Khu thứ tám, bên ngoài phòng tuyến, có một bức tường kim loại cao chót vót, kéo dài liên miên.
Tường kim loại cao khoảng mười mét, nặng nề, kiên cố, bên trên khắc đầy các loại hoa văn, phù văn trận pháp.
Mộc Phàm vừa mới học trận pháp cơ sở, liếc mắt nhìn là có thể nhìn ra trên tường phủ kín các loại trận pháp huyền ảo cùng phù văn.
Bên trên khắc hoạ ít nhất mấy chục mấy trăm loại trận văn, tổ hợp thành một hệ thống phòng ngự khổng lồ, cực kỳ phức tạp.
“Trận pháp có cấu tạo thật kỳ diệu.” Mộc Phàm kinh ngạc đánh giá bức tường kim loại trước mắt.
Ngoài bề mặt tường là một quầng sáng năng lượng, mở rộng bao phủ toàn bộ khu thứ tám, hình thành một bức tường năng lượng cường đại kiên cố.
Đây là tường năng lượng phòng ngự của khu thứ tám.
Đầu tiên là vách tường cao khoảng mười mét phối hợp với trận pháp hình thành tường năng lượng phòng ngự, có thể nói là một lá chắn cực kỳ cường đại hoàn mỹ.
Dù năng lượng tường bị phá vỡ cũng có thể dựa vào bức tường kim loại kiên cố này ngăn chặn địch nhân tấn công, cung cấp thời gian chữa trị tường năng lượng.
Ở phía trước, có một con đường nối thẳng ra bên ngoài tường, có một cổng kim loại lớn thông ra thế giới bên ngoài bức tường.
Rất nhiều người đều tràn ngập tò mò đối với thế giới bên ngoài bức tường, Mộc Phàm cũng không ngoại lệ, bởi vì hắn chưa bao giờ rời khỏi khu thứ tám, đi ra bên ngoài bức tường.
Không phải không muốn, mà là không thể.
Muốn đi ra cần phải có giấy thông hành mới được, nếu không người bình thường đi ra ngoài chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm, chết thế nào cũng không rõ.
Hắn vừa lấy một phần giấy thông hành từ gia tộc, là một loại bằng chứng chứng minh Mộc gia ra vào tường năng lượng.
Dù sao Mộc gia xây dựng căn cứ gieo trồng ở bên ngoài, có thứ này thì có thể tuỳ tiện ra vào tường năng lượng khu thứ tám.
Ở cổng lớn có một đám thủ vệ canh gác, mỗi người đều mặc áo giáp đen đặc thù, bao phủ kín mít, trang bị vũ khí chính là một loại súng ống đặc thù.
Những cây súng ống này không dùng đạn thông thường, nó là một loại súng năng lượng dùng thủ pháp luyện khí tu chân chế tạo ra, uy lực rất lớn.
Một phát bắn ra có thể bắn nổ cường giả Tiên thiên, thậm chí dễ dàng xuyên thủng tường khí của tông sư.
“Đồng chí, mời đưa ra giấy thông hành.”
Mới vừa tới đây, Mộc Phàm đã bị hai gã thủ vệ cầm súng ngăn lại, đưa ra giấy thông hành mới có thể đi ra ngoài.
Mộc Phàm lấy giấy thông hành ra, sau khi kiểm tra xác nhận mới được cho qua.
“Đồng chí, ra ngoài nhớ kỹ, một: Ở bên ngoài, không thể tin tưởng bất kỳ sinh vật nào không phải nhân loại, gặp được sinh mệnh trí tuệ không phải nhân loại lập tức chạy trốn, hai: Gặp nguy hiểm phải nhanh chóng cầu cứu, ba: Không nên bước vào vùng cấm không người.”
Phía trước, có một người người thủ vệ đang cẩn thận giảng giải một ít chuyện cần chú ý khi ra ngoài cho Mộc Phàm, cần phải nhớ kỹ.
Ở cửa, đã có không ít người tụ tập, đều là người muốn ra ngoài, toàn bộ ở chỗ này chờ đợi cửa mở mới có thể ra ngoài.
Không phải tùy tùy tiện tiện có thể thông hành, hơn nữa, cửa ra vào có quy định thời gian mở, bỏ lỡ thì phải đợi lần tiếp theo.
“Được rồi, mở cửa ra, chúc mọi người lên đường bình an.”
Tên kia vừa nói xong, cổng kim loại phía trước sáng lên, một cánh cửa kim loại mở ra, đúng là cửa ra vào.
Mộc Phàm nhìn đám người xung quanh, ít nhất mấy chục người muốn đi ra ngoài, mọi người lần lượt đi qua cánh cửa, rời khỏi khu thứ tám.
Khi đi qua cánh cửa, Mộc Phàm rõ ràng cảm giác được mình xuyên qua một lớp năng lượng, cảm nhận được nó rất dày, kiên cố.
Phòng ngự của khu thứ tám rất cường đại, sau khi Mộc Phàm học tập trận pháp cơ sở mới thật sự cảm nhận được loại tường năng lượng bảo hộ này mạnh mẽ, kỳ diệu.
Xuyên qua tường năng lượng tường, Mộc Phàm theo đám người ra tới bên ngoài.
Bên ngoài cũng có thủ vệ gác, ngày đêm canh giữ cửa ra vào này, không để uy hiếp bên ngoài quấy nhiễu, phá hư.
“Tới tới tới nào, tắc xi, mười cây số giá một ngàn nguyên.”
Mới vừa ra bên ngoài, liền thấy một đám người đang chờ, bắt đầu kiếm khách, Mộc Phàm xem mà trợn mắt há hốc mồm.
