Ngày thứ hai.
Sở Cuồng Nhân từ trong phòng đi ra, duỗi lưng một cái.
Trên cây đại thụ bên cạnh đình, Tiểu Hồng hóa thân thành chim nhỏ kêu líu lo hai tiếng, sau đó bay đến đầu vai Sở Cuồng Nhân.
“Ca ca, ngươi dậy rồi.”
“Ừm, hôm qua ngươi ở trên cây một đêm à?”
“Hấp thu ánh trăng một đêm.”
Thần Thú rất thần dị, có thể hấp thu Linh khí trong thiên địa, còn có thể hấp thu tinh hoa của nhật nguyệt để tu hành.
Mà phẩm chất của tinh hoa nhật nguyệt còn tốt hơn linh khí thiên địa rất nhiều, bình thường, trừ một vài công pháp đặc thù, tu sĩ bình thường sẽ không hấp thu được.
“Công tử, đây là điều lệ và danh sách những thế lực tham gia mà ban tổ chức đưa tới.” Lam Vũ đi tới nói.
Trong tay nàng cầm một cuốn sổ nhỏ.
Sở Cuồng Nhân nhận nhìn một chút, điều lệ giống với bản ban tổ chức đã đưa đến Huyền Thiên tông, hắn đã xem qua.
Hắn càng để ý phần danh sách kia hơn.
“A, tổng cộng có hai mươi tư đạo thống Thánh Nhân tham gia lần tranh bá này, ta xem Thanh Long vực có mấy đạo thống nào, Bạch Liên giáo, Huyền Thiên tông, Linh Hư Thánh Địa, Lôi Chuẩn tộc, Dạ Xoa tộc...”
“Thanh Long vực có năm đạo thống, cũng không ít, không biết có gặp người quen hay không.”
Sở Cuồng Nhân cười nói, cũng không phải tất cả đạo thống Thánh Nhân đều tham gia lần tranh bá này, có vài đạo thống Thánh Nhân không tham gia cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng có hai mươi tư đạo thống Thánh Nhân tham gia, tính trên mặt nổi, đã là hơn một nửa các đạo thống Thánh Nhân rồi, tuyệt đối là một cuộc thịnh hội lớn.
Nhìn sơ qua danh sách tranh bá, Sở Cuồng Nhân lại nhìn ra ngoài đường, nói: “Đệ nhất thành này chính là thành trì đứng đầu trong thiên hạ, vô cùng phồn hoa, Lam Vũ, cùng ta đi ra ngoài một chút.”
“Vâng.” Lam Vũ gật đầu.
“Ca ca, ta cũng muốn đi.”
“Có thể, nhưng không cho phép hóa thành bản thể, che giấu khí tức.”
“Biết rồi.”
Cứ như vậy, Sở Cuồng Nhân dẫn Lam Vũ, Tiểu Hồng ra ngoài.
Lúc đi ra cửa, trên mặt hai người bao trùm một tầng linh quang nhàn nhạt, khiến mặt mũi bọn họ vô cùng mơ hồ.
Hai người quá xuất sắc, nhất là Sở Cuồng Nhân, hắn cũng không muốn gây bạo động gì, quấy rầy hào hứng du ngoạn của mình.
Cũng có rất nhiều người làm theo cách này của hắn.
Trên đường phố, thỉnh thoảng hắn nhìn thấy tu sĩ trên mặt bao trùm một tầng linh quang giống như hắn đi lại.
Là chưởng môn của các thế lực, cũng có các đại thiên kiêu...
Đệ nhất thành không hổ là thành trì đứng đầu thiên hạ, rất phồn hoa, đường đi rộng lớn, không có vẻ chen chúc, ngẫu nhiên còn nhìn thấy một số tu sĩ cưỡi các loại dị thú quý hiếm rêu rao khắp nơi, sợ người khác không biết mình có một đầu tọa kỵ tốt vậy, vô cùng đắc ý.
Trên đường, Sở Cuồng Nhân còn nghe được không ít lời đồn có liên quan tới mình.
“Thiên kiêu ai là thủ lĩnh? Huyền Thiên có cuồng nhân... Thiên Cơ Tử đừng nói như vậy, khiến ta cảm thấy có chút xấu hổ đó.” Sở Cuồng Nhân bĩu môi nói.
“Nhưng ta cảm thấy ông ấy nói không sai.”
Bên cạnh, Lam Vũ cười nhạt nói: “Thiên kiêu trên thế gian, không phải là công tử đứng đầu sao?”
“Ừm, chuyện này ta cũng không phủ nhận.”
Sở Cuồng Nhân gật đầu, rất tán thành.
“Đi mau đi mau, nghe nói Phiêu Tuyết tiên tử của Thiên âm các chuẩn bị đấu cầm với quý nữ của Thiên Vương cung.”
“Náo nhiệt như vậy, ta cũng đi xem một chút.”
“Chậc chậc, nghe nói cầm âm của Phiêu Tuyết tiên tử sớm đã đạt tới trình độ đăng phong tạo cực, nếu có thể nghe nàng gảy một khúc, tuyệt đối là có phúc ba đời, đừng nói đến chuyện nàng muốn đấu cầm với người khác.”
“Đúng vậy, đây chính là cơ hội khó có được.”
“Nhanh, đi xem một chút.”
Trên đường phố, một đám tu sĩ vội vàng chạy về nơi đấu cầm, một lát sau, đường đi liền trở nên vắng lạnh.
