Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 115: Ngây ngốc

Chương Trước Chương Tiếp

----

Trong đại sảnh Mộc gia, Mộc Hùng tức giận trừng Mộc Phàm.

Còn Mộc Phàm thì dại ra, nghe đến ngây ngốc rồi.

“Ngươi đang nói giỡn?” Mộc Phàm hỏi.

Phanh!

“Ai nói giỡn với ngươi?”

Mộc Hùng tức giận vỗ nát bàn, mảnh vụn đầy đất.

Nhìn Mộc Hùng tức giận, cảm xúc Mộc Phàm lẫn lộn, đột nhiên có chút mờ mịt, mình lại không phải nhi tử của Mộc Hùng?

Rốt cuộc sao lại thế này?

Mộc Hùng trừng Mộc Phàm, hừ nói: “Nói thật cho ngươi, Mộc Hiên mới là nhi tử ruột của ta, bởi vì ngươi mà từ nhỏ nó đã bị đuổi ra ngoài.”

Lời này làm Mộc Phàm xấu hổ, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.

Làm trò cả buổi, thì ra mình cũng không phải nhi tử của Mộc Hùng, nhưng làm sao lại tiến vào Mộc gia, thậm chí trở thành người thừa kế của Mộc gia?

“Có phải rất khó hiểu hay không, không tin sao?”

Mộc Hùng hừ lạnh một tiếng, nói: “Tới hôm nay ta đã có thể nói chân tướng cho ngươi, lão tử không muốn giấu diếm nữa, cũng không cần phải che giấu.”

“Ngươi đi với ta.”

Nói xong, Mộc Hùng trực tiếp xoay người đi hướng nội sảnh.

Mộc Phàm ngơ ngác theo sau, trong lòng rối bời.

Dọc đường đi, mặt mũi Mộc Hùng tối sầm.

Hai người một trước một sau đi vào nội sảnh, nơi đó có một căn phòng, người ngoài chưa bao giờ được bước vào nơi này, chỉ có mình Mộc Hùng mới có thể tiến vào nơi này.

Ở trong phòng này, Mộc Phàm thấy được một cánh cửa hợp kim.

Mộc Hùng thao tác một hồi, xác định thân phận, mở cánh cửa này ra.

Răng rắc!

Cửa mở, bên trong là một mật thất nhỏ.

Mộc Hùng dẫn theo Mộc Phàm tiến vào mật thất, đi tới trước một tủ sắt.

Hắn nhìn Mộc Phàm, lạnh giọng nói: “Tất cả bí mật đều ở trong tủ sắt này, mười mấy năm không mở ra, hôm nay coi như ngươi mở ra nó.”

Tích!

Mộc Hùng nói xong bắt đầu mở tủ sắt, khiến Mộc Phàm ở phía sau thấp thỏm trong lòng, có lẽ trực tiếp vạch trần một bí mật ẩn giấu mười mấy năm.

Thân thế của mình không có đơn giản như mặt ngoài, chẳng lẽ hắn thật sự không phải nhi tử của Mộc Hùng?

Tủ sắt được mở ra, bên trong có một hộp kim loại, chỉ có thứ này, không còn vật gì khác.

Mộc Hùng lấy hộp kim loại ra, đặt trên một cái bàn.

“Tiểu tử, thứ này là của ngươi, chỉ có ngươi có thể mở ra, bên trong có cái gì ta không rõ ràng lắm, bởi vì lão tử từng mời người mở cũng mở không ra.”

Mộc Hùng gọn gàng dứt khoát, nói ra bí mật của hộp này.

Mộc Phàm nhìn hắn, lại nhìn nhìn hộp kim loại kia, hoàn toàn không rõ.

“Choáng váng sao?” Mộc Hùng hừ một tiếng, nói: “Có phải ngươi còn chưa tin hay không, lão tử nói đều là sự thật, lúc ngươi còn rất nhỏ, rất nhiều lần lão tử muốn bóp chết ngươi.”

“....” Mộc Phàm có chút dở khóc dở cười, không cần thẳng thắn như vậy a?

Mộc Hùng tức giận bất bình nói: “Tiểu tử, hiện tại lão tử liền nói cho ngươi tất cả chân tướng, nhiều năm như vậy lão tử đã sớm muốn làm chuyện này.”

