Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 283: Đệ tử ngoại môn tiểu băng ra sân, thánh phẩm phù văn chi uy

Chương Trước Chương Tiếp

Nam Cung Hoàng xuất ra danh tiếng.

Mộ Dung Hiên cũng nóng lòng muốn thử, “Tiếp theo đến lượt ta.”

Ngay khi hắn ta muốn đi lên đánh chuông vàng, Sở Cuồng Nhân lại ngăn cản hắn ta, “Ngươi lui ra, để Tiểu Băng lên đánh chuông vàng.”

Cái gì? !

Nghe nói như thế, mọi người hai mặt nhìn nhau.

Tiểu Băng?

Mọi người nhìn về phía thị nữ nhỏ nũng nịu đứng sau lưng Sở Cuồng Nhân, không khỏi hoảng hốt, sau đó lại nhìn về phía Sở Cuồng Nhân giống như muốn nói, ngươi đang đùa chúng ta à?

Ngay cả Tiểu Băng cũng có chút mộng.

“Ta?” Nàng nhìn Sở Cuồng Nhân, chỉ vào mình nói.

“Đúng vậy, đi thôi.”

“Chưởng môn, như vậy có phải quá qua loa không, Tiểu Băng chỉ là Động Hư cảnh mà thôi, để nàng đi lên không phải sẽ khiến người khác chế giễu sao?”

Mộ Dung Hiên nói.

“Cứ đế nàng đi lên đi.” Sở Cuồng Nhân cười nói.

Tiểu Băng chần chờ một chút, sau đó gật đầu, chậm rãi đi về phía chuông vàng, ánh mắt bốn phía đều rơi lên người nàng.

Đây là lần đầu tiên nàng gặp cảnh tượng này, có chút khẩn trương, nhìn xung quanh, đi đến trước mặt ba vị Thái Thú, câu nệ nói: “Đệ tử ngoại môn Huyền Thiên tông, Liễu Băng, bái kiến ba vị tiền bối.”

Đệ tử ngoại môn? !

Bốn chữ này vừa ra, ngoại trừ Huyền Thiên tông ra, tất cả mọi người đều mơ hồ, không thể tin nhìn Tiểu Băng.

Phải biết, lần này các đại đạo thống mang người đến, không phải là tinh nhuệ thì chính là đạo tử trong các đạo thống.

Một tên đệ tử ngoại môn, vậy mà cũng đến tham gia tranh bá? !

“Không thể nào, đệ tử ngoại môn cũng tới tham gia náo nhiệt?”

“Tại Huyền Thiên tông, ngoại trừ Sở Cuồng Nhân ra thì không có ai sao? Thế mà lại phái một tên đệ tử ngoại môn tới tham gia tranh bá, làm cái quỷ gì vậy?”

“Đệ tử ngoại môn? Nàng đánh được chuông vàng sao?”

“Đoán chừng kêu một tiếng cũng khó khăn đi.”

“Rốt cuộc Huyền Thiên tông có đặt cuộc tranh bá này vào mắt không?”

Tất cả mọi người không coi trọng Tiểu Băng.

Trước đó, người đánh chuông vàng có tu vi kém nhất cũng là Chiến Vương, một tên đệ tử ngoại môn, thực lực có thể cao đến mức nào.

Tất cả mọi người cho rằng đây là một trận chê cười.

“Ngươi thật sự là đệ tử ngoại môn?”

Thái Thú mười ba nhìn Tiểu Băng, nhíu mày hỏi.

“Đúng thế.”

Tiểu Băng gật đầu, lúc nàng được chọn đi phục thị Sở Cuồng Nhân là đệ tử ngoại môn, mặc dù dựa vào thực lực của nàng, sớm có thể trở thành đệ tử chân truyền rồi, nhưng mấy năm nay nàng vẫn không đi tấn cấp.

Dưới cái nhìn của nàng, thành đệ tử chân truyền, thậm chí là Đạo Tử đều không tốt bằng chuyện ở bên cạnh Sở Cuồng Nhân, cho dù như vậy nàng chỉ là một thị nữ nhỏ mà thôi.

“Sở chưởng môn, ngươi nên giải thích một chút, ngươi có ý gì, chẳng lẽ ngươi coi trận đấu này là trò đùa sao?”

Thái Thú mười ba nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, trầm giọng hỏi.

Trận thiên kiêu tranh bá này do thành đệ nhất thành tổ chức, người đến tham gia đều là thiên kiêu Đạo Tử thanh danh hiển hách, thậm chí là Thiếu Đế.

Sở Cuồng Nhân phái một tên đệ tử ngoại môn ra sân, trong mắt Thái Thú mười ba, đây chính là không tôn trọng đệ nhất thành, là một loại khiêu khích.

“Thế nào, trận đấu chỉ quy định chưởng môn không thể tham gia, có quy định nào nói không thể để đệ tử ngoại môn ra sân không?”

Sở Cuồng Nhân nhíu mày, hỏi ngược lại.

“Ngươi...” Thái Thú mười ba nhất thời không còn lời nào để nói, ông ta hừ lạnh một tiếng nói với Tiểu Băng: “Vậy ngươi bắt đầu đi, ta ngược lại muốn nhìn xem một tên đệ tử ngoại môn như ngươi có thể đánh ra thứ gì.”

Tiểu Băng đứng trước chuông vàng, hít sâu một hơi.

Nàng chậm rãi giơ tay lên.

Trên cánh tay, một đạo phù văn huyền diệu màu vàng nổi lên.

Ngay sau đó, linh khí bốn phía như trăm sông đổ vào một biển, không ngừng hội tụ trên chiếc phù văn màu vàng trên cánh tay Tiểu Băng!