“Đấu cầm, đúng là có mấy phần ý tứ.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, sau khi có được Thần Ma Bát âm, tạo nghệ cầm đạo của hắn không có mấy người trong đương đại có thể so sánh.
Hắn cũng có chút hiếu kỳ, Thiên âm các nổi danh về nhạc đạo trên đời, chắc hẳn thiên kiêu cũng có mấy phần tạo nghệ.
“Lam Vũ, chúng ta cũng đi tham gia náo nhiệt đi.”
“Được.”
Hai người đi đến nơi đấu cầm.
Đó là một tòa lầu cao.
Trên tòa lầu này có hai nữ tử đang đứng, một người mặc bạch y, một người mặc hồng y, một người khí chất thanh lãnh, một người quý khí bức người.
Hai người này đều là tuyệt sắc đương đại, mỗi người mỗi vẻ, không ít nam tu nhìn thấy hai nàng, trong mắt lộ ra vẻ si mê.
“Đây chính là Phiêu Tuyết tiên tử sao? Quả nhiên danh bất hư truyền.”
“Người mặc hồng y chính là quý nữ của Thiên Vương cung đi, nghe đồn trong Thiên Vương cung có một quý nữ tên là Cẩm Niên, am hiểu cầm đạo, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì chính là người này.”
“Ừm, chính là người này.”
Mọi người nghị luận.
Lời của mọi người truyền vào tai Sở Cuồng Nhân, nhưng hắn cũng không để trong lòng, so với dung mạo của hai người này, hắn càng để ý đến một khỏa tinh hạch màu đỏ đặt giữa hai nữ tử kia hơn.
Khỏa tinh thạch kia lưu chuyển từng đạo đạo vận thuộc tính hỏa, bên trong ẩn chứa linh khícực kỳ nồng đậm, là một kiện chí bảo thuộc tính hỏa hiếm có, kém cỏi nhất cũng là cấp Chuẩn Thánh.
“Ca ca, xem ra vật kia ăn rất ngon đó!”
Thần Hoàng Tiểu Hồng nói với Sở Cuồng Nhân.
Nàng vốn là Thần Thú thuộc tính hỏa, đối với nàng mà nói, chí bảo thuộc tính hỏa có sức hấp dẫn không hề bình thường.
“Không sao, sau này ca ca sẽ tìm cho ngươi.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Tiểu Hồng đứng trên vai hắn, thậm chí Sở Cuồng Nhân có thể thấy tiếng nàng nuốt nước miếng.
“Xem ra tiểu gia hỏa này rất thích khối tinh thạch kia, có nên nghĩ biện pháp đoạt tới tay không?” Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ.
Chắc là không thể đoạt được rồi, hắn đường đường là chưởng môn của Huyền Thiên tông, lại đi đoạt đổ của đệ tử môn phái khác, nếu chuyện này truyền đi, hắn còn mặt mũi gì nữa.
“Không nghĩ tới vì muốn đấu cầm với ta, ngươi lại lấy ra Hỏa Linh Tinh trân quý như vậy.”
Lúc này, Phiêu Tuyết tiên tử từ tốn nói.
“Nghe đồn Phiêu Tuyết tiên tử của Thiên âm tông cầm đạo vô song, ta muốn mở mang kiến thức một chút, nhìn xem Thần Tuyết âm của ngươi lợi hại, hay là Tôn Hoàng khúc của ta cao hơn một bậc.” Quý nữ Cẩm Niên của Thiên Vương cung thản nhiên nói.
Nói xong, nàng lấy một chiếc cổ cầm ra.
Đây là một chiếc cổ cầm màu đỏ thắm, phía trên lưu chuyển đạo vận cực kỳ bất phàm, có khí chất quý khí như chủ nhân của nó.
“Ta vốn không muốn so đấu với ngươi, nhưng nể mặt Hỏa Linh Tinh, đánh bại ngươi một lần cũng không phải không thể.”
Phiêu Tuyết tiên tử cũng lấy ra một chiếc cổ cầm tạo hình tinh mỹ, giống như dùng ngọc thạch điêu khắc thành.
Hai người này bắt đầu đấu cầm.
Từ Phiêu Tuyết tiên tử tấu một khúc trước.
Cầm âm như con người nàng, mang theo một cỗ thanh lãnh, mọi người nghe được, cảm thấy không khí bỗng nhiên hạ xuống mấy độ.
Ngay sau đó, chính là cầm âm của Cẩm Niên, đường hoàng đại khí, hùng hậu có lực, giống như Chí Tôn đế vương, uy chấn sơn hà.
Hai loại cầm âm, hai loại đạo vận, hai thủ khúc, khuấy động trong hư không, tạo ra từng vòng gợn sóng như thật.
“Cầm âm thật lợi hại.”
“Không hổ là thiên kiêu của Thiên âm tông.”
“Quý nữ của Thiên Vương cung cũng không tầm thường a.”
Mọi người xem trận đấu cầm này, tán thưởng từ đáy lòng.
Trong đám người, Sở Cuồng Nhân nhìn hai người đấu cầm, bỗng nhiên nhướng mày, “Trình độ của hai người này... Có vẻ như bình thường thôi.”
Trong mắt người thường, có lẽ trình độ cầm đạo của hai nàng đã là đăng phong tạo cực, nhưng hắn thấy, chỉ có thể coi là tiến dần từng bước, đến hai chữ chuyên gia cũng không được.