--
Nguy hiểm!
Lông tơ Mộc Phàm dựng đứng, sắc mặt biến đổi, vận động lực lượng toàn thân.
“Sao lại thế này?”
Hắn nghi ngờ không thôi, đứng nơi đó không dám nhúc nhích, cảm giác có nguy hiểm mãnh liệt gần ngay trước mắt, hắn đang bị theo dõi.
Nhưng bốn phía im ắng, chỉ có dung nham sôi trào dung nham, không có thấy bất kỳ nguy hiểm gì.
Vậy nguy hiểm tới từ nơi nào?
“Hệ thống, nơi này ẩn giấu thứ gì nguy hiểm sao?” Mộc Phàm không thể không dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe trong đầu truyền đến tiếng hệ thống: “Ký chủ, trên tế đàn ở trước mặt ngươi, nguy hiểm liền tới từ ngọn lửa vĩnh hằng kia.”
“Trò đùa gì đây?” Mộc Phàm cả kinh.
Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt nhìn chằm chằm quả cầu lửa to trước mắt, nó có màu tím, lơ lửng bốc cháy giữa không trung.
Nguy hiểm thế mà đến từ ngọn lửa vĩnh hằng này?
Nhưng sao ngọn lửa vĩnh hằng lại nguy hiểm, chẳng lẽ nói thật ra nó là một vật sống?
“Hệ thống, ngươi nói nó có ý thức?” Mộc Phàm hỏi.
“Đúng vậy ký chủ, ngọn lửa này đã sinh ra ý thức, hoặc là nói có một ý thức cường đại khác thường chiếm lấy ngọn lửa này, cũng có thể do bản thân ngọn lửa là vật dẫn, vật dẫn cho ý thức kia buông xuống.” Lời hệ thống nói làm Mộc Phàm hãi hùng khiếp vía, vô cùng hoảng sợ.
Một ngọn lửa có ý thức, thậm chí hệ thống còn nói có thể là có một ý thức cường đại chiếm cứ ngọn lửa, biến nó trở thành vật dẫn.
Dù là thế nào đều cực kỳ đáng sợ, ngọn lửa có ý thức liền đại biểu cho nó là vật sống.
“Ta nói a, tên Tế ti dân bản xứ kia để cho ta tới, hoá ra chỗ nguy hiểm chính là ở bản thân ngọn lửa vĩnh hằng, thế mà che giấu điều này.”
Mộc Phàm rất bực bội, cảm giác bị hố.
Tên Tế ti kia chưa từng nói tới chuyện ngọn lửa vĩnh hằng có ý thức, chuyện này liền tương đương với bản thân nó là một vật còn sống, là một sinh linh.
Quả nhiên, khi Mộc Phàm cẩn thận quan sát đã nhận ra nguy hiểm tới từ quả cầu lửa màu tím trước mắt này.
Nó như một sinh linh đang nhìn chằm chằm Mộc Phàm.
Hai bên cách nhau chỉ có mười mét, cách không xa làm Mộc Phàm cảm thấy áp bách, cả người như bị nướng sống, rất đau đớn.
“Hệ thống, làm sao thu phục nó?” Mộc Phàm hơi khẩn trương, cảnh giác.
Lần đầu tiên đối mặt với loại lửa có ý thức thế này, cảm giác có chút khẩn trương, không rõ nên đối phó như thế nào.
“Ký chủ không cần khẩn trương, dù là một ngọn lửa có ý thức cũng không có gì đặc biệt, diệt ý thức của nó là có thể lấy được ngọn lửa vĩnh hằng.”
Hệ thống trả lời nhẹ nhàng bâng quơ khiến Mộc Phàm hết chỗ nói rồi.
Ngươi nói rất nhẹ nhàng, nhưng diệt như thế nào a.
“Phàm nhân, ngươi xâm nhập thần đàn, còn không quỳ lạy tạ tội?”
Đang nghĩ ngợi đột nhiên ngọn lửa phát ra một câu nói, dọa Mộc Phàm giật mình.
Nhưng vừa nghe lời này, Mộc Phàm tức khắc nổi giận.
“Phàm nhân?” Mộc Phàm nhìn chằm chằm quả cầu lửa màu tím kia, hừ nói: “Ngươi tính là thứ gì, một tiếng phàm nhân, thật xem mình là thần minh?”
