Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 280: Hai nữ bên đường đoạt nam nhân, chẳng lẽ thật sự là thần hoàng

Chương Trước Chương Tiếp

“Chuyện này không có khả năng, trên đời này làm sao lại có đạo vận cầm âm như vậy? !” Cẩm Niên không thể tin nhìn Sở Cuồng Nhân.

Đối mặt với cầm âm của Sở Cuồng Nhân, nàng lại không hề sinh ra suy nghĩ đấu cầm, nàng bại, hoàn toàn bại!

Một khúc Thiên Địa Thương Mang kết thúc, Sở Cuồng Nhân thu hồi cổ cầm, nhìn về phía Cẩm Niên thản nhiên nói: “Đến lượt ngươi, mời.”

Cẩm Niên khóc không ra nước mắt.

Đến lượt ta?

Đến lượt ta cái quỷ đó, ngươi như vậy ta còn đấu cầm thế nào?

“Ta thua rồi!”

Cẩm Niên lấy Hỏa Linh Tinh ra, ném cho Sở Cuồng Nhân, sau đó hiếu kỳ hỏi: “Xin hỏi các hạ là vị đại tông sư cầm đạo nào?”

“Tại hạ không chuyên tu cầm đạo, khi nhàn hạ chỉ lấy ra giết thời gian mà thôi, không đảm đương nổi ba chữ đại tông sư.”

Sở Cuồng Nhân tiếp nhận Hỏa Linh Tinh, từ tốn nói, mà mọi người vừa lấy lại tinh thần, nghe thấy hắn nói vậy, một mặt mơ hồ, ngay cả Phiêu Tuyết tiên tử cao lãnh như vậy, khóe miệng cũng không nhịn được run rẩy hai lần.

Tất cả tông sĩ trong Thiên âm tông bọn họ đều tha thiết ước mơ cảnh giới Đại Tông Sư cầm đạo mà không đạt được, người ta chỉ đánh đàn giết thời gian lại đạt tới!

Chuyện này còn thiên lý không?

Còn nhân tính không?

“Nếu các hạ không muốn lộ ra danh tính, vậy ta cũng không ép buộc các hạ, nhưng ta muốn mời các hạ, tối nay đến chỗ ta đánh đàn luận đạo.”

Trong mắt Cẩm Niên tràn đầy lửa nóng nói.

Là đánh đàn luận đạo?

Hay là nói chuyện tình cảm?

Nam tu bốn phía hâm mộ nhìn Sở Cuồng Nhân, phải biết, đó chính là quý nữ Thiên Vương cung a, vô số nam tu tha thiết ước mơ được nàng mời.

Nếu trong lúc đó xảy ra chuyện gì đó, vậy càng là có phúc ba đời, lúc này không biết bao nhiêu nam tu ở đây đều muốn thay thế Sở Cuồng Nhân.

Phiêu Tuyết tiên tử từ cách đó không xa đi tới, nói với Sở Cuồng Nhân: “Tạo nghệ cầm đạo của vị đạo hữu này khiến Phiêu Tuyết vô cùng bái phục, ta cũng muốn mời các hạ đến chỗ ta nói chuyện trắng đêm.”

Thanh lãnh như Phiêu Tuyết tiên tử, sau khi nhìn thấy tạo nghệ cầm đạo thần kì của Sở Cuồng Nhân cũng không nhịn được động tâm.

Tạo nghệ cầm đạo bực này, ngay cả sư tôn nàng cũng không bằng.

Nếu có thể kết giao với cao nhân bực này, được đối phương chỉ điểm một hai, đối với nàng mà nói, tuyệt đối là có lợi ích không nhỏ.

Phiêu Tuyết tiên tử vừa mở miệng, tất cả nam tu đều há to miệng, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.

Móa nó!

Phiêu Tuyết tiên tử, thanh lãnh của ngươi đâu? Rụt rè của ngươi đâu?

Hình tượng của ngươi sụp đổ rồi!

