Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 118: Thiếu chút nữa tiêu rồi

Chương Trước Chương Tiếp

Trong mật thất, Mộc Hùng khẩn trương nhìn Mộc Anh, trán toát mồ hôi ròng ròng.

Vừa khiến lão tổ tức giận hộc máu, nếu cứ như vậy mà chết, hắn hoàn toàn xong đời, toàn bộ Mộc gia đều đi luôn.

Nhưng còn tốt, Mộc Phàm phản ứng nhanh, trực tiếp cho Mộc Anh ăn một viên đan dược.

“Mộc Phàm, đan dược kia có hiệu quả hay không a?” Mộc Hùng khẩn trương, nhịn không được hỏi.

Mộc Phàm cũng có chút khẩn trương, nhưng vẫn trấn định nói: “Lão già yên tâm, đan dược kia là Thánh được chữa thương, trên đời khó tìm, hiệu quả thần kỳ, chắc chắn không có việc gì.”

“Ngươi nhìn tóc lão tổ không phải đều bay lên sao, hơi thở không ngừng tăng, cơ thể da bọc xương bắt đầu dần dần tràn đầy, chắc chắn là đang khôi phục.”

Vừa nghe xong, Mộc Hùng cũng chú ý tới.

Mộc Anh ngồi ở chỗ kia, hơi thở sôi trào, mái tóc dài hơn hai mét trôi nổi bồng bềnh, không gió tự bay.

Hơn nữa bộ dáng vốn dĩ da bọc xương đang dần dần tràn đầy lên, tái tạo cơ bắp, cơ thể như đổi mới.

Giống như đang lột xác, từ cõi chết sống lại, có đột phá nào đó, hơi thở không ngừng kéo lên.

Điểm này Mộc Phàm có thể xác định, Thánh dược chữa thương có thể khôi phục thương thế của lão tổ Mộc gia, hơn nữa làm hắn trực tiếp lột xác, một lần nữa tràn đây sức sống.

Mộc Phàm cảm ứng, suy đoán Mộc Anh đang đột phá, hơn nữa tu vi rất mạnh, có cảm giác muốn đánh vỡ ranh giới Siêu phàm.

“Hệ thống, có phải hắn đột phá Siêu phàm, bước vào cảnh giới cao hơn hay không?”

Trong lòng tò mò, Mộc Phàm trực tiếp dò hỏi hệ thống.

Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ suy đoán không sai, ngồi suốt mười sáu năm, người trước mắt đang lột xác, thu hoạch tân sinh, có lẽ không đến một hai năm là có thể đột phá Siêu phàm, trở thành cường giả Nhập thánh.”

“Nhập thánh?” Mộc Phàm ngộ ra gì đó.

Xem ra, Mộc Anh thật sự đột phá.

“Lão tổ, ngươi đừng chết a.” Mộc Hùng lẩm bẩm.

Không nghĩ tới, Mộc Anh cũng nghe được, trán nổi gân xanh, hiển nhiên hắn có thể nghe hai người nói chuyện, thiếu chút nữa lại tức chết.

Lão tử không chết cũng bị ngươi làm tức chết.

Hô!

Sau một hồi, Mộc Anh từ từ tỉnh lại, thở ra một hơi, trong không khí truyền đến tiếng tia điện chẹt chẹt.

Hắn nhanh chóng thu liễm hơi thở, tóc dài không gió tự bay dần hạ xuống, hóa thành một lão già bình thường.

Thân thể vốn tiếu tụy như sắp chết tràn đầy sức sống, sắc mặt hồng nhuận, nhìn qua cực kỳ tốt.

“Chúc mừng lão tổ đột phá ranh giới, siêu phàm nhập thánh.”

Mộc Phàm lập tức chúc mừng.

“Ha ha ha...”

Lão tổ Mộc Anh vừa nghe tức khắc thoải mái cười to.

Hắn nhìn Mộc Phàm, vui mừng nói: “Tiểu Phàm a, đa tạ đan dược của ngươi, bằng không bộ xương già này đã xong.”

“Nhưng cách Nhập thánh vẫn còn xa đây.”

Lời hắn nói làm Mộc Hùng vui mừng, lão tổ không có việc gì, hơn nữa hình như còn đột phá đến cấp độ cao hơn, siêu phàm nhập thánh?

Siêu phàm là một cấp bậc, hướng lên trên chính là Nhập thánh.

Một khi Nhập thánh, chính là cường giả hàng đầu trong khu thứ tám, có thể uy chấn một phương, đối với Mộc gia mà nói tuyệt đối là chuyện tốt.

“Chúc mừng lão tổ.” Mộc Hùng kích động quỳ bái.

Mộc Anh nhìn Mộc Hùng, vẻ mặt ghét bỏ nói: “Lão tiểu tử ngươi, nếu không phải tiểu Phàm cầu tình, lão tổ ta hiện tại một chưởng vỗ chết ngươi, không phải cha ngươi không còn nữa, nào đến lượt ngươi thượng vị?”

Mộc Phàm dở khóc dở cười, an ủi nói: “Xin lão tổ bớt giận, lão già cũng vì Mộc gia, không cần trách cứ hắn.”

“Thôi.” Mộc Anh xua xua tay, thở dài nói: “Ngươi nhìn xem, tiểu Phàm còn cầu tình giúp ngươi, nếu là ta, sẽ bổ ngươi đầu tiên.”

“Đúng rồi, tiểu Phàm a, hiện tại ngươi có tính toán gì không?” Mộc Anh nhìn Mộc Phàm hỏi một câu.

Hắn chuyển giọng, nói: “Ngươi yên tâm, mặc kệ ngươi làm cái gì, trên dưới Mộc gia tuyệt đối nghe theo, ai dám không nghe, lão già ta sẽ tự mình giáo dục.”

