Thân thể Hắc Hoàng Bất Phôi của Lý Ẩn có sơ hở, đây là chuyện Sở Cuồng Nhân đã sớm biết, hắn cũng sớm nói cho đám người Mộ Dung Hiên rồi.
Đây cũng là nguyên nhân hắn dám triển khai lần đánh cược kinh thiên này.
Trong phân tích của Động Tất Chi Nhãn, tỷ lệ thắng của Mộ Dung Hiên cao đến chín mươi chín phần trăm, hắn không có lý do gì từ bỏ cơ hội vơ vét lần này.
“Không thể nào, cho dù Lý Ẩn chỉ tu luyện thân thể Hắc Hoàng Bất Phôi tàn khuyết, vậy tại sao ngươi biết được? !”
Thiên Vương cung chủ lớn tiếng nói.
“Chuyện này ngươi không cần biết.”
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói, mặc cho đám người Thiên Vương cung chủ nghĩ nát óc cũng không biết Sở Cuồng Nhân có một loại thần thông tên là Động Tất Chi Nhãn.
“Triệu chưởng môn, Hắc Hoàng Bất Phôi của Lý Ẩn có sơ hở, vì sao ngươi không nói cho chúng ta biết!” Có người chất vấn chưởng môn Cực Ý Đạo Môn.
Lý Ẩn chính là đệ tử của Cực Ý Đạo Môn.
Chưởng môn Cực Ý Đạo Môn nghe vậy cũng nổi nóng, “Làm sao ta biết được! Ngươi suy nghĩ lại một chút đi, nếu ngươi biết có sơ hở như vậy, ngươi sẽ tùy tiện nói cho người khác biết sao?”
Người bị chất vấn lập tức á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy, sơ hở này, đến người thân cận nhất cũng phải giữ bí mật, làm sao có thể tùy tiện nói cho người khác biết được.
“Rốt cuộc tại sao Sở Cuồng Nhân lại biết chuyện này?”
Vẫn có người nghi hoặc không hiểu.
Nhưng lúc này bọn họ phải đối diện với một vấn đề.
Đó chính là số tiền đánh cược kinh thiên với Sở Cuồng Nhân!
“Đáng giận, đáng giận a!”
“Một trăm triệu thượng phẩm Linh thạch của ta cứ như vậy không còn.”
“Ngươi mới có một trăm triệu, ta còn đánh cược với tên gia hỏa này ba trăm triệu thượng phẩm Linh thạch đó, bây giờ không còn, ta còn đang đau lòng đây.”
Vẻ mặt đám chưởng môn đạo thống hối hận, đau lòng đến nhỏ máu.
Nhất là Thiên Vương cung chủ.
Ông ta và Sở Cuồng Nhân đánh cược lớn nhất, vì muốn đạt được Thần Hoàng, ông ta đã trực tiếp đánh cược một tỷ thượng phẩm linh thạch, hai thanh Thánh Khí, thậm chí còn hứa hẹn với đối phương, mở ra tất cả tu hành pháp của Thiên Vương cung cho đối phương!
Nếu phải thực hiện…
Thiên Vương cung chủ cảm thấy mình có chút chóng mặt.
Quá kinh khủng.
Thật sự quá kinh khủng.
Những đạo thống Thánh Nhân không đánh cược với Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng thở ra, vô cùng may mắn vì mình không dính vào.
Sở Cuồng Nhân quá tà môn.
Trong tình huống tất cả mọi người không coi trọng Mộ Dung Hiên, hắn lại cùng các đạo thống đánh cược kinh thiên, càng quan trọng hơn là, hắn lại thắng!
Trên ghế trọng tài, sắc mặt Thái Thú mời ba trở nên vô cùng trắng bệch, ông ta và Sở Cuồng Nhân đánh cược một trăm triệu thượng phẩm linh thạch, phải biết, đây chính là tất cả tích góp những năm này của ông ta!
Bây giờ, ông ta phải đưa toàn bộ cho Sở Cuồng Nhân!
Chuyện này khiến ông ta làm sao mà chịu được!
“Đáng chết, đáng chết, tại sao Lý Ẩn lại thua chứ? Tại sao hắn lại thua? !” Thái Thú mười ba tức giận đên co rút cơ mặt.
Hai vị Thái Thú còn lại lắc đầu, không nói gì thêm.
Chỉ là gieo gió gặt bão thôi.
Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng đang rung động.
Lần này Sở Cuồng Nhân kiếm bội rồi! !
“Phát tài, phát tài rồi, lần này Sở Cuồng Nhân phát tài to rồi.”
“Chỉ Thiên Vương cung đã cược một tỷ thượng phẩm linh thạch với hắn, cộng thêm các đạo thống khác, cũng phải vài tỷ a.”
Tất cả mọi người nhìn Sở Cuồng Nhân, ánh mắt ước ao ghen tị.
“Các ngươi phải đưa bao nhiêu nhỉ?”
Sở Cuồng Nhân cười mà như không cười nhìn đám người Thiên Vương cung chủ.
“Tổng cộng là bốn tỷ năm trăm triệu thượng phẩm Linh thạch!”
Lúc này, Quân Di đứng sau lưng Sở Cuồng Nhân, hai mắt tỏa sáng nói.
Lúc Sở Cuồng Nhân và một đám đạo thống đánh cược, nàng đã yên lặng nhớ kĩ tất cả số lượng.
Sở Cuồng Nhân tán dương nhìn đối phương, sau đó nhìn mọi người thản nhiên nói: “Còn không giao linh thạch ra, muốn ta tự mình đi lấy sao?”