Thương Nguyên Thánh Tử nhìn Sở Cuồng Nhân, trên mặt tràn đầy ghen ghét, hắn ta hết sức theo đuổi Phiêu Tuyết tiên tử nhiều ngày như vậy, đối phương vẫn không thay đổi sắc mặt, nhưng bây giờ lại đưa ra lời mời với một nam tử xa lạ!

Còn mẹ nó nói chuyện trắng đêm!

“Phải có thứ tự trước sau, là ta mời vị đạo hữu này trước.” Cẩm Niên nhìn thoáng qua Phiêu Tuyết tiên tử, giọng điệu bất thiện nói.

“A, có một số việc tới trước cũng vô dụng, có đôi khi phải nói đến duyên phận, có lẽ vị đạo hữu này muốn luận đạo với ta hơn.”

“Chỉ dựa vào tên bại tướng dưới tay ta như ngươi, cũng xứng tranh giành với ta?”

“Trước biết hổ thẹn sau mới có dũng khí, bởi vì thua ngươi, ta càng phải nắm chắc cơ hội đàm luận với vị đạo hữu này, từ đó được lợi.”

Hai nữ tử Phiêu Tuyết tiên tử, Cẩm Niên chính là người tình trong mộng của vô số nam tu ở đây, vậy mà bây giờ lại đứng bên đường tranh một người nam nhân!

Lời lẽ của hai người đanh thép, không ai nhường ai, mặc dù không động thủ, nhưng ai cũng ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc.

Lúc này mọi người càng ghen ghét hâm mộ Sở Cuồng Nhân, hận không thể trả lời thay hắn... Đừng cãi cọ nữa, trẻ con mới lựa chọn, người lớn chính là muốn tất cả, chúng ta cùng nhau nói chuyện yêu đương đi! A không, đánh đàn đi!

“Tại hạ cảm ơn lời mời của hai vị, nhưng chúng ta vốn không quen biết, ta còn có việc muốn làm, không tán gẫu nữa, tạm biết.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, ý của hắn chính là, xin lỗi, chúng ta không quen, tạm biệt!

Nghe thấy câu trả lời của hắn, mọi người xung quanh đều sắp phát điên.

Cự tuyệt!

Hắn lại cự tuyệt lời mời của hai nữ thần!

Trời ạ, cơ hội này ngàn năm một thuở, vô số người tha thiết ước mơ, tên gia hỏa này lại không cần suy nghĩ cự tuyệt!

Ngay cả Phiêu Tuyết tiên tử và Cẩm Niên cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Nhưng Sở Cuồng Nhân không để ý đến các nàng, cầm Hỏa Linh Tinh, dẫn theo Lam Vũ muốn rời đi.

Thương Nguyên Thánh Tử bên cạnh không nhịn được, hô to một tiếng, “Đứng lại cho ta! !”

Sở Cuồng Nhân không để ý tới hắn ta, tiếp tục sải bước đi về phía trước, Thương Nguyên Thánh Tử sầm mặt, đột nhiên xông tới, muốn bắt Sở Cuồng Nhân.

Nhưng hắn ta còn chưa đến gần, Lam Vũ ở bên cạnh Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên động, một quyền đánh ra, đạo vận vô biên bạo phát, hóa thành một cỗ thần huy tuôn ra, lập tức đánh bay Thương Nguyên Thánh Tử ra ngoài mấy chục trượng.

Nhìn thấy vậy, mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, không ngờ nữ tử vẫn không nói gì bên cạnh Sở Cuồng Nhân lại có thực lực này!

Trên mặt Thương Nguyên Thánh Tử cũng tràn đầy chấn kinh.

Phải biết, trong thế hệ trẻ tuổi, thực lực của hắn ta không phải đứng trong top đầu tiên, nhưng cũng gần với Thiếu Đế.

Bây giờ lại bị một quyền đánh bay!

Rốt cuộc thực lực của nữ tử này khủng bố đến cỡ nào? !

