Cuộc tí thí thứ ba của vòng thứ ba.
Mộ Dung Hiên quyết đấu Lý Ẩn.
“Chờ ta đánh bại ngươi, sau đó lại đánh bại Nam Cung Hoàng! Thế bất khả kháng của Huyền Thiên tông, sẽ kết thúc trong tay ta đi!”
“Thân thể Hắc Hoàng Bất Phôi!”
Lý Ẩn khẽ quát một tiếng.
Chỉ thấy trên người hắn ta đột nhiên bộc phát ra một cỗ kình khí mạnh mẽ, một cỗ đạo vận huyền diệu quấn quanh trên người, sau đó nhanh chóng lan ra toàn thân hắn ta, nhuộm cả cơ thể hắn ta thành màu đen kịt.
Mộ Dung Hiên nhìn đối phương một cái, sau đó nói: “Ngươi có biết bây giờ Nam Cung Hoàng đi đâu rồi không?”
Nghe thấy vậy, lông mày Lý Ẩn cau lại, quét một vòng trên đài thi đấu cũng không phát hiện bóng dáng của Nam Cung Hoàng, trên đài quan chiến cũng không nhìn thấy đối phương.
“Hắn trở về rồi.”
Mộ Dung Hiên nói ra đáp án.
“Có ý gì, hắn không tham gia thi đấu nữa?”
“Còn tham gia cái gì, thắng ngươi, chỉ còn lại ta và hắn, đều là người của Huyền Thiên tông, ai thua ai thắng đều như nhau.”
Lý Ẩn hiểu, nhưng hắn ta càng thêm nổi nóng, “Ta lại muốn nhìn xem các ngươi sẽ phá thân thể Hắc Hoàng Bất Phôi này của ta thế nào!”
Nói xong, hắn ta đánh về phía Mộ Dung Hiên, khí thế cuồng bạo giống như một đầu hung thú Thượng Cổ, vô cùng doạ người.
Ánh mắt Mộ Dung Hiên run lên, không lùi không tránh, đột nhiên chém ra một kiếm, sau đó, kiếm khí phô thiên cái địa phóng về phía Lý Ẩn.
Lý Ẩn quát khẽ một tiếng, đứng bất động tại chỗ, vô số kiếm khí rơi trên người hắn ta, liên tiếp phát ra tiếng leng keng vang.
“Vô dụng, kiếm khí của ngươi không phá được thân thể của ta.”
“Ngươi không thắng được ta.”
Lý Ẩn lớn tiếng nói.
Trên thực tế, đúng là kiếm khí phô thiên cái địa này không hề tạo thành thương tổn với hắn ta, thậm chí ngay cả còn không lưu lại một dấu vết.
Bí thuật luyện thể cường đại như thế, khiến không ít người làm kinh thán.
“Thật lợi hại, có thể thắng! Hắn ta có thể thắng Mộ Dung Hiên!”
“Xu thế vô địch của Huyền Thiên tông sẽ dừng tại đây.”
Một đám thiên kiêu vô cùng chờ mong.
Trên đài quan chiến, Lệnh Hồ gia chủ cười ha ha một tiếng, cười nói với Sở Cuồng Nhân cách đó không ta: “Xem ra, Mộ Dung Hiên phải thua rồi.”
“Ha, muốn đánh cược không?”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
“Đánh cược cái gì?”
“Thì đánh cược xem Mộ Dung Hiên có thể thắng hay không, hắn thắng, ta muốn một trăm triệu thượng phẩm linh thạch của Lệnh Hồ gia, thế nào?”
Lời vừa nói ra, không ít đạo thống Thánh Nhân vì thế mà kinh ngạc.
Một trăm triệu thượng phẩm Linh thạch, đây cũng không phải con số nhỏ, một đạo thống Thánh Nhân muốn xuất ra số lượng linh thạch này cũng không phải chuyện dễ dàng.
Sở Cuồng Nhân, lại khẳng định Mộ Dung Hiên sẽ thắng như vậy?
Trong lòng Lệnh Hồ gia có chút muốn bỏ cuộc.
Nhưng ông ta nhìn thấy kiếm khí của Mộ Dung Hiên căn bản không tổn thương được Lý Ẩn, đột nhiên ông ta nảy ra một suy nghĩ.
