Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 109: Lại có tiền vào túi

Chương Trước Chương Tiếp

Học viện Thanh Bắc, trên quảng trường trung ương, truyền tống trận sáng lên.

Bá!

Ngay sau đó, một nam hai nữ xuất hiện.

“Rốt cuộc đã trở lại.”

Vừa ra tới, Hà Dĩnh, Đồng Tâm liền nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng bình an về đến trường học.

Lần này ra ngoài nhiệm vụ thật là mạo hiểm, vô cùng kích thích khiến tâm tình hai người tới bây giờ đều khó có thể bình tĩnh.

“Này, đừng phát ngốc, thu tiền.”

Tiếng Mộc Phàm vang lên làm hai nàng bừng tỉnh, trợn trắng mắt.

Đồng Tâm trừng hắn một cái, cười mắng: “Tên xấu xa, chỉ biết tiền tiền tiền, cho ngươi.”

Nói xong nàng trực tiếp chuyển hai trăm vạn.

“Thẻ ngân hàng tu chân nhận thêm hai trăm vạn...”

Nhìn tin nhắn nhắc nhở, lúc này Mộc Phàm mới vừa lòng gật gật đầu.

Hắn làm vẻ mặt sầu khổ nói: “Ngươi không không biết ta nghèo a, vì kiếm chút ít tiền ta thoải mái lắm sao.”

“Quỷ mới tin ngươi.” Đồng Tâm trừng mắt liếc hắn một cái, lôi kéo Hà Dĩnh đi.

Nhìn hai người rời đi, Mộc Phàm lắc đầu không để ý, mình đang thiếu tiền, cực kỳ thiếu tiền a, kiếm bao nhiêu cũng không đủ dùng.

Nạp tiền hệ thống, có bao nhiêu tiền cũng không đủ nạp.

“Đi giao nhiệm vụ trước.”

Mộc Phàm nói xong xoay người, đi hướng nơi giao nhiệm vụ.

Tới nơi giao nhiệm vụ, có không ít người, Mộc Phàm trực tiếp đi tới một cái cửa sổ, bắt đầu giao nhiệm vụ.

“Tích... Nhiệm vụ công cộng, săn giết Băng giải, thu hồi mười viên Băng châu, hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng một vạn điểm năng lượng.”

Mộc Phàm giao mười viên Băng châu, hoàn thành nhiệm vụ này.

Muốn tiếp tục nhiệm vụ, ngày mai lại nhận một lần nữa, sau đó trực tiếp giao là được, dù sao là nhiệm vụ có thể lặp lại.

Trên người Mộc Phàm còn có một cái nhiệm vụ thu thập Thiên tinh mộc, chỉ là do trải qua chuyện lúc trước, còn không kịp đi thu thập Thiên tinh mộc.

Hắn muốn trở về nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau lại đi thu thập Thiên tinh mộc, trừ chuyện hoàn thành nhiệm vụ còn muốn chuẩn bị tu sửa ký túc xá của mình.

Giao nhiệm vụ xong, Mộc Phàm rời khu dạy học, một mình đi trong vườn trường, nhìn người đến người đi, mỗi người đều nở nụ cười tự tin.

Đây là một bầu không khí học tập, tu luyện, tự mình cố gắng.

“Leng keng, thẻ vàng ngân hàng tu chân của ngài nhận một trăm năm mươi triệu.”

Đang nghĩ ngợi đột nhiên di động truyền đến một thông báo.

Mộc Phàm ngẩn người, còn tưởng rằng nghe lầm, cầm lên xem quả nhiên có một tin tức.

Trong thẻ có thêm một trăm năm mươi triệu, số tiền này làm Mộc Phàm nghĩ đến một người, Nặc Á.

“Chúng ta đều là tiểu quái thú...”

Ngay sau đó, nhạc chuông di động vang lên, vừa xem quả nhiên là Nặc Á gọi tới.

Mộc Phàm nghe điện thoại.

“Mộc Phàm, nhận được tiền rồi sao?” Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng của Nặc Á.

Giọng nàng mang theo một chút kích động, Mộc Phàm suy đoán hẳn là Thánh dược chữa thương có hiệu quả, trị hết vết thương cũ của nàng.

“Nhận được, cảm tạ.” Mộc Phàm cười trả lời.

Đầu kia điện thoại lập tức truyền đến tiếng Nặc Á: “Hẳn là ta cảm ơn ngươi mới đúng, tổn thương của ta thật sự khỏi, hoàn toàn tốt đẹp.”

“Mộc Phàm, ngươi rảnh sao, muốn mời ngươi uống trà, ta phải trực tiếp cảm tạ ngươi.”