Mộc Hùng ở bên cạnh vâng vâng dạ dạ, không dám có chút ý kiến.

Nhìn hai người, Mộc Phàm cười khổ lắc đầu nói: “Được, Mộc gia có lão già cầm lái là đủ rồi, ta lười nhác quản lý.”

“Ngươi nhìn tiểu Phàm xem, mạnh hơn ngươi nhiều.” Mộc Anh mang vẻ mặt hận rèn sắt không thành thép.

Hắn thất vọng về Mộc Hùng, lão tiểu tử có một ít tâm tư, nhặt hạt mè mà bỏ dưa hấu.

Không nghĩ tới Mộc Phàm mới là bảo bối lớn nhất, lòng lão gia tử sáng ngời.

Mười mấy năm trước liền biết rõ mình không có cách nào từ chối cho nên chấp nhận, cũng là một loại đầu tư có rủi ro đối với Mộc gia.

Hiện tại nhìn thấy Mộc Phàm, trong lòng lão càng thêm chắc chắn, tương lai Mộc gia hưng suy tất cả ở Mộc Phàm, bởi vì hắn hoàn toàn không nhìn thấu Mộc Phàm.

Một thân thực lực của tiểu tử này làm cường giả sắp Nhập thánh như hắn nhìn không thấu, trong lòng khiếp sợ, mới nghĩ mọi cách giữ Mộc Phàm lại.

“Tiểu Phàm, về sau Mộc gia liền dựa vào ngươi.” Mộc Anh tràn đầy thành khẩn.

Mộc Phàm thở dài, chung quy người ta có công nuôi dưỡng hắn, nói như thế nào đều bị thua thiệt, tự nhiên muốn trả lại.

“Lão tổ yên tâm, Mộc gia, không cần lo lắng.” Mộc Phàm hứa hẹn.

Về sau chiếu cố Mộc gia một chút, xem như còn phần tình nghĩa này, làm người phải ân oán rõ ràng.

“Có những lời này của ngươi ta liền an tâm rồi.” Mộc Anh nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng yên tâm.

Có câu nói của Mộc Phàm, đại biểu cho tương lai Mộc gia không cần lo lắng, thành tựu tương lai của Mộc Phàm khó có thể đoán được.

Không chỉ là thân phận thần bí của hắn, còn có một thân thực lực nhìn không thấu thực lực, đã đủ để chứng minh tương lai sẽ thành tựu không thấp.

Mộc Hùng xấu hổ, mình trở thành người vô hình a, trong lòng buồn bực muốn chết.

“Đúng rồi, lão già, ta có mấy huynh đệ tỷ muội?” Mộc Phàm nhìn về phía Mộc Hùng, bỗng nhiên mở miệng nói ra thắc mắc trong lòng.

Mười mấy năm qua, chưa bao giờ gặp huynh đệ tỷ muội đây, đều tưởng là con riêng bên ngoài của Mộc Hùng.

Da mặt Mộc Hùng nhăn nhó, bị Mộc Anh trừng mắt mắt lập tức thành thật nói: “Ngươi có hai tỷ tỷ, hai đệ đệ, một muội muội, đại tỷ Mộc Cầm, đã gả chồng, nhị tỷ Mộc Lan.”

“Ngươi còn có hai đệ đệ, một là Mộc Hiên, ngươi hẳn nhận thức, một đệ đệ khác tên Mộc Hàn, một muội muội cuối cùng tên Mộc Hương, hai người đang học tiểu học.”

Mộc Hùng nói rõ từng người.

Mộc Phàm nghe xong dại ra, thế mà có nhiều huynh đệ tỷ muội như vậy, trước kia đều nói là con riêng, thì ra bọn họ mới là con nối dõi dòng chính của Mộc gia.

Mình chỉ là hàng giả tu hú chiếm tổ a, Mộc Phàm nghĩ vậy liền nhịn không được có chút xấu hổ, buồn bực.

“Hừ!” Mộc Anh hừ lạnh một tiếng, quở mắng: “Ta xem không chỉ có vậy đi, trừ mấy đứa này, ngươi ở bên ngoài còn có không ít con riêng, đừng phủ nhận, ta còn không có già đến mức không biết gì hết.”

Lời này khiến Mộc Hùng xấu hổ cúi đầu, có chút khẩn trương, sợ hãi.

“Ngươi đã có ba thê tử, thế mà còn không hài lòng sao?” Mộc Anh tức giận, thật hận không thể chụp chết hắn.

Lão tiểu tử này thừa dịp ba thê tử không có biện pháp trở về, lén lút tìm không biết bao nhiêu tình nhân khác bên ngoài.

Tóm lại, một đống con riêng là sự thật, không phải là nghe đồn, Mộc Phàm biết chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.

Mộc Hùng không còn lời gì để nói.

“Được rồi, bộ xương già này mặc kệ ngươi, ngươi cút đi, nhanh đón bọn họ trở về.”

Mộc Anh xua xua tay, trực tiếp ném Mộc Hùng ra ngoài, hắn bị một lực lượng cường đại xốc bay đi, chật vật dừng ở ngoài mật thất.

Trước mắt cũng chỉ còn lão tổ Mộc Anh Mộc cùng Mộc Phàm.

“Tiểu Phàm a, có một số việc ta muốn nói riêng với ngươi.”

Ném Mộc Hùng đi rồi, Mộc Anh nghiêm túc mở miệng nói.

Mộc Phàm cũng nghiêm túc nhìn vị lão tổ trước mắt này, chờ hắn nói tiếp.

Lão nhân này đuổi Mộc Hùng đi, rốt cuộc muốn nói chuyện gì?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)