Chẳng lẽ Sở Cuồng Nhân đang hư trương thanh thế?
Giả vờ bình tĩnh, thật ra hắn cũng không dám chắc Mộ Dung Hiên sẽ thắng, nhưng dựa theo tác phong làm việc của hắn, không thể trực tiếp biểu lộ ra như vậy?
Thậm chí dùng phương thức đánh cược để che dấu nội tâm bất an của mình, hắn cảm thấy mình sẽ bị hù dọa, không dám đánh cược với hắn...
Lệnh Hồ gia chủ nghĩ tới rất nhiều thứ, sau đó nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Sở Cuồng Nhân, càng cảm thấy mình nghĩ đúng.
Nếu Sở Cuồng Nhân thật sự cảm thấy Mộ Dung Hiên có thể thắng, vậy hiện tại hắn phải biểu hiện ra bất an, lừa gạt mình mắc lừa, đánh cược với hắn mới đúng, nhưng hắn lại bình tĩnh như vậy, nói rõ trong lòng hắn bất an, lại ra vẻ thong dong, dọa lùi mình, để mình không dám đánh cược...
Thật đáng khen cho một tên Sở Cuồng Nhân tâm cơ thâm trầm a!
Mà lúc này Sở Cuồng Nhân căn bản không biết Lệnh Hồ gia chủ đang tiến hành một trận bổ não.
Hắn chỉ thấy Lệnh Hồ gia chủ cười ha ha một tiếng, nói: “Sở Cuồng Nhân, ngươi thật sự cho rằng ta sợ sao? Ta đánh cược với ngươi!”
“Nhưng mà, nếu Mộ Dung Hiên thua, ta không muốn Linh thạch gì cả, chỉ muốn Côn Ngô Kiếm bên hông kia của ngươi thôi.”
Nghe thấy vậy, Sở Cuồng Nhân nhíu mày một cái, “Một trăm triệu Linh thạch liền muốn Côn Ngô Kiếm của ta, da mặt này của ngươi cũng đủ dày a.”
Phải biết, Côn Ngô Kiếm dung hợp kiếm hồn, nắm giữ linh trí hoàn chỉnh, tương lai tấn cấp thành Đế binh dường như là chuyện ván đã đóng thuyền.
Đừng nói một trăm triệu linh thạch, đến một tỷ Linh thạch cũng không đổi được.
“Thế nào, không dám sao?”
“Không có gì không dám, cứ quyết định như vậy đi.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Nghe hắn nói vậy, Côn Ngô Kiếm run nhẹ lên, giống như bất mãn chuyện Sở Cuồng Nhân xem nó thành tiền đánh cược vậy.
“Yên tâm, ông ta không thắng được.”
Sở Cuồng Nhân đặt tay lên chuôi kiếm, trấn an một hồi.
So sánh với vẻ thong dong của hắn, trong lòng Lệnh Hồ gia chủ lại thấp thỏm.
Sở Cuồng Nhân đáp ứng dứt khoát như thế, chẳng lẽ hắn thật sự khẳng định Mộ Dung Hiên có thể thắng, suy đoán lúc trước của ông ta là sai sao?
“Ta cũng muốn đánh cược với Sở đạo hữu một phen.”
Lúc này, trong hư không truyền tới một giọng nói.
Là một lão giả mặc áo bào trắng nói chuyện.
Mọi người nhìn về phía ông ta.
Lão giả này họ Hồng, là cung chủ Thiên Vương cung.
“Ha, Thiên Vương cung cũng tới tham gia náo nhiệt sao, có vẻ như ta và các ngươi chưa từng gặp nhau đi.” Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
“A, ta chỉ đơn thuần thích đánh bạc mà thôi, nghe thấy có người muốn đánh cược, ta không kìm lòng được, xin Sở đạo hữu thứ lỗi.”
Thiên Vương cung chủ cười nhạt nói.
“Không sao, Hồng cung chủ đã có nhã hứng này, ta cũng không tiện cự tuyệt, không biết Hồng cung chủ muốn đánh cược cái gì?”
“Cũng như trước, đánh cược Mộ Dung Hiên có thể chiến thắng hay không, nếu hắn thua, ta muốn con chim nhỏ trên vai Sở đạo hữu kia.”