“Sở chưởng môn, tạm thời chúng ta chưa thể lấy ra một trăm triệu thượng phẩm linh thạch đã đánh cược với ngươi, trong này có năm mươi triệu thượng phẩm linh thạch thôi, số còn lại, có thể ghi giấy nợ không?” Một vị chưởng môn đạo thống mặt dày nói.
“Cũng được.” Sở Cuồng Nhân gật đầu.
“Chưởng môn, ta giúp ngươi ghi lại nha.”
Quân Di trực tiếp lấy giấy bút ra, hưng phấn nói.
“Được.”
Các đạo thống khác cũng thực hiện theo đánh cược, nhưng tiền đánh cược quá lớn, trên người bọn họ không mang theo nhiều linh thạch như vậy, chỉ có thể giao trước một phần, còn lại chỉ có thể viết giấy nợ.
Sắc mặt đám chưởng môn đạo thống này vô cùng khó coi, nhất là Thiên Vương cung chủ, Bá Thể tộc trưởng, lúc viết giấy nợ, tay cũng run rẩy.
Lần này, bọn họ thua thiệt lớn!
“Chư vị, ta hi vọng trong một tháng, Huyền Thiên tông có thể cầm được số linh thạch còn lại, nếu không, ta nghĩ các ngươi cũng không hi vọng ta tự mình đến nhà bái phỏng đâu nhỉ?” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Nghe thấy hắn nói vậy, mọi người không tự chủ được rùng mình một cái?
Sở Cuồng Nhân đến nhà bái phỏng?
Đây là chuyện mà các đạo thống Thánh Nhân sợ nhất.
Chuyện của Mộ Dung gia, Thương tộc vẫn còn đó.
“Chưởng môn, còn người chưa giao linh thạch.”
Quân Di đang kiểm kê lại số lượng linh thạch, bỗng nhiên mở miệng nói.
Trong mắt Sở Cuồng Nhân lướt qua một vệt hàn quang, ánh mắt đảo qua một đám đạo thống, “Ha, chẳng lẽ còn người muốn quịt nợ sao, không biết là ai, có thể đứng ra để ta mở mang kiến thức một chút không?”
“Chưởng môn, là Thái Thú mười ba.”
Quân Di chỉ Thái Thú mười ba ngồi trên ghế trọng tài nói.
“Cho dù là trọng tài, muốn quỵt nợ cũng không được.” Bóng dáng Sở Cuồng Nhân hóa thành một đạo lưu quang, đi đến trước ghế trọng tài.
Thái Thú mười ba nhìn thấy hắn, không khỏi giật nảy mình, sau đó nghiêm mặt cười nói: “Sở đạo hữu, ngươi xem, ta là trọng tài, vốn không nên tham dự vào việc này, ngươi xem có thể…”
“Không thể!”
Sở Cuồng Nhân trực tiếp ngắt lời đối phương, “Vừa rồi Thái Thú mười ba nói, muốn dùng danh nghĩa cá nhân đánh cược với ta, làm sao, bây giờ nói mình là trọng tài, muốn quỵt nợ sao?”
“Sở đạo hữu, ngươi đã thắng nhiều như vậy, thêm ta cũng không nhiều, bớt ta cũng không it, ngươi thật sự muốn làm tuyệt tình như vậy sao?”
Thái Thú mười ba thu liễm nụ cười, trầm giọng nói.
Tốn nhiều năm như vậy ông ta mới góp nhặt được số linh thạch này, nếu ông ta cứ như vậy đưa cho Sở Cuồng Nhân, thật sự là không cam tâm.
“A, không cho cũng được, dùng mạng đổi là được.”
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng nói.
“Sở Cuồng Nhân, ngươi dám!”
“Ngươi nhìn xem ta có dám không? !”
Lời nói rơi xuống, một cỗ kiếm chi đạo vận vô cùng lạnh lẽo lập tức bao phủ toàn bộ ghế trọng tài, không khí bốn phía như hóa thành lợi kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể băm thây Thái Thú mười ba!
Thái Thú mười một và mười hai bị dọa đứng lên, lúc này Thái Thú mười ba mới nhớ tới Sở Cuồng Nhân là hạng người gì.
Đây chính là một kẻ điên không biết nói lý!
Có thể xông đến đạo thống Thánh Nhân, có thể chém Thánh Nhân!
Còn có chuyện gì mà hắn không dám làm chứ?
Thái Thú mười ba chỉ là một tên Vô Thượng Chí Tôn mà thôi, cho dù đệ nhất thành có Thánh Nhân tọa trấn, nhưng Thánh Nhân sẽ vì ông ta mà liều chết với Sở Cuồng Nhân sao?
Chắc chắn là sẽ không.
“Cho, cho ngươi!”
Thái Thú mười ba vô cùng đau lòng lấy Càn Khôn giới xuống.
Sở Cuồng Nhân dùng linh niệm quét qua, thản nhiên nói: “Chỉ có tám mươi triệu linh thạch, còn hai mươi triệu nữa, trong vòng một tháng, xin Thái Thú đưa đến Huyền Thiên tông ta.”
“Sở Cuồng Nhân, ngươi, ngươi…” Thái Thú mười ba tức giận đến toàn thân run rẩy, nhưng lại không dám nói nửa chữ không.
“Không cần ngươi ngươi cái gì, có chơi có chịu, thiên kinh địa nghĩa.” Sở Cuồng Nhân nói xong, quay người đi xuống khán đài.
Thái Thú mười một, mười hai thương hại nhìn thoáng qua Thái Thú mười hai.
Đối với Thái Thú mười ba coi tiền như mạng mà nói, chuyện hôm nay tuyệt đối là một đả kích vô cùng to lớn.
Nếu lúc này ông ta phát điên tại chỗ, bọn họ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.