Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 269: Về tông, chưởng môn không được tham gia, tiểu hồng tiến cảnh

Chương Trước Chương Tiếp

“Thiên kiêu tranh bá? !” Sở Cuồng Nhân nhận được tin tức Như Yên trưởng lão truyền đến, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bên cạnh, Lam Vũ cũng rất tò mò, “Tranh bá gì cơ?”

“Ừm, đại ý là thiên kiêu trong bốn vực của Thương Khung tinh tụ tập lại một chỗ, dựng lôi đài tỷ thí, cuộc tranh bá này là do các đạo thống Thánh Nhân tại bốn vực liên thủ dựng lên.”

“Thì ra là như vậy, vậy chúng ta có đi tham gia không?”

Lam Vũ hiếu kỳ hỏi.

“Như Yên trưởng lão cũng đang hỏi thăm ta, nếu muốn tham gia thì phải giao nạp phần thưởng, dùng để khen thưởng các thiên kiêu có biểu hiện xuất sắc trong cuộc tranh bá.” Sở Cuồng Nhân nói.

“Vậy chẳng phải tất cả những phần thưởng này sẽ thuộc về chúng ta sao? Dựa vào thực lực của công tử, hoàn toàn có thể quét ngang toàn trường.” Hai mắt Lam Vũ tỏa sáng.

“Vấn đề là cuộc tranh bá này chỉ cho phép đệ tử của các đại đạo thống tham gia, từ cấp bậc trưởng lão trở lên không thể tham gia.”

Sở Cuồng Nhân bất đắc dĩ cười một tiếng, nói đúng ra là, hắn là chưởng môn của Huyền Thiên tông, không thể tham gia cuộc tranh bá này.

Suy nghĩ kỹ một chút cũng đúng, dựa vào thực lực của hắn, căn bản cũng không cần tham gia cái gọi là tranh bá này, nếu hắn tham gia, không phải sẽ khiến một đám thiên kiêu, đạo thống ngột ngạt sao?

Hắn chỉ cần đứng trên đài thôi, còn ai dám lên tỷ thí nữa?

“Đi thôi, về Huyền Thiên tông, vốn còn muốn đi du ngoạn một thời gian nữa, xem ra không được rồi.” Sở Cuồng Nhân cười nói.

“Công tử, chẳng lẽ ngươi muốn tham gia cuộc tranh bá lần này?”

“Đương nhiên.”

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi vểnh lên, “Mấy người Nam Cung Hoàng ở trong tông môn tu hành một năm, đây là lúc để bọn họ đi ra biểu hiện rồi.”

Dù nói thế nào cũng là thiên kiêu Đạo Tử của Huyền Thiên tông, cũng không thể để mấy tên này quá thanh nhàn được.

Rất nhanh hai người đã trở lại Huyền Thiên tông.

Đám người Như Yên trưởng lão nhận được tin tức, sớm đã chuẩn bị nghênh đón, nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, trên mặt mấy người đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

“Chưởng môn, lần này ngươi ra ngoài, động tĩnh không nhỏ a.”

Như Yên trưởng lão nói.

Vẻ mặt Sở Cuồng Nhân tràn đầy vô tội, “Ta đâu có gây sự, ta và Lam Vũ vẫn rất an phận thật đó.”

Khóe miệng mấy người co giật một hồi.

An phận?

An phận đến mức suýt nữa lật tung cổ chiến trường, an phận đến mức chạy đến Chu Tước vực chém chết Thánh Nhân Thương tộc? !

Chúng ta tin ngươi cái quỷ nha.

Trong lòng đám người Như Yên trưởng lão không nhịn được mắng to.

“Đúng rồi, chưởng môn, về Thương Tình Tuyết mà lần trước ngươi nói, hiện tại nàng đã gia nhập Huyền Thiên tông rồi, nhưng bởi vì thân phận nàng có chút đặc thù, cho nên ta để nàng làm đệ tử chân truyền thôi.”

Như Yên trưởng lão nói.

Dựa vào thiên phú Đạo Thể đỉnh phong của Thương Tình Tuyết, trực tiếp phong thành Đạo Tử cũng không có vấn đề, nhưng dù sao đối phương cũng là người của Thương tộc, lại vừa gia nhập Huyền Thiên tông, không thể trực tiếp đề bạt làm Đạo Tử.

“Ừm, ta biết rồi.”

Sở Cuồng Nhân gật đầu, “Chuyện tranh bá thì sao?”

“Mời chưởng môn xem, đây là điều lệ và quá trình cuộc tranh bá.”

Như Yên trưởng lão lấy ra một phần điều lệ.

Sở Cuồng Nhân tiếp nhận xem xét, chỉ thấy trong đó có một quy củ viết, cấm các nhân vật cấp trưởng lão và chưởng môn tham gia tranh bá.

Hai chữ chưởng môn còn cố ý dùng màu đỏ đánh dấu.

Giống như muốn nói với Sở Cuồng Nhân, đây là đang nói ngươi đó.

Không cho phép ngươi tham gia tranh bá!

Sở Cuồng Nhân nhìn hết điều lệ, thầm nói: “Không cho ta tham gia thì thôi, thật sự cho rằng ta hiếm lạ sao.”

Dù sao cũng không có mấy thứ tốt, nói chung, thiên kiêu trong thiên hạ cũng không ngăn được nửa chiêu của hắn, hắn cũng không muốn tham gia.

Nhưng cho các đệ tử trong tông môn thí luyện cũng không tệ.

“Như Yên trưởng lão, truyền tin cho ban tổ chức, nói chúng ta sẽ tham gia cuộc tranh bá này, phần thưởng thì ngươi chọn ra đi.”

“Được.” Như Yên trưởng lão gật đầu.