“Nếu không phải bận tâm trên dưới Mộc gia, ta đã sớm đuổi ngươi ra khỏi nhà.”

Mộc Hùng nói tới đây còn vẻ mặt càng tối hơn.

Mộc Phàm có chút xấu hổ, không biết nên diễn tả tâm tình hiện tại như thế nào, chỉ có thể nhẫn nại nghe tiếp.

Mộc Hùng rơi vào hồi ức, nói: “Đó là mười sáu năm trước, ta vừa mới tiếp nhận gia nghiệp Mộc gia, ta đã từng phong độ, tuổi trẻ tài cao.”

“Năm đó, Mộc gia còn không có quy mô cùng tài sản như hiện tại, chỉ là dựa vào thu thập dược liệu để duy trì, là ta tự gây dựng bằng hai bàn tay trắng, sáng lập ra gia nghiệp Mộc gia bây giờ, không phân cao thấp với Lạc gia.”

Nói đến điểm này, Mộc Hùng có chút đắc ý, dừng một chút mới tiếp tục nói: “Đúng là năm đó, lão tử cưới thê tử thứ ba, cũng chính là mẫu thân Mộc Hiên.”

“Nhưng ở thời điểm thê tử thứ ba mang thai Mộc Hiên, một nữ tử thần bí đột nhiên tới Mộc gia.”

Nói đến đây, hai mắt Mộc Hùng nhìn chằm chằm Mộc Phàm, mang theo cảm xúc bất đắc dĩ, tức giận, nghẹn khuất, khiến tim Mộc Phàm nhảy dựng.

Quả nhiên, Mộc Hùng gầm nhẹ nói: “Đúng là sự xuất hiện của nữ nhân kia đã thay đổi cuộc đời lão tử, nàng mang theo ngươi vừa tròn một tháng tuổi đến Mộc gia, một bàn tay đả thương trên dưới Mộc gia, bao gồm lão tổ tông Mộc gia.”

“Toàn bộ Mộc gia, không người nào có thể địch nổi, ta bị nàng bức bách nhận nuôi ngươi ở Mộc gia, coi như người thừa kế mà bồi dưỡng, nếu không thì trên dưới Mộc gia chó gà không yên, ngay cả người quản lý khu thứ tám cũng không thể chống nổi ba chiêu của nàng.”

“Đáng giận nhất chính là nàng còn đuổi hết ba thê tử của ta ra khỏi Mộc gia, cuối cùng còn uy hiếp ta, nếu dám tiết lộ nửa câu sẽ tiêu diệt toàn bộ Mộc gia.”

“Trừ ta cùng lão tổ tông Mộc gia, những người khác đề bị xóa sạch ký ức, đương nhiên còn có người quản lý khu thứ tám, ký ức những người khác đều bị nàng tẩy sạch sẽ.”

Mộc Hùng đầy sát khí nói, vừa nhớ tới điều này liền đằng đằng sát khí.

Mỗi khi nghĩ đến chuyện này liền tức giận đến cả người run rẩy, không có bất kỳ nam nhân nào có thể chịu đựng loại khuất nhục này.

Mộc Phàm thì sợ ngây người, giống như nghe Thiên thư, có sự tình cẩu huyết như thế sao?

Hắn mang vẻ mặt kỳ quái nhìn Mộc Hùng, Mộc Hùng bị hắn nhìn mà nổi da gà.

“Nhìn cái gì mà nhìn, lão tử hận không thể xé nát ngươi, xé nát nữ nhân kia, chính là nàng huỷ hoại cả đời này của ta a, làm hại phu thê chúng ta không thể gặp nhau.” Mộc Hùng rít gào.

Mộc Phàm xấu hổ sờ sờ cái mũi, không rên một tiếng.

Mộc Hùng thở phì phò nói: “Năm đó lão tố Mộc gia bị đả thương, đến bây giờ vẫn còn đang bế quan, thương tích mười mấy năm cũng không khỏi.”

“Mười sáu năm, phần khuất nhục này, lão tử nhịn mười sáu năm rồi, nếu đổi lại là ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?” Mộc Hùng nói xong trừng mắt nhìn Mộc Phàm.

Mộc Phàm xấu hổ, không nghĩ tới lần này trở về thế mà đẩy ra nhiều chuyện xấu như vậy, thậm chí mở ra một bí mật kinh người.

