“Còn có, còn có... Sở Sở Cuồng Nhân! !”
Tên cấm vệ kia lắp bắp nói, lúc nhắc đến ba chữ Sở Cuồng Nhân, trong mắt hắn ta không nhịn được lộ ra hoảng sợ.
Mà tên trưởng lão vẫn ngồi bên cạnh vuốt ngọc thạch, không coi Cố Linh Lung ra gì cũng biến sắc, ngọc thạch trong tay không tự chủ rơi trên mặt đất, răng rắc một tiếng, trực tiếp vỡ thành mấy mảnh.
“Sở Cuồng Nhân tới? ! Sao hắn lại đến đây?”
Lão giả tóc trắng và Vân Trường Phong có chút luống cuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây