Trong bóng đêm, bộ lạc dân bản xứ châm lửa từ thánh hỏa vừa mới dung hợp một tia lửa vĩnh hằng nhóm từng thau lửa, vừa múa vừa hát, cảm xúc dâng trào.
Ba người Mộc Phàm, Đồng Tâm, Hà Dĩnh ngồi trước một thau lửa, yên lặng nhìn một đám dân bản xứ đang hưng phấn hò reo, trong lòng có cảm giác về tới xã hội nguyên thuỷ.
“Mộc Phàm, bằng hữu nhân loại đáng kính của ta.”
Lúc này, Tế ti chậm rãi đi tới, bên cạnh có một thiếu nữ dân bản xứ đi theo, mặc váy da thú, làn da lúa mạch, dáng người cao gầy.
Nàng bưng một cái khay xương đi tới, cung kính nhìn Mộc Phàm, trong mắt mang theo một chút cuồng nhiệt.
Bởi vì nhân loại mang ngọn lửa vĩnh hằng về, trong mắt dân bản xứ chính là thần thánh.
Người có thể mang ngọn lửa về tuyệt đối là nhân vật anh hùng trong mắt đám dân bản xứ này.
Dù sao ngay cả Tế ti cũng không thành công mà Mộc Phàm lại thành công mang về, chứng minh Mộc Phàm cường đại, được sự tán thành của đám dân bản xứ.
“Đây là Thánh tinh, hiện tại giao cho ngươi.”
Tế ti mỉm cười, trịnh trọng đưa Thánh tinh giao cho Mộc Phàm, tất cả mọi người đều quan sát.
“Đa tạ!”
Mộc Phàm lễ phép nói một câu, tiếp nhận Thánh tinh, trong lòng trào lên sự kích động, một tỷ tới tay.
“Đúng rồi, để tỏ lòng cảm tạ, ta có thể giúp các ngươi dùng lực lượng Thánh tinh tiến hành một lần tẩy lễ, tăng cường tiềm năng thiên phú của các ngươi.”
Tế ti bỗng nhiên mở miệng đề nghị, muốn cảm tạ Mộc Phàm.
Nghe xong lời này, Mộc Phàm liền dò hỏi hệ thống: “Hệ thống, dùng khối Thánh tinh này tăng lên tiềm năng thiên phú có thể bị tiêu hao hay không?”
“Ký chủ yên tâm, tiêu hao không lớn, ít nhất ký chủ có thể dùng Thánh tinh để tăng tiềm năng thiên phú cho mười người mà không ảnh hưởng.”
“Đương nhiên, mười người là cực hạn, nếu không giá trị sẽ suy giảm mạnh.” Hệ thống trả lời chắc nịch khiến Mộc Phàm vui sướng.
Nói cách khác, hắn có thể dùng để tăng thiên phú cho mười người, sau đó lại nạp phí vẫn có thể đạt được một tỷ.
Vậy liền an tâm rồi.
“Hệ thống, dùng nó tăng tiềm năng thiên phú tiềm, có thể tăng lên bao nhiêu?” Mộc Phàm tò mò hỏi.
Ai ngờ hệ thống lại nói: “Ký chủ không cần ôm hy vọng quá lớn, khối Thánh tinh có thể tăng tiềm năng thiên phú, nhưng chỉ hữu hạn.”
“Đối với ký chủ mà nói, nó có thể tăng một phần trăm tiềm năng thiên phú của ký chủ.”
Lời này làm Mộc Phàm ngạc nhiên, lại ít như vậy, chỉ một phần trăm, còn tưởng rằng có thể tăng tiềm năng lên gấp đôi gấp ba đây.
Mộc Phàm có chút thất vọng, nhưng tăng một phần trăm cũng là tăng a.
“Hệ thống, dùng nó như thế nào?” Mộc Phàm lại hỏi.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Đơn giản, ký chủ chỉ cần nạp mười vạn là có thể dùng lực lượng hệ thống tiến hành một lần tăng tiềm năng thiên phú.
Mộc Phàm câm nín, khóe miệng co rút, hệ thống quỷ quái, đòi tiền tới chết.
Nhưng nghĩ đến Tế ti dân bản xứ trước mắt cũng có thể tăng tiềm năng thiên phú, sao không để hắn giúp đỡ?
“Ký chủ tốt nhất vẫn là tự mình làm, ngươi yên tâm để cho một ngoại nhân giúp ngươi gia tăng thiên phú?” Không đợi hắn quyết định liền nghe hệ thống nhắc nhở.
Mộc Phàm liền tỉnh ngộ, nhìn nhìn tên Tế ti trước mắt, tuy rằng nói đối phương mang theo thiện ý, nhưng Mộc Phàm cảm thấy vẫn nên cẩn thận.
Dù sao tiềm năng thiên phú nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, vẫn để hệ thống làm tương đối an toàn hơn một chút.
Tuy hệ thống hơi hố người, nhưng ít ra tiêu tiền có thể thu lại hồi báo đồng giá.
“Không cần làm phiền Tế ti, tự chúng ta làm đi.”
Trong lòng hắn suy nghĩ muôn vàn điều, ngoài miệng lại cười uyển chuyển từ chối Tế ti dân bản xứ này.
Tế ti nghe xong ánh mắt chợt lóe, cười cười rồi cũng không nói gì thêm.
Chỉ thấy hắn nhìn nhìn không trung tăm tối bên ngoài, đột nhiên nói: “Qua một canh giờ nữa, vầng trăng đen sẽ khôi phục trở lại bình thường, các ngươi có thể trở về an toàn.”
“Đa tạ Tế ti nhắc nhở.” Mộc Phàm nói lời cảm tạ.
Một canh giờ, xem ra sắp có thể rời đi.
Vĩnh Đông chi địa này còn ẩn giấu quá nhiều nguy hiểm cùng bí mật, như bộ lạc dân bản xứ trước mắt này không hề đơn giản.
Mộc Phàm, Đồng Tâm, Hà Dĩnh ăn thịt nướng đám dân bản xứ chiêu đãi, uống một loại rượu nóng rát quái dị.
Loại rượu này nóng bỏng như dung nham, người bình thường không uống được.
Còn không nói, loại rượu này thế mà ẩn chứa một luồng năng lượng, uống xong có thể rèn luyện thân thể một chút, đề cao tố chất thân thể.
Uống nhiều có thể giúp thân thể cường tráng, gia tăng sức lực.
Ong!
Lúc này, không trung bên ngoài bỗng nhiên xuất hiện một chút biến hóa, bão tuyết dần dần biến mất, một tia sáng chậm rãi xuất hiện.
Trên bầu trời, một vầng trăng đen khôi phục bình thường.
Ánh sáng lại chiếu rọi đại địa, tuy rằng không giống như mặt trời, nhưng thật sự có ánh sáng bao phủ mặt đất, giống như tờ mờ sáng.
Nhìn đến cảnh này, Mộc Phàm biết đã đến lúc nên rời khỏi nơi này, trở về.
“Tế ti, chúng ta liền cáo từ, cảm tạ đã chiêu đãi.”
Trước bộ lạc, ba người Mộc Phàm, Đồng Tâm, Hà Dĩnh nhìn đám dân bản xứ trước mặt, bọn họ đều ra đưa tiễn.
Cầm đầu là Tế ti, còn có tộc trưởng Liệt Sơn.
“Mộc Phàm, đây là ấn ký Viêm tộc chúng ta, đại biểu cho tình hữu nghị của Viêm tộc.”
Lúc này, tộc trưởng Liệt Sơn chậm rãi đi tới, cầm một ấn ký màu đỏ trịnh trọng giao cho Mộc Phàm.
Đây là một cái huy chương, bên trên in một ngọn lửa màu lam.
Nó đại biểu cho tình hữu nghị của Lam diễm bộ tộc, chỉ cần mang theo nó, bất kỳ người Viêm tộc nào nhìn thấy đều sẽ coi ngươi như bằng hữu mà đối đãi.
“Đa tạ, phần hữu nghị này ta sẽ vĩnh viễn trân trọng.”
Mộc Phàm trịnh trọng nói, tiếp nhận ấn ký, liền đại biểu cho hắn tiếp nhận hữu nghị cùng bộ lạc dân bản xứ trước mắt, trở thành bằng hữu.
“Cáo từ!”
Mộc Phàm gật gật đầu, xoay người mang theo Đồng Tâm, Hà Dĩnh rời khỏi nơi này, rất mau biến mất trong thiên địa băng tuyết mênh mông.
“Nhân loại!”
“Bằng hữu...”
Nhìn bóng dáng ba người biến mất, Liệt Sơn lẩm bẩm tự nói, trên mặt có chút phức tạp.
Tế ti bên cạnh cũng nhẹ giọng nói: “Tộc trưởng, trong nhân loại vẫn có một ít người có thể trở thành bằng hữu, không cần hoài nghi.”
“Có lẽ vậy đi, hy vọng ta không chọn sai.” Liệt Sơn phức tạp nói, xoay người trở về bộ lạc.
