“Chư vị, hoan nghênh các vị đã đến tham gia cuộc thiên kiêu tranh bá lần này.”
“Các vị đã xem qua điều lệ tranh tài rồi, hiện tại ta sẽ nói thêm một vài quy củ, trận đấu lần này, chúng ta sẽ chia tất cả các đạo thống dự thi ra làm bốn tổ Giáp Ất Bính Đinh, mỗi tổ có sáu đạo thống, từ trong bốn tổ nhỏ này tìm ra một người chiến thắng.”
“Cuối cùng, bốn người chiến thắng sẽ đánh một trận cuối cùng, người nào vô địch sẽ thu hoạch được tất cả phần thưởng mà các đạo thống Thánh Nhân tài trợ!”
“Hiện tại, các vị còn chuyện gì không hiểu không?”
Thái Thú mười ba nói.
“Thành viên của các tổ nhỏ thì phân chia như thế nào?”
Một vị chưởng môn của một đạo thống hỏi.
“Chuyện này rất đơn giản, các tổ nhỏ được phân chia theo hình thức rút thăm.”
Một vị Thái Thú phất tay, xuất hiện hai mươi tư hạt châu, “Hiện tại, mời mỗi đạo thống phái một người đi ra bốc hạt châu.”
Mọi người nghe vậy, người của từng đạo thống đi lên.
Sở Cuồng Nhân để Nam Cung Hoàng đi lấy một hạt châu.
Sau khi Nam Cung Hoàng cầm lấy hạt châu, bên trong hạt châu bỗng nhiên xuất hiện chữ Đinh, “Xem ra chúng ta là ở tổ Đinh rồi.”
Sau đó, Thái Thú mười ba đọc tên các đạo thống bốc được cùng một loại hạt châu, Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua, phát hiện năm đạo thống Thánh Nhân bốc được tổ Đinh giống như bọn họ lần lượt là tộc Lôi Chuẩn, Lệnh Hồ gia, Thiên âm tông, Cực Ý Đạo Môn, Bát Hoang cung.
Nói cách khác, Huyền Thiên tông phải chiến thắng năm đạo thống Thánh Nhân này mới có thể tiến vào vòng bán kết.
“Ôi chao, vận khí này, trong một tổ, lại có hai tông môn có thù với chúng ta.”
Mộ Dung Hiên nhìn thoáng qua tộc Lôi Chuẩn tộc và Lệnh Hồ gia, đối phương cũng đang quan sát bọn họ, trong mắt mang theo nồng đậm địch ý.
“Hiện tại mời người của tổ Giáp đứng tại chỗ, ba tổ còn lại về đài quan chiến trước đi.” Thái Thú mười ba nói.
Sở Cuồng Nhân trở lại đài quan chiến, nhìn qua đài giao đấu, chỉ thấy một vị Thái Thú lấy ra một cái chuông màu vàng to lớn, rồi đặt xuống đó.
Trên cái chuông vàng này lưu chuyển đạo vận huyền diệu, Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua, liếc mắt liền nhìn ra đó là một kiện Thánh Khí hiếm có.
“Đây chính là vòng thứ nhất trong cuộc tranh bá, đánh chuông vàng, hiện tại mời mỗi đạo thống trong tổ Giáp phái ra hai người, công kích chuông vàng, khiến chuông vàng vang một tiếng, tính là một điểm, vang hai tiếng là hai điểm, cứ thế mà suy ra...” Thái Thú mười ba nói với mọi người.
Mỗi vòng trong cuộc tranh bá đều sẽ lấy được điểm, cuối cùng, điểm của người nào cao nhất, người đó là người chiến thắng.
“Ta tới trước!”
Trong tổ Giáp, một vị thiên kiêu của một đạo thống đi ra.
Vóc dáng người này cường tráng, trên người có một cỗ đạo vận vô cùng bá đạo lưu chuyển, hắn ta nắm tay, đánh ra một quyền về phía chuông vàng.
Đạo vận cuồng bạo bạo phát, trực tiếp khiến chuông vàng lắc lư, chuông tiếng vang lên, có bốn tiếng.
Bốn tiếng chuông, bốn điểm.
“Người này là thiên kiêu của Thiên Vương cung, chiến lực cực mạnh, hắn cường đại như vậy, nhưng một kích chỉ có thể đánh lên bốn tiếng chuông mà thôi.”
“Xem ra, vòng đầu tiên này không đơn giản.”
Vòng đầu tiên vẫn còn tiếp tục.
Một đám người của các đạo thống đi lên đánh chuông vàng, thu hoạch điểm.
Mà trong đó, thiến kiêu ưu tú nhất cũng chỉ có thể khiến chuông vàng vang lên năm tiếng mà thôi, kém một chút, thậm chí chỉ có thể đánh lên hai tiếng.
“Sở chưởng môn không thể lên sân, chắc hẳn rất tiếc nuối.” Lúc này, gia chủ Lệnh Hồ gia đi tới trước mặt Sở Cuồng Nhân cười nói.
Sở Cuồng Nhân liếc mắt nhìn ông ta, “Không có gì phải tiếc nuối, so đấu với một đám tiểu bối, rất mất thân phận.”
“A, nhưng Sở chưởng môn không thể lên sân thi đấu, ngươi cho rằng dựa vào đám người Huyền Thiên tông này, bọn họ có thể đi đến cuối cùng sao? Đoán chừng sẽ không có cách nào trổ hết tài năng trong vòng đấu loại đâu.” Lệnh Hồ gia ngưng cười, nói.
“Ha, ta có thể hiểu ý tứ này của ngươi là, người của Lệnh Hồ gia ngươi đang xem thường đệ tử Huyền Thiên tông ta không?”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói, ánh mắt như điện nhìn thẳng vào Lệnh Hồ gia chủ.