“Mặt khác, còn ba tháng nữa mới đến cuộc tranh bá, gọi mấy vị Đạo Tử Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên đến đây cho ta, ngày mai tụ tập tại Trường Sinh điện, ta sẽ chuẩn bị đặc huấn ma quỷ cho bọn họ!”

“Đúng rồi, gọi cả Thương Tình Tuyết đến đi, Huyền Băng Đạo Thể của nàng vừa mở ra, để nàng đến tham gia đặc huấn, mài giũa một chút.”

“Đặc huấn ma quỷ?”

Như Yên trưởng lão trừng mắt, có bao nhiêu ma quỷ?

“Đúng.”

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi vểnh lênh.

Hắn cười lên vô cùng đẹp đẽ, dường như vạn vật trong thiên địa đều ảm đạm phai mờ trước mặt hắn, nhưng Như Yên trưởng lão lại không tự chủ được rùng mình một cái.

Bà ấy yên lặng cầu nguyện cho đám người Nam Cung Hoàng một lát.

Sau nghi nói chuyện với đám người Như Yên trưởng lão một lát, Sở Cuồng Nhân liền trở về Lăng Thiên Đạo Cung.

Vừa đi vào, chỉ thấy một thân ảnh màu đỏ bay về phía mình, đó là một con chim màu đỏ chỉ lớn bằng bàn tay.

“Ca ca.”

“Ngươi là… Tiểu Hồng? !”

Sở Cuồng Nhân tò mò nhìn con chim nhỏ trước mặt, kinh ngạc nói: “Làm sao ngươi lại trở nên nhỏ như vậy?”

Tiểu Hồng vẫy cánh, đứng trên bờ vai của Sở Cuồng Nhân, nói: “Tu vi của ta có đột phá, hiện tại đã là Vô Thượng Chí Tôn, có thể tự do khống chế hình thể của mình.”

“Thì ra là thế.” Sở Cuồng Nhân bừng tỉnh đại ngộ.

Tiểu Hồng là Thần Thú Bất Tử Thần Hoàng, huyết mạch cao quý, nhưng huyết mạch càng cao quý, muốn biến hóa càng khó khăn.

Ít nhất phải đạt đến cảnh giới Thánh Nhân, Thần Hoàng mới có thể biến hóa.

“Sau này ta có thể đi theo ca ca rồi.” Tiểu Hồng mừng rỡ nói, trước kia Sở Cuồng Nhân cảm thấy mang theo một đầu Thần Hoàng rêu rao khắp nơi quá nổi bật, cho nên lúc ra ngoài không dẫn theo Thần Hoàng.

Hiện tại nàng có thể tự do biến hóa hình thể, vẻ ngoài không khác Tiểu Ma Tước là mấy, một khi ẩn tàng khí tức, tu sĩ bình thường căn bản không phát hiện được nàng chính là một đầu Thần Thú.

“A, vậy thì tốt, sau này ra ngoài sẽ mang theo ngươi.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.

Tiểu Băng cũng đi ra nghênh tiếp Sở Cuồng Nhân.

Trong lúc nói chuyện phiếm, Tiểu Băng nghe được Sở Cuồng Nhân nói đến chuyện tranh bá, không khỏi có chút mong đợi, “Tranh bá sao, đến lúc đó thiên kiêu của các nơi tề tụ, nhất định sẽ vô cùng náo nhiệt.”

Trong lòng Sở Cuồng Nhân hơi động, Tiểu Băng ở bên cạnh hắn đã nhiều năm, vẫn không rời khỏi Huyền Thiên tông, bình thường ở trong Lăng Thiên Đạo Cung, rất ít khi bước ra ngoài.

Lúc hắn không có ở đây, vẫn luôn thay hắn trông coi Đạo Cung.

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn có chút xúc động, cười nói: “Lần này tranh bá đoán chừng sẽ rất náo nhiệt, Tiểu Băng cũng đi cùng đi.”

“Nhưng Đạo Cung phải làm sao?” Tiểu Băng có chút chần chờ.

“Yên tâm, đạo cung không có chân, trốn không thoát, ngươi đi với ta, có lẽ có cơ hội để ngươi ra sân đó.”

“A, ra sân, đó đều là thiên kiêu đỉnh phong của các đại đạo thống nha, ta cũng có thể ra sân sao?”

“Đương nhiên, ngươi đừng xem thường mình, thực lực của ngươi cũng không yếu hơn đám thiên kiêu kia đâu, còn nữa, lúc trước ta cho ngươi Canh Kim kiếm phù, ngươi luyện hóa thế nào rồi?”

“Ta không dám chậm trễ, đã luyện hóa không sai biệt lắm.”

Tiểu Băng mở tay ra, một đạo phù văn huyền diệu hiện lên, bốn phía phù văn còn quấn từng sợi kiếm khí màu vàng óng.

Một cỗ đạo vận Thánh Nhân lan tràn ra, vô cùng khủng bố.

Đây là một cái phù văn Thánh phẩm!

Đây là Sở Cuồng Nhân rút thưởng có được, mặc dù là Thánh phẩm, nhưng khi đó trình độ kiếm đạo của hắn khá cao, nên kiếm phù Thánh phẩm này cũng không có nhiều tác dụng với hắn, vì vậy hắn đã cho Tiểu Băng, để nàng luyện hóa.

Mà Tiểu Băng có được phù văn Thánh phẩm, chiến lực đã tăng nhiều, mặc dù không thể hoàn toàn phát huy uy lực của phù văn Thánh phẩm này, nhưng nhờ đạo phù văn này, nàng cũng có thể đánh một trận với một số Chí Tôn.

Mà tu vi của nàng còn chưa tới Chiến Vương cảnh, có thể thấy được sự huyền diệu của đạo phù văn này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)