Trong điện thoại truyền đến tiếng Nặc Á kích động, nàng thật sự quá kích động, trực tiếp muốn mời Mộc Phàm đi uống trà cảm tạ hắn.

“Không cần...” Mộc Phàm đang muốn từ chối, bỗng nhiên suy nghĩ.

Nặc Á vừa mới chuyển một trăm năm mươi triệu, hiển nhiên là một phú bà a, trên tay mình vừa lúc có một khối Thánh tinh, sao không bán cho nàng một lần tăng tiềm năng thiên phú?

Nghĩ vậy, Mộc Phàm nói: “Đang rảnh, ta ở quảng trường, ngươi ở đâu?”

“Ta ở Thiên vận trà lâu trong khu sinh hoạt, ta chờ ngươi ở lầu hai.”

Nặc Á cho địa chỉ.

Khu dạy học thứ hai, Thiên vận trà lâu.

Ở trong trường học, có rất nhiều khu sinh hoạt, nơi đó có các chỗ giải trí, Thiên vận trà lâu chính là một trong những chỗ giải trí.

Mộc Phàm dựa theo địa chỉ, mười phút sau tới khu sinh hoạt, tìm thấy Thiên vận trà lâu, một tòa lâu ba tầng.

Việc buôn bán của nơi này không tồi, có không ít học sinh tới nơi này uống trà nói chuyện phiếm.

“Mộc Phàm, chỗ này...”

Mới vừa vừa lên lầu hai, liền thấy Nặc Á đứng dựa vào một ô cửa số tiếp đón, bốn phía có không ít đồng học đưa mắt nhìn.

“Hắn là ai?”

“Thế mà uống trà cùng lớp trưởng lớp tinh anh?”

“Trời ơi, Nặc Á không phải người Khải...”

“Suỵt, đừng nói lung tung!”

Không ít đồng học nghị luận sôi nổi, rất kinh ngạc cùng tò mò đối với Mộc Phàm.

Rất nhiều người còn tưởng rằng Nặc Á hẹn người khác, nhưng không nghĩ tới là Mộc Phàm, nhưng tiểu tử này là ai, chưa bao giờ gặp qua.

Nặc Á mời hắn uống trà? Tin tức này có thể nói rất hot a, một khi truyền ra chắc chắn khiến không ít người xôn xao, dù sao Nặc Á có danh tiếng rất lớn trong trường học.

Còn nguyên nhân vì sao, mọi người đều biết.

“Ngươi đã đến rồi.” Nặc Á đứng lên, lộ ra một nụ cười sáng lạn.

Cảnh này khiến các đồng học xung quanh ngây người, có ai từng thấy vị nữ thần này cười không, lại còn cười sáng lạn như vậy?

Mộc Phàm gật gật đầu ngồi xuống, nhìn Nặc Á, khí chất so với lúc trước cường đại hơn vài phần, sắc mặt hồng nhuận, hiển nhiên là thương thế đã tốt.

“Thương thế của ngươi...” Mộc Phàm mở miệng hỏi.

Nặc Á nhoẻn miệng cười, rót một ly trà nói: “Đã tốt, viên đan dược ngươi đưa thật sự làm ta khiếp sợ.”

“Cảm ơn ngươi, Mộc Phàm.” Nặc Á nói trịnh trọng nói lời cảm tạ.

Mộc Phàm lắc đầu cười nói: “Không có gì, cảm ơn liền không cần, ngươi bỏ tiền mua đan dược của ta, có hiệu quả liền tốt.”

“Không, ta vẫn muốn cảm ơn ngươi.” Nặc Á nghiêm túc nói.

Nàng rất cảm kích Mộc Phàm, không có viên đan dược này, nàng sống không quá ba năm, bản thân nàng rất rõ, chỉ điểm này liền đủ để nàng cảm kích.

“Đúng rồi, ngươi nghe tới Thánh tinh sao?”

Mộc Phàm uống trà, không chút để ý hỏi một câu.

Nặc Á sửng sốt, kinh ngạc nói: “Thánh tinh, ngươi xem tư liệu ở nơi nào, thứ này hình như là một loại bảo vật của dị vực, có thể đề cao tiềm năng thiên phú của một người nhưng không biết thật hay giả.”

“Nga?” Mộc Phàm cười cười không nói chuyện.

Nặc Á thì cảm thấy kỳ quái, nhìn nhìn hắn hỏi: “Sao ngươi lại đột nhiên hỏi chuyện này, chẳng lẽ muốn đi tìm kiếm Thánh tinh?”

“Không, nếu ta nói ta vừa mới kiếm được một khối Thánh tinh, ngươi tin sao?” Mộc Phàm nói xong mỉm cười nhìn nàng.

Ánh mắt hai người đụng chạm, Nặc Á sững sờ, có chút ngây ra.