Hắn lại không phải con nối dõi của Mộc gia, không phải nhi tử của Mộc Hùng, hoàn hoàn toàn chính là một người ngoài.

Đây rõ ràng là tu hú chiếm tổ a.

Có người mang Mộc Phàm đến Mộc gia, sau đó giao cho Mộc gia nuôi nấng, nhưng quá trình có chút dã man cường thế, đuổi toàn bộ con nối dõi của Mộc gia ra ngoài.

Cứ như vậy, chẳng khác nào Mộc Phàm chiếm cứ Mộc gia, để Mộc gia nuôi nấng hắn trưởng thành.

Mộc Phàm tưởng tượng thôi đã cảm thấy xấu hổ, đỏ mặt.

Ai nha, trâu bò như vậy, uy hiếp toàn bộ Mộc gia, bắt phải nuôi nấng hắn?

Nuôi nấng liền nuôi nấng, nhưng ngươi lại đuổi toàn bộ thê tử con cái người ta đi, vậy không đúng rồi.

Đối với loại chuyện này, Mộc Phàm đều cảm giác thẹn thùng, đây là chuyện gì a.

“Nữ nhân kia là ai?” Im lặng một lúc, Mộc Phàm mới mở miệng.

Giờ phút này, tâm tình cuả hắn rất phức tạp, nói thật là khi nghe chuyện cẩu huyết như thế, bản thân hắn đều muốn cười to, không tin, nhưng xem bộ dáng Mộc Hùng không giống như là nói giỡn.

Nói cách khác, thân phận thật sự của hắn không phải là người Mộc gia.

“Quỷ mới biết.” Mộc Hùng mắng to một tiếng, tức giận khó chịu a.

Hắn hừ lạnh nói: “Nữ nhân kia trẻ tuổi, rất xinh đẹp, thực lực mạnh quá mức, người quản lý khu thứ tàm đều không phải đối thủ của nàng, để ngươi lưu lại Mộc gia liền rời đi, chưa từng xuất hiện.”

“Đúng rồi, căn biệt thự kia của ngươi chính là nàng mua.” Mộc Hùng còn nói thêm một câu.

Mộc Phàm bừng tỉnh, lại hỏi: “Biệt thự không phải mẫu thân ta để lại cho ta sao, nàng có phải mẫu thân ta hay không?”

“Mẫu thân?” Mộc Hùng cười lạnh, nhìn Mộc Phàm khiến hắn ớn lạnh.

Chỉ thấy Mộc Hùng nói: “Nữ nhân kia sao, lão tử vẫn có thể nhìn ra nàng còn xử nữ, sao có thể là mẫu thân ngươi?”

“Thứ duy nhất nàng lưu lại chính là cái hộp này, nàng nói chờ một ngày ngươi có thực lực cường đại thì giao nó cho ngươi, ai biết thế nào mới gọi là cường đại, hôm nay liền đưa cho ngươi.”

Nói rồi Mộc Hùng ném cái hộp tới.

Mộc Phàm tiếp lấy hộp kim loại, hơi nặng, cứng rắn lạnh lẽo, không rõ làm bằng vật liệu gì.

Bên trong có cái gì?

“Thực lực hiện tại của ngươi sâu không lường được, ta đã không phải đối thủ của ngươi, lão tử không có biện pháp, đánh không lại ngươi, đơn giản là nói rõ tất cả.”

Mộc Hùng u ám nói.

Hắn trừng mắt nhìn Mộc Phàm, hừ nói: “Hiện tại ngươi đã hiểu rõ chân tướng chính là như vậy, cuối cùng lão tử cũng được giải thoát rồi, không cần tuân thủ lời nữ nhân điên kia nữa, không cần lo lắng nàng uy hiếp.”

“Còn về sau ngươi thích làm gì thì làm, là đi hay ở tự mình quyết định, không liên quan đến lão tử.”

Mộc Hùng nói xong hùng hùng hổ hổ, đầy oán giận.

“Đồ phá hoại, mười sáu năm, lão tử gặp ba cái lão bà còn phải lén lút, tức chết lão tử.”

Mộc Hùng vừa mắng vừa đi ra ngoài.

Chỉ để lại Mộc Phàm xấu hổ lưu lại trong mật thất, nhìn hộp kim loại trong tay mà phát ngốc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)