“Này này, ngươi nói như vậy giống như chúng ta rất không có đạo nghĩa thế, nói thế nào cũng nhờ hồng phúc của ngươi, chúng ta đã lấy được không ít đồ tốt, cho dù lực lượng của hai chúng ta ít ỏi, nhưng đừng hòng để chúng ta đi.”
Xích Nguyệt vỗ ngực, dáng vẻ hào khí.
Lãnh Ngưng Ngọc khẽ vuốt cằm, “Xích Nguyệt nói đúng.”
Thấy mình không khuyên nổi hai người, Sở Cuồng Nhân cũng không nói nữa.
Dù sao hắn cũng không có ý định để hai nữ tử này tham chiến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây