Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 103: Sơn cốc mồi lửa

Chương Trước Chương Tiếp

Trong bóng đêm, một bóng người chạy cấp tốc như bay.

Đó là Mộc Phàm, một mình rời khỏi bộ lạc dân bản xứ kia.

Còn hai người Đồng Tâm, Hà Dĩnh lưu tại bộ tộc Lam diễm nghỉ ngơi, thực lực hai người không đủ, đi theo đi chính là trói buộc, chịu chết.

Tế ti cũng nói các nàng không có thực lực hoàn thành nhiệm vụ này.

Tốc độ của Mộc Phàm cực nhanh, dựa theo bản đồ da thú Tế ti đưa hướng tới một chỗ được đánh dấu.

Trên bản đồ, chỗ đánh dấu tên là sơn cốc Mồi lửa.

Ở một hướng khác của Vĩnh Đông chi địa, căn cứ theo lời Tế ti nói, trong sơn cốc này tồn tại một loại lửa mãi mãi không tắt — Ngọn lửa vĩnh hằng.

Mục đích chuyến đi này của Mộc Phàm là tìm được ngọn lửa vĩnh hằng, mang về Lam diễm bộ lạc, mới có thể lấy được khối Thánh tinh đặc thù kia.

Một tỷ a, đáng giá Mộc Phàm đi mạo hiểm.

Vèo!

Mộc Phàm nhảy, nhảy lên mặt sông băng, quét mắt nhìn bốn phía, trong bóng đêm, thấy vô số Băng giải, băng trùng đã trở nên yên tĩnh.

Chúng nó ghé sát vào mặt sông băng, không nhúc nhích, như đã ngủ rồi, một màn quỷ dị thế này làm Mộc Phàm rất ngạc nhiên.

Trước khi đi, tên Tế ti kia cảnh cáo hắn, đừng động tới những dị thú này, một khi chúng nó bừng tỉnh sẽ bị vây quanh.

Nhân cơ hội này, Mộc Phàm có thể một đường an toàn đến sơn cốc Mồi lửa.

Nếu không chờ chúng nó từ tỉnh lại, Mộc Phàm liền sẽ lâm vào vòng vây của vô số dị thú cuồng bạo, rất nguy hiểm.

“Còn bao xa a.”

Mộc Phàm nhìn bản đồ da thú, nhịn không được nhíu mày, đã đi khoảng nửa giờ, thế mà còn không nhìn thấy cái gọi là sơn cốc Mồi lửa.

Có phải bị lừa hay không?

Nhưng suy nghĩ xong lập tức phủ định, tên Tế ti kia không đến mức lừa mình, người ta cũng muốn đạt được ngọn lửa vĩnh hằng.

Dựa theo đánh dấu trên trên bản đồ, Mộc Phàm lại tăng tốc lần nữa, đi thêm mười mấy phút, rốt cuộc từ xa xa thấy được một ánh lửa.

“Ánh lửa, đó là sơn cốc Mồi lửa sao?”

Mộc Phàm ngừng lại, kinh ngạc nhìn ánh lửa bừng sáng trong bóng đêm ở phương xa, không trung đều đỏ hồng.

Trong trời đất bằng tuyết rất nổi bật, có thể thấy từ xa.

Nhìn thấy vậy, trong lòng Mộc Phàm nhận định nơi đó có lẽ chính là sơn cốc Mồi lửa.

Quả nhiên, khi Mộc Phàm càng tới gần càng cảm nhận được một luồng nhiệt lượng, nhiệt độ chung quanh đang tăng dần.

Không bao lâu, Mộc Phàm liền tới trước một sơn cốc lớn.

Ánh vào trong mắt chính là một vùng thế giới màu đỏ, toàn bộ sơn cốc là các hồ dung nham, một cái nối tiếp một cái, lớn lớn bé bé phân bố ở trong sơn cốc.

Nơi này cùng bên ngoài quả thực chính là hai thái cực, bên ngoài băng tuyết lạnh giá, bên trong sơn cốc dung nham sôi trào, cảm giác rất quỷ dị.

Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán, nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra, vì sao trong một thế giới băng tuyết lại có một khu vực thế này?

“Địa phương thật kỳ quái, bên ngoài rét lạnh, bên trong nóng bỏng, cổ quái đến cực điểm.”

