
Mặc kệ là U linh lang ngoại lai hay là sói bản thổ, một tộc đàn đều sẽ có một con Lang Vương.
Cho nên Mộc Phàm muốn giải quyết Lang Vương trước.
“Tích tích...” Tiểu Linh bay ra ngoài không ngừng xoay quanh, rà quét từng con U linh lang, đang phân tích số liệu tìm kiếm Lang Vương..
Trong căn cứ có không ít người bị thương, có người bị U linh lang cắn xé chết thảm.
Mắt thấy một người ngã xuống đi, Mộc Phàm lập tức kéo cung bắn ra một mũi tên nhọn.
Hưu!
Một mũi tên nhọn xẹt ngang trời, nháy mắt xỏ qua từng con U linh lang, toàn bộ một mũi tên đều hạ gục hết, không có ngoại lệ.
“Chủ nhân, phát hiện Lang Vương.”
Đột nhiên Tiểu Linh nhanh chóng bay trở về, lập tức chiếu ra một hình ảnh, thấy được nơi U linh lang vương ẩn giấu.
Đó là trên một dãy tòa nhà cao, bốn phía có nhiều U linh lang canh gác, ở giữa có một con U linh lang hình thể khổng lồ màu tím, cả người bao trùm một tầng vảy tím.
Trên đỉnh đầu nó còn có hai cái sừng đen nhánh, một đôi mắt lạnh nhạt, tàn nhẫn, khát máu, mang theo một chút linh tính.
“Tìm được ngươi rồi.”
Hai mắt Mộc Phàm trừng thẳng, kéo cung ngưng tụ ra mũi tên nhọn, bỗng nhiên xoay người khóa chặt mục tiêu là Lang Vương ở trên tòa nhà cao ở phía xa xa.
Vụt!
Lang Vương bỗng nhiên xoay người, một đôi mắt màu tím nhìn lại, nó vừa khóa chặt Mộc Phàm đã nhận ra nguy hiểm mãnh liệt.
Hưu!
Mộc Phàm buông tay, mũi tên nhọn xé không khí, trong bóng đêm tạo ra một đường cong, ngay lập tức tới trước mặt Lang Vương, sát khí lạnh thấu xương.