Đối với nhân loại, dân bản xứ vẫn có chút cảnh giác, dù sao nhân loại gian xảo, dễ thay đổi, tàn nhẫn có tiếng.
Không ai biết rõ, người này hôm nay còn tươi cười cùng ngươi xưng huynh gọi đệ, chỉ chớp mắt liền thọc đao sau lưng ngươi, lòng người khó dò a.
Dưới núi tuyết, một nam hai nữ chậm rãi bước đi.
“Hô, cuối cùng cũng ra khỏi.”
Hà Dĩnh sợ hãi nói.
Đồng Tâm cười khẽ trêu ghẹo nói: “Hà Dĩnh, xem ngươi bị dọa kìa, có đáng sợ như vậy sao?”
“Làm sao không đáng sợ?” Hà Dĩnh lập tức phản bác: “Ngươi nhìn xem đám dân bản xứ kia, một đám hung thần ác sát, thiếu chút nữa làm ta sợ muốn chết, còn tưởng rằng bị ăn luôn đây.”
“May mà Mộc Phàm đã trở lại.”
Hai người nói nhìn về phía Mộc Phàm, hắn đang quan sát bốn phía.
Nghe hai người nói chuyện, Mộc Phàm cười nói: “Đừng lo lắng, người bộ lạc dân bản xứ kia thật ra cũng xem như là tốt bụng, không có căm ghét nhân loại.”
“Đúng rồi, tác dụng của Thánh tinh các ngươi cũng biết rõ, nhưng số lần sử dụng có hạn, các ngươi có muốn tăng tiềm năng thiên phú một chút không?”
Mộc Phàm nhìn hai nàng mở miệng hỏi.
Đồng Tâm, Hà Dĩnh vừa nghe xong liếc nhau, đều hiểu ý Mộc Phàm.
Muốn sử dụng cần phải trả giá gì đó, dù sao thứ này là bảo vật một mình Mộc Phàm đạt được, thuộc về hắn.
“Muốn sử dụng cần điều kiện gì?”
Đồng Tâm nghiêm túc nhìn hắn hỏi, hai nàng đều muốn dùng.
Mộc Phàm cười cười, vươn một ngón tay: “100 vạn, chắc giá, có thể tăng lên một phần trăm tiềm năng thiên phú, xem như lấy giá thấp nhất cho các ngươi.”
“Người khác, ít nhất phải thu 1000 vạn một người.” Mộc Phàm nói rất nghiêm túc.
Đồng Tâm, Hà Dĩnh nghe xong không còn lời gì để nói, có chút dở khóc dở cười, thầm mắng gia hỏa Mộc Phàm này lại mê tiền như vậy.
“Tốt, 100 vạn, trở lại trường học lập tức chuyển cho ngươi.”
Đồng Tâm trực tiếp đồng ý, một trăm vạn mà thôi, đối với nàng mà nói chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng Hà Dĩnh thì có chút chần chờ, nàng không có nhiều tiền như vậy.
Nhìn thấy biểu tình của nàng, Đồng Tâm cười nói: “Ta cho ngươi mượn, chờ sau này có trả lại cho ta.”
“Cảm ơn ngươi, Đồng Tâm.” Hà Dĩnh nghe xong kích động nói.
Nhìn hai người, Mộc Phàm lắc đầu cười nói: “Được rồi, các ngươi tranh thủ, ta đây liền giúp các ngươi tăng lên, mỗi người chỉ có thể dùng một lần.”
“Tại đây?”
Đồng Tâm, Hà Dĩnh sửng sốt, có chút đơ ra, làm ở chỗ này sao?
“Nói nhảm, bắt đầu thôi.”
Mộc Phàm nói xong lấy Thánh tinh ra, trực tiếp gọi hệ thống, trực tiếp tiến hành tăng tiềm năng thiên phú cho Đồng Tâm, Hà Dĩnh.
Ong!
Thánh tinh phát ra ánh sáng, nháy mắt bao phủ Đồng Tâm, Hà Dĩnh, không chờ hai người phản ứng, liền cảm giác thân thể có thêm một ít thay đổi kỳ diệu.
Nhưng không chờ hai nàng cảm nhận kỹ liền biến mất, trong lòng có chút buồn bã mất mát.
“Tốt, xong rồi, trở lại trường học nhớ chuyển tiền cho ta.”
Mộc Phàm thu hồi Thánh tinh còn không quên nhắc nhở một câu, tốn 20 vạn, kiếm lời 180 vạn, còn không tính là lỗ vốn.
Mà Thánh tinh còn có thể dùng tám lần nữa, còn có thể kiếm thêm tiền, tâm tình Mộc Phàm tự nhiên rất tốt.