Mộc Phàm vừa đi vừa ngạc nhiên quan sát sơn cốc.

Ở bốn phía có một loạt hồ dung nham to nhỏ, dung nham quay cuồng sôi trào, bên ngoài sông băng, bão tuyết tàn phá bừa bãi, giống như một thế giới dung nham không bị đóng băng.

Nhiệt độ nơi này cực cao, vừa tiến đến liền có cảm giác sắp bị nướng chín.

Mộc Phàm có chút tò mò, rốt cuộc là điều gì làm cho khu vực này tồn tại giữa băng tuyết mênh mông không tắt?

Chẳng lẽ là do ngọn lửa vĩnh hằng?

Có lẽ chỉ có thể giải thích như thế.

Hô!

Bên cạnh, một luồng dung nham phun trào, bốn phía có nhanh thạch vừa đọng lại, bước lên đều bốc khói trắng, rất bỏng cháy.

Nhưng luyện khí toàn thân Mộc Phàm chuyển động, căng tường khí ra, ngăn cách nhiệt độ củng sự bỏng cháy xung quanh.

Mộc Phàm cẩn thận đi vào bên trong, trong lòng đề cao cảnh giác.

Nơi này là một nơi nguy hiểm, tên Tế ti kia đã cảnh báo, cần phải cẩn thận.

Còn vì sao tên Tế ti kia không đích thân đến được, Mộc Phàm không nghĩ ra, có lẽ cố kỵ điều gì cũng không chừng.

“Đề...”

Đang đi tới, đột nhiên có một tiếng hót vang truyền đến, Mộc Phàm giật mình.

Hắn giương mắt nhìn lên, âm thanh là từ chỗ sâu trong sơn cốc truyền đến, trong lòng hắn có chút kinh ngạc.

Một tiếng hót vang vừa rồi hiển nhiên là tiếng kêu của một loại loài chim, nơi này có sinh vật sinh sống, có lẽ dị thú nào đó.

Điều này làm cho Mộc Phàm cảnh giác, càng thêm cẩn thận.

Rất kỳ quái, nơi này không hề ngưng đọng kết tinh hoả diễm, nhưng nhiệt độ cực cao, có so với Liệt Diễm sơn mạch, thậm chí nhiệt độ càng cao hơn.

Mộc Phàm đã cảm nhận được nhiệt độ chung quanh càng ngày càng cao, đã đạt tới một ngàn năm trăm độ, dung nham không ngừng sôi trào cuồn cuộn.

Khi Mộc Phàm tiến sâu vào sơn cốc Mồi lửa, gặp được một cảnh tượng kinh người.

“Đây là...” Hai mắt Mộc Phàm không chớp, nhìn chằm chằm phía trước.

Chỗ sâu trong sơn cốc là một biển dung nham, dung nham không ngừng quay cuồng.

Hai bên có hai vách đá cháy đen, nham thạch đỏ sậm tản ra nhiệt độ kinh người.

Quan trọng nhất chính là trên vách đá có từng con chim toàn thân đỏ chót đang bay múa, bay từ vách đá bên này đến vách đá bên kia.

Nhưng con chim này có màu đỏ rực, cánh rộng mấy mét, khi vung cánh đều mang theo một vài tia lửa.

“Liệt hoả điểu?” Mộc Phàm lẩm bẩm tự nói, tin tức Tiểu Linh có ghi chép về loài này.,

Loại dị thú này sinh hoạt trong khu vực dung nham, tên là Liệt hoả điểu, thực lực cường đại, hơn nữa tính tình táo bạo, một khi có người ngoài tới gần lập tức công kích điên cuồng.

Không nghĩ tới trong sơn cốc này có một đàn Liệt hoả điểu, có chút phiền phức a.

Mộc Phàm không phải sợ hãi số lượng của chúng, hắn đã nhận ra một con Liệt hoả điểu có hình thể lớn, đang bám vào một mỏm đá cao trên vách.

Nơi đó có một cái cửa động, bên trong có ánh lửa mãnh liệt, có lửa không ngừng phun trào.

Hắn nhìn chung quanh, cũng không phát hiện cái gọi là ngọn lửa vĩnh hằng, trong lòng suy đoán có thể ở trong hang động chỗ con Liệt hoả điểu to lớn kia đang bảo hộ hay không.