Nghe đến nơi này, mọi người không khỏi nhìn về phía Tiểu Hồng trên vai Sở Cuồng Nhân, có chút hiếu kỳ vì sao Thiên Vương cung lại muốn con chim này.
Sau đó, có người nghĩ tới điều gì, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
“Chẳng lẽ đây, đây là Thần Hoàng? !”
Lời vừa nói ra, mọi người xôn xao.
Có lời đồn nói rằng Sở Cuồng Nhân được Thần Hoàng nhận chủ, hơn nữa, con chim được Thiên Vương cung xem trọng đương nhiên không phải tầm thường, tám chín phần mười chính là Thần Hoàng.
“Muốn cược Thần Hoàng? Ngươi có tư cách đó sao?”
Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói.
“Một tỷ thượng phẩm Linh thạch cộng thêm hai kiện Thánh Khí!”
Thiên Vương cung chủ khuất khẩu kinh người nói.
So với Lệnh Hồ gia chủ, tiền đánh bạc của ông ta còn lớn hơn.
Nếu một đạo thống Thánh Nhân phải lập tức xuất ra một tỷ cân linh thạch và hai kiện Thánh Khí, tuyệt đối sẽ thương cân động cốt.
Cũng chỉ có đạo thống Thánh Nhân đỉnh phong như Thiên Vương cung mới dám đánh cược như thế, đổi lại là đạo thống Thánh Nhân khác, cho dù chỉ xuất ra một nửa số lượng này, bọn họ cũng phải suy nghĩ nhiều lần.
“Không đủ, như thế vẫn chưa đủ, ta còn muốn tất cả tu hành pháp trong Thiên Vương cung mở ra vô điều kiện cho ta, ngươi có đáp ứng không?”
“Được!” Thiên Vương cung chủ cắn răng, một lời đáp ứng.
“Rất tốt, còn ai muốn đánh cược với ta nữa không?”
Các đạo thống Thánh Nhân còn lại hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ nhìn thoáng qua Mộ Dung Hiên, Lý Ẩn trên sân thi đấu, thấy Thiên Vương cung chủ cũng dám đánh cược với Sở Cuồng Nhân, nghĩ rằng đã có nắm chắc không nhỏ.
“Ta dùng ba trăm triệu thượng phẩm Linh thạch đánh cược với Sở đạo hữu, nếu Mộ Dung Hiên thua, ta muốn Thánh Nhân pháp của Huyền Thiên tông, cũng không muốn nhiều, mặc ta lựa chọn ba môn là được.” Chưởng môn của Cực Ý Đạo Môn nói.
Ông ta có lòng tin rất lớn đối với Lý Ẩn, thân thể Hắc Hoàng Bất Phôi đáng sợ thế nào, ông ta cũng biết đến, chắc chắc Mộ Dung Hiên không thắng được!
“Cược.” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
“Ta cũng tới, nếu Mộ Dung Hiên thắng, Bá Thể Thánh tộc ta cho ngươi hai trăm triệu thượng phẩm Linh thạch, thua, ta muốn Thận Lâu của ngươi!”
“Hai trăm triệu không đủ, ta muốn năm trăm triệu!”
“Được!” Bá Thể tộc trưởng cắn răng nói.
“Nếu tất cả mọi người đã có nhã hứng như thế, vậy tộc Lôi Chuẩn ta cũng tới tham gia náo nhiệt, nếu Mộ Dung Hiên thua, ta muốn một trăm triệu thượng phẩm Linh thạch của Huyền Thiên tông, trái lại, tộc Lôi Chuẩn ta mất ngươi một trăm triệu thượng phẩm Linh thạch.”
“Được.”
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm.
“Ha ha, Sở chưởng môn thật khí phách, vậy ta cũng đến tham gia náo nhiệt, ta cũng giống như tộc Lôi Chuẩn tộc đánh cược một trăm triệu thượng phẩm Linh thạch.”
“Không bằng ta cũng tham gia một chút.”
Tất cả thiên kiêu của các đạo thống nhìn Sở Cuồng Nhân và đám chưởng môn đặt cược kinh thiên, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Điên rồi, điên rồi...
Sở Cuồng Nhân nhất định là điên rồi!