“Chưởng môn, vậy chúng ta đi lên trước.”
Mộ Dung Hiên nói.
Hắn ta và Lam Vũ cùng nhau đi lên đài tỷ thí.
Khi nhìn thấy Lam Vũ hiện thân, trong mắt mọi người lướt qua dị sắc.
“Là nàng, Thiếu Đế Lam Vũ.”
“Tùy tùng bên cạnh Sở Cuồng Nhân, nàng cũng ra sân.”
“Chờ một chút, nàng là đệ tử của Huyền Thiên tông sao?”
Một vị chưởng môn đạo thống đưa ra nghi vấn.
Sở Cuồng Nhân liếc mắt nhìn ông ta một cái, “Không được sao? Có cần ta đưa danh sách tất cả đệ tử của Huyền Thiên tông đến cho ngươi xem không?”
“Vậy thì không cần.”
Vị chưởng môn đạo thống kia lúng túng nói.
Lam Vũ vẫn luôn đi theo Sở Cuồng Nhân, chưa bao giờ gia nhập bất kỳ thế lực nào, nói nàng là đệ tử của Huyền Thiên tông cũng không phải không được.
“Lam Vũ, tại sao đột nhiên ngươi lại muốn ra sân?”
Mộ Dung Hiên có chút tò mò hỏi.
Lam Vũ vẫn đi theo Sở Cuồng Nhân, không chủ động tranh đấu với người khác, rất ít khi xuất thủ, ở Huyền Thiên tông mấy năm, Mộ Dung Hiên chỉ thấy đối phương xuất thủ mấy lần.
“Nói thực, lời nói của Thương Thiên vừa rồi khiến ta có chút không thoải mái.” Lam Vũ nhìn về phía Bá Thể Thánh tộc.
Trong mắt nàng lộ ra một vệt lãnh ý, “Thương Thiên lấy tư cách gì mà đánh đồng với công tử, còn dám khiêu khích công tử nữa? Chẳng lẽ chỉ bằng hắn ta giết nhiều hơn người khác mấy con yêu thú trong Luyện Yêu Tháp sao?”
“Ta muốn cho hắn ta biết, không cần công tử xuất thủ, ta cũng có thể đánh bại hắn ta, mặt khác, nếu Huyền Thiên tông đoạt giải nhất, công tử là chưởng môn, hẳn sẽ rất vui vẻ.”
Mộ Dung Hiên bừng tỉnh đại ngộ.
Nói trắng ra là, nàng là vì chưởng môn.
Hai người đi lên đài giao đấu, năm đạo thống Thánh Nhân còn lại Bát Hoang cung, Lôi Chuẩn tộc, Lệnh Hồ gia, Thiên âm tông và Cực Ý Đạo Môn cũng phái người đi lên.
Mọi người bắt đầu rút thăm.
“Bốc thăm xong, dựa theo con số trong tay các ngươi, thay phiên tiến vào Luyện Yêu Tháp, nhớ kỹ, một khi không chịu nổi thì bóp nát con số trong tay các ngươi, nếu không, trừ phi ngươi giết hết tất cả Yêu thú bên trong, Yêu thú sẽ không đình chỉ công kích.” Thái Thú mười ba từ tốn nói.
Tất cả mọi người nhìn hạt châu trong tay, bên trong có một con số, còn có một cỗ đạo vận, đó là một loại cơ chế truyền tống để bảo vệ các thiên kiêu. Nếu thiên kiêu không kiên trì trong Luyện Yêu Tháp được, chỉ cần bóp nát hạt châu, là có thể truyền tống ra ngoài.
“Lam Vũ, ta số sáu, ngươi là số mấy?”
“Ta là số một.” Lam Vũ cầm hạt châu thản nhiên nói.
Mộ Dung Hiên có chút ngoài ý muốn, “Vậy vận khí của ngươi không tệ, số một có thể đi vào trước, lúc này số lượng yêu thú Chiến Vương cấp bên trong vẫn còn đủ, dựa vào thực lực của ngươi có thể giết thêm vài đầu, kiếm nhiều điểm hơn.”
Trong Luyện Yêu Tháp có một trăm con yêu thú, trong đó chia thành bốn cấp Chiến Vương, Tôn giả, Chí Tôn, Vô Thượng Chí Tôn.
Nói như vậy, chính là bên trong có Yêu thú cấp Vô Thượng Chí Tôn và Chí Tôn, ngay cả Thiếu Đế cũng phải ứng phó rất khó khăn
Cho nên thiên kiêu tham gia vòng này, chủ yếu đều đặt mục tiêu trên người yêu thú Chiến Vương cảnh hoặc Tôn giả.
Đi vào càng muộn, yêu thú cấp bậc Chiến Vương, Tôn giả tầng đã bị giết nhiều rồi, phải đối mặt với yêu thú tầng cao hơn.
“Ngươi nói không sai, ta cảm thấy một vòng này, cũng là so vận khí.” Lam Vũ nhìn Luyện Yêu Tháp trước mặt từ tốn nói.
Nghe thấy nàng nói vậy, Thái Thú mười ba đạm mạc nói: “So sánh với vận khí, tự biết lượng sức mới là trọng điểm của vòng này, căn cứ vào thực lực của mình, săn giết được nhiều Yêu thú nhất có thể.”
“Không, ta cảm thấy đây chính là một vòng thi dựa vào vận khí.”
Lam Vũ đi đến trước Luyện Yêu Tháp, nhìn tòa tháp nguy nga trước mặt, đạm mạc nói: “Một trăm con yêu thú này, toàn bộ thuộc về ta!”