Mộc Phàm vừa mới tìm được một khối Thánh tinh?

“Ngươi không nói giỡn chứ?” Nặc Á có chút dở khóc dở cười nói.

Mộc Phàm lắc đầu, biểu tình rất nghiêm túc nói: “Ngươi nhìn ta giống đang nói giỡn sao, ta chính là muốn hỏi một chút xem ngươi có muốn tăng tiềm năng thiên phú hay không?”

“Hả?” Nặc Á nghiêm túc nhìn Mộc Phàm.

Hai người nhìn nhau, người khác còn tưởng rằng đang liếc mắt đưa tình đây.

Nặc Á nghi ngờ nói: “Ngươi thật sự có được một khối Thánh tinh, không thể tưởng tượng, nếu không phải tin tưởng ngươi sẽ không nói dối, ta cũng có chút khó tin.”

“Cần điều kiện gì?” Nặc Á hít sâu một hơi hỏi.

Tiềm năng thiên phú, ai mà không muốn đề cao, liên quan đến thành tựu của mình trong tương lai a.

“Một ngàn vạn, một người chỉ có thể dùng một lần.” Mộc Phàm trực tiếp dứt khoát báo giá.

Một ngàn vạn!

Nặc Á hết chỗ nói rồi, dở khóc dở cười nhìn hắn, gia hỏa này mỗi khi mở miệng chính là tiền.

“Vừa mới đưa ngươi một trăm năm mươi triệu, ngươi không đủ tiền xài sao?” Nặc Á có chút bất đắc dĩ.

Gia hỏa này rất yêu tiền a

“Ai, ngươi không hiểu, ta sợ nghèo, sợ tiền không đủ dùng a.”

Mộc Phàm cũng bất đắc dĩ, chính mình có cái hệ thống chuyên đào hố, tiền sao, bao nhiêu cũng không đủ.

“Được, ta chuyển cho ngươi.”

Nặc Á dứt khoát hào phóng chuyển tiền, căn bản không chần chừ.

Đừng nói mua một lần tăng tiềm năng thiên phú, dù không có, Mộc Phàm muốn nàng cũng không chút do dự đưa, dù sao tổn thương có thể phục nhưng giá cả vẫn còn thiệt thòi đối với Mộc Phàm.

“Làm sao tăng lên?” Chuyển tiền xong, Nặc Á tò mò hỏi.

Mộc Phàm cười cười, nói: “Đừng nóng vội, không cần phiền phức, ta làm rất nhanh liền xong.”

Nói xong Mộc Phàm lặng lẽ lấy Thánh tinh ra, để hệ thống giúp Nặc Á tăng tiềm năng thiên phú.

Bá!

Một luồng sáng xuất hiện, hoàn toàn chui vào trong cơ thể Nặc Á, chớp mắt liền không thấy nữa.

Nặc Á chỉ cảm thấy thân thể đã xảy ra biến hóa nào đó, nhưng lại giống như không phải, có chút kinh ngạc cùng khó hiểu.

“Tốt.” Mộc Phàm cười cười thu hồi Thánh tinh.

Điều này làm cho Nặc Á hết chỗ nói rồi, thầm nghĩ có phải bị lừa hay không, nhưng lập tức phủ nhận, cảm thấy hẳn là hắn sẽ không lừa nàng.

“Ta cảm giác hình như có chút khác biệt.”

Nặc Á cẩn thận cảm ứng thân thể biến hóa, hình như mình tu luyện càng thêm thông thuận.

Mộc Phàm cười cười không giải thích, Nặc Á không nghĩ ra cũng không nghĩ nữa.

“Đúng rồi, Mộc Phàm, hai ngày tới ngươi rảnh sao, ta tiếp một cái nhiệm vụ, muốn mời ngươi hỗ trợ.”

Nặc Á trầm ngâm một lát, mở miệng nói tới việc này, mời Mộc Phàm hỗ trợ.

“Hai ngày tới sao, có thể.”

Mộc Phàm suy nghĩ cảm thấy không có bận gì, liền trực tiếp đáp ứng.

“Không còn chuyện gì nữa thì ta đi trước, ta mới từ bên ngoài trở về, còn có việc chưa xử lý.”

Nói rồi Mộc Phàm đứng lên, chuẩn bị cáo từ, thật sự là có chuyện cần làm.

“Được, ta tiễn ngươi.”

Nặc Á gật gật đầu cũng không để ý, đứng dậy đưa Mộc Phàm rời đi.

Hai người cùng nhau đi xuống trà lâu, dọc đường đi hấp dẫn từng ánh mắt kinh ngạc.

Rất mau, tin tức đã lan truyền trong trường học.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)