Một thanh kiếm ảnh màu vàng bỗng dưng hiển hiện trước mặt Tiểu Băng, tản ra khí thế vô cùng khủng bố, uy thế có thể so với Tôn giả.

Mọi người thấy thế, sắc mặt biến hóa.

“Phù văn, đây là phù văn chi lực.”

“Trách không được Sở Cuồng Nhân lại để nàng ra sân, thì ra là như vậy, nhưng khí tức này cũng chỉ có thể so với Tôn giả bình thường mà thôi.”

“Nhiều nhất chỉ đánh ra ba tiếng.”

“Giống như có chút không thích hợp.”

Chưởng môn các đại đạo thống đều cau mày.

Bởi vì bọn họ phát hiện uy lực của phù văn trong tay Tiểu Băng còn đang tăng lên, linh khí bốn phía giống như thủy triều, hóa thành gợn sóng màu vàng, một vòng tiếp một vòng, không ngừng tràn vào phù văn.

Kiếm ảnh màu vàng càng thêm ngưng thực, một cỗ khí tức vô cùng sắc bén lan tràn ra, toàn bộ đài giao đấu đều bị cỗ khí tức này bao phủ.

Thời gian dần trôi qua, tất cả mọi người đều cảm thấy tim đập vô cùng nhanh, nhìn Tiểu Băng nũng nịu đứng đó, muột một ngụm nước miếng.

“Ta xem, lực lượng còn đang tăng cao.”

“Đây rốt cuộc là phù văn gì, khủng bố như vậy? !”

“Canh Kim Phá Nhạc Kiếm! !” Khi khí tức của kiếm ảnh màu vàng đạt tới cực hạn lớn nhất, hóa thành một thanh trường kiếm to lớn giống như thực chất, Tiểu Băng mềm mại quát một tiếng, cự kiếm cuốn theo kiếm khí dồi dào bắn ra.

Oanh! !

Cự kiếm trực tiếp đánh lên chuông vàng, bộc phát ra tiếng vang khủng bố.

Mọi người chỉ thấy cái chuông vàng kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, ở giữa không trung, không ngừng phát ra tiếng chuông đông đông.

Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy...

Sau khi tiếng chuông thứ mười hai vang lên, chuông vàng từ giữa không trung rơi xuống, hung hăng đập xuống đất, vang lên một tiếng cuối cùng, đồng thời cũng nhấc lên bụi mù cuồn cuộn, bao phủ một nửa đài thi đấu.

Mười ba tiếng chuông!

Tất cả mọi người chỉ cảm thấy đại não ong một tiếng, nhìn về phía Tiểu Băng, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.

Đây mẹ nó là một tên đệ tử ngoại môn? !

“Một kích này, còn kinh khủng hơn Vô Thượng Chí Tôn nhiều, đoán chừng đã có sức công kích của Chuẩn Thánh cấp đi!”

“Trời ạ, đây là đệ tử ngoại môn sao?”

“Không phải Huyền Thiên tông đang chơi chúng ta chứ?”

Các chưởng môn, thiên kiêu của các đạo thống Thánh Nhân tộc Lôi Chuẩn, Lệnh Hồ gia, Phong Vân sơn, Thiên Vương cung, Thiên âm tông... đều nhìn về phía Tiểu Băng.

Bọn họ không thể tưởng tượng, thị nữ nhỏ còn chưa nhìn thấy nhiều việc đời này lại có thể bộc phát ra lực lượng kinh khủng như vậy!

Mười ba tiếng chuông, mười ba điểm, cộng thêm sáu điểm của Nam Cung Hoàng, tổng cộng là mười sáu điểm!

Đây là khái niệm gì? !

Phải biết, thành tích tốt nhất của các đạo thống khác cũng chỉ có mười điểm mà thôi, vậy mà bây giờ Huyền Thiên tông đang có mười chín điểm!

Kết thúc vòng đầu tiên, bọn họ đã bỏ xa những đạo thống khác!

“Chưởng môn, lúc nào thì Tiểu Băng trở nên khủng bố như vậy rồi?”

Nam Cung Hoàng nuốt ngụm nước bọt nói, ở trong sân, ngoại trừ Sở Cuồng Nhân ra, đoán chừng không ai có thể đỡ được một kích này!

“A, trên người Tiểu Băng có một cái phù văn Thánh phẩm, nàng có lực lượng kia là nhờ vào lực lượng của phù văn Thánh phẩm này.”

“Nhưng mà, lực lượng hội tụ trong một chiêu này cần thời gian dài, trong thực chiến cơ bản không thể dùng được, cho nên cũng không khủng bố như ngươi nghĩ đâu.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.

Canh Kim Phá Nhạc Kiếm, là chiêu thức mạnh nhất của Canh Kim phù văn, nhưng khuyết điểm chính là thời gian tụ lực hơi dài.

Nhất là dựa vào tu vi bây giờ của Tiểu Băng càng là như vậy, trong thực chiến, đợi nàng chuẩn bị xong một kiếm này, kẻ địch đã có thể giết nàng mấy lần rồi.

Đám thiên kiêu, chưởng môn của các đạo thống khác cũng nhìn ra điểm này, trong lòng âm thầm thở phào một hơi.

Nếu Tiểu Băng có thể tùy tiện dùng chiêu này, như vậy bọn họ sẽ rất bất lợi.

“Khó trách Sở Cuồng Nhân lại để nàng ra sân, đánh chuông vàng không phải thực chiến, cái chuông vàng này không động, vừa hay có thể để nàng phát huy tác dụng của chiêu này đến lớn nhất.”

Một đám chưởng môn và thiên kiêu âm thầm nghĩ.

Lúc này, vòng đầu tiên đã kết thúc, Huyền Thiên tông lấy ưu thế mười chín điểm, tuyệt đối chiếm vị trí đầu tiên!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)