Nghĩ đến đây, tâm thần bị ghen ghét che kín của Thương Nguyên Thánh Tử dần thanh tỉnh lại, không còn dám tùy tiện động thủ.

Mà Phiêu Tuyết tiên tử, Cẩm Niên nhìn bóng lưng hai người Sở Cuồng Nhân rời đi, như nghĩ tới cái gì.

Hai người này vẫn dùng linh quang che khuất khuôn mặt, nhưng giọng nói lại rất trẻ trung, chẳng lẽ là thiên kiêu đến tham gia cuộc tranh bá lần này?

Hai người càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, dự định đi về tìm người điều tra một phen.

Mà lúc này Sở Cuồng Nhân rời khỏi đám người, đưa Hỏa Linh Tinh trong tay cho Thần Hoàng Tiểu Hồng, đối phương mổ một cái lên trên, trực tiếp mổ ra một lỗ hồng.

Sau đó giống như uống nước, không ngừng hút linh khí trong Hỏa Linh Tinh vào cơ thể, lông vũ trên người mơ hồ tỏa ra ánh sáng.

Sở Cuồng Nhân lo lắng cứ hút như thế, đối phương sẽ không nhịn được trực tiếp hóa ra bản thể, liền thu Hỏa Linh Tinh vào trong Càn Khôn giới, “Trước đừng hút nữa, sau khi trở về đều là của ngươi.”

Hắn và Lam Vũ đi dạo trong thành hơn nửa ngày, sau đó trở lại chỗ ở mà đệ nhất thành đã sắp xếp cho các đạo thống Thánh Nhân.

Mà khi bọn họ vừa trở về, có mấy đạo ánh mắt rơi lên người bọn họ.

Sở Cuồng Nhân nhìn thoáng qua, cũng không để ý, trực tiếp trở lại khu vực của Huyền Thiên tông.

Những người kia thấy thế đều tự rời đi.

Trong một gian phòng, Thương Nguyên Thánh Tử kinh ngạc nói: “Ngươi xác định là người của Huyền Thiên tông?”

“Đúng vậy, một nam một nữ, còn mang theo một con chim đỏ, ta tuyệt đối không nhìn lầm, bọn họ đúng là đã đi vào khu vực của Huyền Thiên tông.”

“Lại là người của Huyền Thiên tông, may mắn hôm nay không làm lớn chuyện.” Trong lòng Thương Nguyên Thánh Tử nhẹ nhàng thở ra.

Cho dù thực lực của Bá Thể Thánh tộc cường đại, nội tình thâm hậu, nhưng vẫn vô cùng kiêng kị Sở Cuồng Nhân của Huyền Thiên tông.

“Nhưng lúc nào thì đệ tử trẻ tuổi trong Huyền Thiên tông lại xuất hiện một vị đại tông sư cầm đạo chứ?” Thương Nguyên Thánh Tử có chút không hiểu.

Một bên khác.

Tai mắt mà Phiêu Tuyết tiên tử, Cẩm Niên phái đi giám sát cũng đều trở về.

“Quả nhiên là thiên kiêu tới tham gia tranh bá, nhưng không ngờ lại là người của Huyền Thiên tông.” Cẩm Niên thầm nói.

Bỗng nhiên, nàng nghĩ tới điều gì, “Trong truyền thuyết, Sở Cuồng Nhân từng được một đầu Thần Hoàng nhận chủ, hôm nay con chim kia lại giống Thần Hoàng đến bảy tám phần, chẳng lẽ, chẳng lẽ thật sự là Thần Hoàng?”

Nàng càng nghĩ, trái tim càng đập nhanh.

Nếu thật sự là Thần Hoàng, vậy thân phận của vị đại tông sư cầm đạo mà hôm nay nàng gặp cũng được miêu tả sinh động.

“Không ngờ lại là người này!” Nàng có chút may mắn, may mắn bản thân không làm ra hành động quá đáng.

Nếu không, thật không biết nàng còn có thể đứng đây nói chuyện không?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)