Ở trong sơn cốc, có mười mấy con Liệt hoả điểu, một con lớn nhất đang canh trước hang động kia, nhìn như là đang ngủ.

Trên cơ thể nó có một tầng ánh lửa bao phủ, giống như một cái hỏa thuẫn, làm trong lòng Mộc Phàm nghiêm nghị.

Con Liệt hoả điểu này đang tu luyện, thực lực phi phàm, tuyệt đối là một con Liệt hoả điểu cấp Siêu phàm.

Còn những con Liệt hoả điểu chung quanh chỉ là bình thường, cả một con cấp bậc Tiên thiên cũng không, có chút kỳ quái.

Mộc Phàm suy đoán, có lẽ là Liệt hoả điểu nuốt ăn đồng loại, do đó sinh ra một con Liệt hoả điểu đầu lĩnh cấp Siêu phàm.

Mặc kệ đối phương mạnh cỡ nào, chắc chắn phải xông vào.

“Hệ thống, ngươi có thể phát hiện ngọn lửa vĩnh hằng sao?”

Cuối cùng, Mộc Phàm vẫn dò hỏi hệ thống.

Chỉ nghe hệ thống trả lời: “Ký chủ, ở trong hang động phía trước có một loại lửa mang năng lượng cực kỳ cường đại, hẳn là ngọn lửa vĩnh hằng mà ký chủ nói.”

Nghe thế, ánh mắt Mộc Phàm sáng lên, đã chắc chắn.

Nếu như vậy, bắt đầu thôi!

Muốn tiến vào hang động, trước hết cần giải quyết hết Liệt hoả điểu, những Liệt hoả điểu này hắn không để trong lòng, chỉ có Liệt hoả điểu canh ở hang động có chút phiền phức.

Đương nhiên chỉ là một chút phiền toái mà thôi.

Thậm chí Mộc Phàm toát ra một ý niệm: “Hệ thống, ngươi nói xem những con Liệt hoả điểu có thể thuần phục hay không?”

“Nếu ký chủ ngưng kết ra nguyên thần, có thể dùng dấu ấn nguyên thần thuần phục chúng nó.”

Hệ thống trả lời rất đơn giản, dứt khoát, chỉ cần ngưng tụ ra nguyên thần là có thể thuần phục những dị thú cường đại này.

Mộc Phàm nghe xong phấn khởi, có lẽ sau khi ngưng tụ nguyên thần liền tìm một con dị thú cường đại thuần phục làm tọa kỵ?

“Cộc cộc...”

Đột nhiên, trên vai truyền đến một tiếng kêu, làm động tác của Mộc Phàm cứng đờ, tất cả Liệt hoả điểu đều nhìn qua.

“Mẹ nó.” Mộc Phàm thầm mắng, nhìn bả vai, thì ra là cầu bông nhỏ vừa mới kêu một tiếng, kinh động Liệt hoả điểu nơi này.

Mộc Phàm nhỏ giọng mắng: “Ngươi cái quả cầu khốn nạn, không ngủ được liền làm chuyện xấu.”

Cầu bông nhỏ ra vẻ vô tội, chớp chớp mắt nhìn Mộc Phàm, bộ dáng nhu nhược đáng thương như đang nói ta đói bụng.

Lúc này hắn mới tỉnh ngộ, gia hỏa này là đói bụng nên tỉnh dậy.

Mộc Phàm dở khóc dở cười, cười mắng: “Chờ ta làm xong chuyện lại cho ngươi ăn, ngoan ngoãn đợi đi, không nghe lời liền ném ngươi cho chúng nó ăn.”

Lời này lập tức khiến cầu bông nhỏ thành thật, bám sát vào trên vai, không nhúc nhích, còn khẩn trương nhìn đám Liệt hoả điểu kia.

“Đề!”

Một tiếng hót vang, trong sơn cốc nháy mắt trở nên náo nhiệt, từng con Liệt hoả điểu điên cuồng bay về phía Mộc Phàm.

“Tới hay lắm!”

Mộc Phàm hét lớn một tiếng, kéo cung ngưng tụ ra từng mũi tên nhọn, một lần ngưng tụ ba mũi tên nhọn, nháy mắt hóa thành ba luồng sáng phá không bay đi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)