Nghe thấy hắn nói như vậy, khóe miệng Lệnh Hồ gia chủ co giật, “Sở chưởng môn hiểu lầm, tại hạ không có ý tứ này, nhưng mà, ta tin rằng rất nhiều đạo thống ở đây đều nghĩ như vậy.”
Lệnh Hồ gia chủ nói không sai.
Thứ khiến người ta kiêng kị nhất ở Huyền Thiên tông chính là Sở Cuồng Nhân, còn đám đệ tử Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên, dưới cái nhìn của bọn họ thì không đủ gây sợ.
Chỉ bằng mấy người kia mà muốn chiến thắng cuộc tranh bá này, khó!
“A, vậy để bọn họ mở to mắt ra một chút, nhìn xem phong thái của Huyền Thiên tông ta đi!” Sở Cuồng Nhân nói.
Lệnh Hồ gia chủ nhìn chằm chằm đối phương, không biết đối phương có tự tin ở đâu ra.
Ông ta nhìn thoáng đám người qua Nam Cung Hoàng, thấy thế nào cũng cảm thấy những người này căn bản không có khả năng đạt được chiến thắng.
“Vậy chúng ta sẽ rửa mắt chờ đợi.” Lệnh Hồ gia chủ thản nhiên nói.
Rất nhanh, người của ba tổ Giáp, Ất, Bính đã kiểm nghiệm xong.
Đến tổ Đinh.
Dẫn đầu ra sân chính là Thiếu Đế của Lệnh Hồ gia Lệnh Hồ Đằng, hắn ta đi đến trước chuông vàng, trường kiếm trong tay ngang nhiên chém ra!
Đông đông đông...
Liên tiếp năm tiếng chuông vang lên.
Đây chính là một trong số ít thành tích tốt nhất hiện nay.
Lệnh Hồ Đằng hài lòng cười, hắn ta nhìn về phía Huyền Thiên tông, khóe miệng hơi cong lên, giống như đang khiêu khích.
Sau đó, Lệnh Hồ gia lại phái ra một thiên kiêu, đánh được bốn tiếng, cộng thêm Lệnh Hồ Đằng, thu được chín điểm.
“Hừ, Đọa âm Lôi! !”
Một đạo lôi đình màu đen ầm vang đánh ra, đột nhiên đập vào chuông vàng, chuông vàng vang lên, tổng cộng có sáu tiếng.
Thành tích bực này, đã phá vỡ ghi chép của mọi người!
Trên khán đài không khỏi kinh hô.
“Là Thiếu Đế của tộc Lôi Chuẩn Lôi Minh Thiên, lực lượng thật mạnh!”
“Một kích này, chưa chắc Chí Tôn có thể đánh được, không hổ là Lôi Minh Thiên, trong đám Thiếu Đế, rất ít người có thể so sánh với hắn.”
“Quá mạnh.”
Thiếu Đế Lôi Minh Thiên nhìn về phía Huyền Thiên tông, lộ ra khiêu khích.
Hắn ta và Lệnh Hồ Đằng giống nhau, đều có khúc mắc với Sở Cuồng Nhân, nhưng bọn họ không dám trêu chọc Sở Cuồng Nhân.
Còn những người khác của Huyền Thiên tông, bọn họ không sợ.
“Hai người này vẫn thiếu ăn đòn như thế.”
Sở Cuồng Nhân nhếch miệng.
“Thực lực của Lôi Minh Thiên đúng là không thể coi thường, một kích cường đại như thế, ngay cả ta cũng chưa chắc đã đỡ được.”
Nam Cung Hoàng nói.
“Hắn ta muốn chứng minh khí thế mà thôi, hiện tại mới là vòng đầu tiên, không ít người giữ lại thực lực, hắn ta muốn đối phó với chưởng môn, lập tức đánh ra toàn lực.” Mộ Dung Hiên ở bên cạnh nói.
“Có điều hắn ta đã khiêu khích chúng ta, cũng không thể không đáp lại hắn được.” Nam Cung Hoàngcười, sau đó đi đến trước chuông vàng.
Kiếm khí lưu chuyển trên thân kiếm, sau đó đột nhiên chém ra, kiếm khí cuồng bạo phun ra ngoài, nện trên chuông vàng.
Đông, đông, đông...
Tất cả có sáu tiếng!
Đám người kinh hô, đồng tử Lôi Minh Thiên cũng có chút co rụt lại, ánh mắt lộ ra một vệt kiêng kị, “Nam Cung Hoàng lại có thực lực này?”
Không chỉ hắn ta, các thiên kiêu còn lại cũng rất bất ngờ.
“Ban đầu ở Kiếm Lâu, hắn cũng không có thực lực này, ngắn ngủi hơn một năm, làm sao hắn lại tiến bộ đến mức này? !”
Ngoại trừ kiêng kị, Lệnh Hồ Đằng còn không hiểu và nghi hoặc.
Hắn ta có cảm giác, bản thân dường như không phải đối thủ của Nam Cung Hoàng.
Nam Cung Hoàng kiếm thu vào Linh Khư, sau đó, hắn ta nhìn về phía Lệnh Hồ gia và Lôi Chuẩn tộc, cười khẩy, “Huyền Thiên tông không chỉ có chưởng môn, còn có Thiếu Đế Nam Cung Hoàng ta! !”
Lời vừa nói ra, Nam Cung Hoàng chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần vô cùng thư sướng.
Cho tới nay, bọn họ đều đứng nhìn Sở Cuồng Nhân gây náo động, cuối cùng bây giờ cũng đến lượt hắn ta hiện ra vẻ đẹp trai của mình rồi, cảm giác này thật tốt!