“Làm càn!”
Một tiếng quát lớn truyền đến, liền thấy lửa cháy quét tới, ầm vang bao phủ bốn phương.
Sắc mặt Mộc Phàm hơi đổi, khởi động tường khí ngăn chặn biển lửa này, dung nham bốn phương tám hướng bị một sức mạnh vô hình cuốn lên vọt tới.
Ầm vang, dung nham quay cuồng rít gào.
Ngay sau đó, liền thấy dung nham hội tụ hóa thành một người khổng lồ, một đôi mắt bốc lên ngọn lửa màu tím.
“Phàm nhân, khinh nhờn thần minh, tất chịu thần phạt.”
Người khổng lồ dung nham há mồm rít gào, thanh âm đinh tai nhức óc, mang theo một loại công kích linh hồn.
Còn may Mộc Phàm có hệ thống, không có bị đánh tới linh hồn, chỉ là bị người khổng lồ dung nham trước mắt dọa thôi.
Người khổng lồ cao cỡ mười lăm mét, đứng ở trước mắt, cánh tay dung nham bốc lửa vung lên, bàn tay hung hăng chụp xuống.
Đông!
Mộc Phàm cấp tốc tránh đi, vị trí vừa đứng trực tiếp bị vỗ nát, dung nham bị cuốn lên cao hơn mười mét.
“Băng sơn toái!”
Hét lớn một tiếng, Mộc Phàm lắc mình nhảy, vung nắm tay đánh ra hai quyền, oanh kích chỗ khớp chân của người khổng lồ.
Phanh, dung nham nổ nứt, một chân của người khổng lồ tan rã.
Nhưng rất mau vô số dung nham vọt tới, lại lần nữa khôi phục bình thường, giống như không có việc gì.
Người khổng lồ nâng một chân dẫm Mộc Phàm, tốc độ cực nhanh, dưới chân rung động dẫn tới một lượng lớn dung nham phun trào.
Mộc Phàm có chút chật vật lao tới, sắc mặt hơi khó coi.
“Cái thứ quỷ quái này giết thế nào?” Mộc Phàm có chút hoang mang.
Đánh nát chân vẫn có thể khôi phục, làm sao giết thứ này, trừ khi diệt được ý thức của ngọn lửa vĩnh hằng kia.
Nhưng hiện tại Mộc Phàm không có loại thủ đoạn này a, căn bản không chém ý thức được, trừ khi ngưng tụ ra nguyên thần mới có thể làm được.
“Ký chủ, dùng băng tinh, ngưng kết thành mũi tên.”
Lúc này hệ thống lên tiếng nhắc nhở, ánh mắt Mộc Phàm sáng rực lên.
Đúng vậy, trên người mình có không ít băng tinh, lúc trước thu thập mấy trăm viên, đủ để đối phó người khổng lồ dung nham này.
Băng cùng hỏa, vừa lúc khắc chế nhau.
Nghĩ vậy Mộc Phàm lập tức cầm cung, lật tay lấy ra một khối băng tinh, lấy luyện khí dẫn dắt hàn khí từ băng tinh, ngưng tụ ra một mũi tên băng.
Hưu!
Khoảnh khắc Mộc Phàm bắn ra một mũi tên, nháy mắt đâm vào cơ thể người khổng lồ dung nham.
“Ngao... Đáng giận, phàm nhân nhận lấy cái chết.”
Người khổng lồ dung nham thống khổ rít gào một tiếng, ngực bắt đầu tắt, nhanh chóng đông lại.
Đây là hàn khí nở rộ, mũi tên băng rất thích hợp để đối phó người khổng lồ dung nham.
Mộc Phàm vui mừng, còn có thể làm như vậy, lúc nãy sao không nghĩ tới a?
Hô hô hô...
Ngay sau đó, từng mũi tên băng nối tiếp nhau gào thét bay đến, toàn bộ đâm vào thân thể người khổng lồ dung nham, hai tay, hai chân, thân thể, cắm đầy mũi tên băng.
Từng luồng hàn khí tản ra, rất nhanh đông cứng người khổng lồ dung nham, đông lại thành một tượng băng.
Mộc Phàm hao phí ba viên băng tinh mới đưa người khổng lồ dung nham này đóng băng.
“Phàm nhân, tiếp nhận lửa giận của ta đi.”