Thì ra ở bên ngoài cũng có xe tắc xi.
“Tiểu huynh đệ, đi xe sao, muốn lên chiếc nào?”
Không chờ Mộc Phàm nhìn rõ ràng, liền thấy một nam tử râu ria chạy lại, ân cần dò hỏi.
Mộc Phàm đánh giá hắn, là một cái võ giả, dáng người cường tráng, nhưng chỉ tu luyện Tôi thể quyền mà thôi, thậm chí còn không có tu luyện đến viên mãn.
Suy nghĩ một chút, Mộc Phàm mới hỏi: “Đi khu chờ quy hoạch số tám, bao nhiêu tiền?”
“Khu chờ quy hoạch số tám?” Nam tử vừa nghe sắc mặt tức khắc thay đổi.
Khuôn mặt có chút trắng ra, giống như bị dọa.
Mộc Phàm nhíu mày, hỏi: “Làm sao vậy, chẳng lẽ nơi đó có vấn đề gì, không thể đi sao?”
“Tiểu huynh đệ, ngươi không biết sao?” Nam tử này ngạc nhiên hỏi.
Nghe vậy Mộc Phàm buông tay tỏ vẻ mình cũng không biết.
Chỉ thấy tên kia có chút sợ hãi nói: “Khu chờ quy hoạch số tám đã xảy ra chuyện, có rất nhiều người chết, chính mắt ta nhìn thấy, có yêu thú to như ngọn núi đấu đá lung tung, lần đó thiếu chút nữa mất mạng.”
Nói đến đây hắn vẫn còn sợ hãi, hiển nhiên là ám ảnh trong lòng.
Thật ra trong khu chờ quy hoạch thường xuyên xảy ra chuyện, nhưng chuyện xảy ra mấy ngày hôm trước liền có chút khủng bố.
Mộc Phàm nghe xong hơi nhíu mày, nhớ tới cái chết của Lăng Sa, có lẽ chính là trong sự kiện mà tên này nói tới.
Nhưng hiện tại hắn muốn đi nơi đó, căn cứ gieo trồng của Mộc gia ở khu chờ quy hoạch khu số tám, đã luân hãm.
Hiện tại hắn muốn đi đoạt lại căn cứ, thuận tiện nhìn xem khu chờ quy hoạch khác khu quy hoạch chỗ nào, càng muốn nhân cơ hội này điều tra cái chết của Lăng Sa.
“Hiện tại nơi đó thành địa phương đòi mạng, rất ít người đồng ý đi, tiểu huynh đệ, ta khuyên ngươi đừng đi nơi đó, đổi địa phương khác đi.”
Tên này tận tình khuyên bảo.
Mộc Phàm lại lắc đầu tránh ra, nói: “Thôi, ta muốn đi khu chờ quy hoạch số tám, ngươi không đi ta tìm người khác.”
“Ai, từ từ...” Nhìn Mộc Phàm xoay người đi, nam tử lập tức đuổi theo.
Hắn có chút sốt ruột nói: “Ta nói này tiểu huynh đệ, vì sao một hai phải đi nơi đó, nguy hiểm thì không nói, nơi đó rất nhiều yêu thú chiếm cứ, buổi tối càng khủng bố hơn, mỗi ngày đều có người chết.”
“Không ít Liệp yêu giả, nhà thám hiểm đi nơi đó săn giết yêu thú, có đi mà không có về, ta khuyên ngươi không nên đi tới đó.”
Đáng tiếc, mặc kệ hắn khuyên như thế nào, Mộc Phàm đều không để ý, đi hướng tới một chiếc xe chưa có khách.
“Ai ai ai, ta đi, ta đi còn không được sao?”
Tên tài xế này cắn răng, rốt cuộc vẫn chở Mộc Phàm đi, trong lòng chua xót, cuộc sống khó khăn a.
“Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bởi vì quá nguy hiểm nên hắn muốn thêm tiền.” Hắn cắn răng mở miệng nói.
Mộc Phàm ngừng lại, hỏi: “Bao nhiêu tiền, nói giá đi.”
“Thêm một ngàn, toàn bộ hành trình đi khu chờ quy là mười một cây số.” Hắn dứt khoát báo giá.
Nghe thế, Mộc Phàm nghĩ nghĩ cuối cùng gật đầu, thật ra hắn muốn tự đi, nhưng thấy có xe tắc xi, nhân tiện thưởng thức phong cảnh dọc đường đi.
“Vậy đi thôi.”
Mộc Phàm trực tiếp lên xe, tài xế chua xót lắc đầu, thở dài một hơi.
Thế giới của người trưởng thành không có hai chữ dễ dàng.
Vì kiếm ăn, bọn họ không tiếc mạo hiểm lái xe ở bên ngoài, có đôi khi trên đường bị yêu thú tập kích, trực tiếp treo mạng.
“Tiểu huynh đệ, mời thắt chặt đai an toàn.”
Vừa lên xe, tài xế liền nhắc Mộc Phàm thắt kỹ đai an toàn, khởi động xe bay, chậm rãi bay lên.
“Tiểu Tân, mở hệ thống phòng ngự của xe.”
Tài xế khởi động xe bay, lại phân phó cho trí tuệ nhân tạo trong xe mở ra hệ thống phòng ngự.
“Tích, phòng ngự mở ra toàn bộ.”
Chỉ thấy toàn bộ xe bay sáng lên, giống như có một vỏ trứng năng lượng bảo hộ chiếc xe.
Mộc Phàm nhìn thấy ngộ ra điều gì đó.
Vèo!
Ngay sau đó, xe lập tức bay ra ngoài, lơ lửng trên không trung, một đường bay đi, chớp mắt liền biến mất ở phương xa.