Lời vừa nói ra, mọi người ở đây đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Cái gì? !
Bọn họ có nghe lầm không? !
Lam Vũ, lại muốn khiêu chiến một trăm con yêu thú! !
Trong ba tổ trước, Thương Thiên của Bá Thể Thánh tộc có thực lực mạnh nhất kiêu ngạo nhất cũng chỉ khiêu chiến năm mươi con yêu thú mà thôi.
Chuyện này đã khiến vô số người kinh động như gặp tiên nhân rồi!
Hiện tại, Lam Vũ lại nói muốn khiêu chiến một trăm con! Cũng chính là tất cả Yêu thú trong Luyện Yêu Tháp! !
Điên rồi điên rồi!
Suy nghĩ đầu tiên trong đầu mọi người chính là Thiếu Đế Lam Vũ điên rồi!
“Tất cả Yêu thú, trong đó thế đã bao gồm bốn đầu Chí Tôn và một đầu Vô Thượng Chí Tôn, sao nàng lại dám làm như vậy? !”
“Nàng tuyệt đối điên rồi.”
“Người bên cạnh Sở Cuồng Nhân đều là kẻ điên sao?”
Trên khán đài bộc phát tiếng nghị luận ngút trời.
Mà trên đài quan chiến, Sở Cuồng Nhân nghe thấy Lam Vũ muốn khiêu chiến một trăm con yêu thú, đầu tiên là sững sờ, sau đó cười ha ha.
“Con nhóc này ở cùng ta lâu rồi có khác, tác phong làm việc này thật giống ta.” Sở Cuồng Nhân cười nói.
Bên cạnh, đám người Nam Cung Hoàng lại cười khổ.
“Chưởng môn, ngươi không lo lắng sao? Đó chính là một trăm con yêu thú, Lam Vũ có ứng phó được không?”
“Đúng vậy, trong đó còn có Vô Thượng Chí Tôn đấy.”
Đám người Nam Cung Hoàng lo lắng, Sở Cuồng Nhân lại bình tĩnh hơn rất nhiều, nói: “Yên tâm đi, ta còn hiểu Lam Vũ hơn các ngươi, nếu nàng đã làm, vậy chứng minh nàng có nắm chắc.”
“Nhìn cho thật kỹ, hôm nay nàng sẽ tỏa hào quang rực rỡ! !”
Bá Thể Thánh tộc.
Thương Thiên nghe thấy Lam Vũ muốn khiêu chiến một trăm con yêu thú, sắc mặt hơi trầm xuống, con số này gấp đôi hắn ta.
“Hừ, người này thật dám nói, một trăm con yêu thú, ta cũng muốn nhìn xem nàng sẽ ứng phó thế nào”
Hắn ta mới không tin.
Một trăm con yêu thú, ngay cả hắn ta cũng cảm thấy phải cố hết sức.
Hắn ta không tin Lam Vũ có thực lực đánh bại tất cả Yêu thú.
“Một trăm con yêu thú, ngươi điên rồi đi.”
Lệnh Hồ Đằng cau mày, nhìn Lam Vũ nói
Bên cạnh, Lôi Minh Thiên cười một tiếng, “Vị mỹ nữ này đi theo Sở Cuồng Nhân đã lâu, sợ rằng não bị úng nước rồi.”
Thái Thú mười ba nhìn Lam Vũ, nghiêm túc nói: “Ngươi xác định ngươi muốn khiêu chiến một trăm con yêu thú, bây giờ ngươi đổi ý vẫn còn kịp.”
“Không cần, một trăm con đi.”
“Chết sẽ không có ai nhặt xác cho ngươi đâu.” Thái Thú mười ba hừ lạnh một tiếng, hiện tại ông ta càng cảm thấy Huyền Thiên tông chính là tới đây quấy rối.
Vòng trước, Huyền Thiên tông phái một tên đệ tử ngoại môn đến tham gia, hiện tại Lam Vũ lại muốn khiêu chiến một trăm con yêu thú? !
Đệ tử trong tông môn này đều làm sao vậy? !
“Đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn.”
Trong lòng Thái Thú hừ lạnh một tiếng.
Có chưởng môn gì thì có đệ tử như vậy, ông ta cảm thấy, những người này đều học theo Sở Cuồng Nhân.
Lam Vũ không biết suy nghĩ trong lòng Thái Thú mười ba, đi đến trước cửa Luyện Yêu Tháp, sau đó tiện tay ném hạt châu xuống đất.
Chuyện này khiến tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Hạt châu kia chính là bùa cứu mạng đó!
Nàng cứ như vậy ném đi sao!
“Thật sự có lòng tin sẽ đánh bại tất cả Yêu thú, hay là có ý định được ăn cả ngã về không, không thành công thì thành nhân đây? !”
“Móa nó, tham gia trận đấu mà thôi, không đến mức dính cả tính mạng vào như vậy đâu, canh bạc này cũng quá điên cuồng đi.”
“Lam Vũ, người này là ai?”
“Ngươi không biết sao? Nàng từng được Thiên Cơ Tử đánh giá là phong hoa tuyệt đại, có thể sánh vai với Cổ Chi Đại Đế.”
“Lợi hại như vậy, vì sao mấy năm nay đều chưa từng nghe nói qua?”
“Nàng vô cùng khiêm tốn, cực ít xuất thủ, cho nên danh khí kém xa các Thiếu Đế còn lại, nếu không phải Thiên Cơ Tử từng đánh giá nàng, đoán chừng không mấy ai biết đến một vị Thiếu Đế như thế.”