Lúc này, hai mắt người khổng lồ dung nham bùng nổ ngọn lửa màu tím, nổi giận gầm lên, thân hình ầm ầm nổ nát, một biển lửa ngập trời quét tới.
Đó là ngọn lửa màu tím, nó bốc cháy hừng hực, bao phủ lấy Mộc Phàm.
Toàn bộ nơi này đều bị ngọn lửa màu tím lấp đầy, nhiệt độ đáng sợ, giống như vạn vật đều phải bị đốt sạch.
“Ký chủ, dùng nước của hồ nhỏ trên núi tuyết.”
Đột nhiên, hệ thống lại nhắc nhở.
Mộc Phàm cả kinh, không nghĩ nhiều, theo bản năng vẩy ra một đống nước.
Rầm, bốn phía bốc lên từng luồng hơi, nước lạnh, lửa cháy, hai bên va chạm phát ra âm thanh xèo xèo.
Bốn phía có hàn khí quét qua, vô số ngọn lửa bị dập tắt.
Nước của hồ nhỏ trên núi tuyết ẩn chứa hàn khí đáng sợ, ở chỗ này có hiệu quả rất mạnh, lập tức chặn lấy sự thiêu đốt của ngọn lửa vĩnh hằng.
“Ký chủ, nhanh lên, chính là hiện tại, dùng quyền ý hóa thành khí mũi tên bắn vào trung tâm của nó.”
Hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm rùng mình, thấy được trong biển lửa tím đầy trời lập loè một điểm đỏ.
Điểm đỏ kia chính là trung tâm của ngọn lửa vĩnh hằng, một luồng ý thức, giấu trong ngọn lửa, chỉ cần bắn nát nó là có thể thu phục.
Ong!
Mộc Phàm kéo cung, luyện khí cường đại trong cơ thể hội tụ hóa thành một mũi tên nhọn, ngay sau đó một cổ quyền ý được ngưng kết, trực tiếp dung nhập vào mũi tên.
“Chết!” Mộc Phàm hét lớn, mũi tên nhọn gào thét bay đi.
Một mũi tên này nhanh tới cực hạn, xé rách ngọn lửa, nháy mắt xỏ xuyên qua điểm đỏ kia.
“A... Đáng giận, phàm nhân đáng chết...” Cùng với một tiếng kêu thảm thiết, biển lửa chung quanh sôi trào quay cuồng, ù ù rít gào.
Sau một hồi, biên lửa tắt dần, nhanh chóng tan đi, dung nham cũng yên tĩnh, hết thảy khôi phục như ban đầu.
Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra, biên lửa vây quanh hắn đã biến mất.
Phía trước, có một quả cầu lửa lơ lửng, lẳng lặng cháy, phát ra sóng nhiệt kinh người, cảm giác nóng cháy như tới gần mặt trời.
“Đã chết rồi sao?” Mộc Phàm có không chắc chắn.
Nhưng hệ thống nói: “Đã tiêu tán, ba phần quyền ý của ký chủ chuyển hóa vào mũi tên, một mũi tên trực tiếp tiêu diệt ý thức của nó.”
Nghe thế, Mộc Phàm mới cảm thấy nhẹ nhàng, quá mạo hiểm.
Nếu không phải hệ thống nhắc nhở, có khả năng bây giờ Mộc Phàm còn chưa biết làm sao diệt đi ý thức của ngọn lửa này đây.
“Đúng rồi hệ thống, ta có thể thao túng ngọn lửa này sao?”
Lúc này, hai mắt Mộc Phàm sáng quắc nhìn chằm chằm quả cầu lửa màu tím, một loại lửa vĩnh viễn không tắt, thực sự hấp dẫn a.
Dù luyện khí hay luyện dược đều cần có ngọn lửa, ngọn lửa vĩnh hằng trước mắt chính là lựa chọn tốt nhất sao?
“Đơn giản, chỉ cần ký chủ nạp năm trăm vạn, là có thể hoàn toàn luyện hóa dung hợp nó, không có gì mà nạp tiền rồi không làm được, nếu là có, vậy thì do ký chủ nạp không đủ nhiều.”
Hệ thống nhàn nhạt trả lời một câu làm Mộc Phàm kích động.
Còn chờ gì nữa, nạp tiền, thu lấy nó.