“Sở Cuồng Nhân ở trong vương cung, hủy bỏ kế hoạch!”
“Bảo tất cả mọi người rút lui đi.”
“Đáng chết, Sở Cuồng Nhân ở trong vương cung, kế hoạch mưu sát Thanh Vân quốc chủ lần này thất bại, tất cả mọi người rút lui đi.”
“Có Sở Cuồng Nhân ở đây, chúng ta không thể thành công được.”
Vương cung, trên một lầu cao, Sở Cuồng Nhân nhìn đường đi an tĩnh đến tiếng chim hót cũng không nghe thấy, khóe miệng hơi giương lên.
“Những người này, coi như thức thời.”
Hôm nay, những người đến đây muốn ngăn cản Thanh Vân quốc chủ độ kiếp, tuyệt không ít hơn lần trước Huyền Kỳ Tôn Giả độ kiếp.
Nhưng Sở Cuồng Nhân đứng ở đó, tất cả mọi người đều không dám động.
Lần này Thanh Vân quốc chủ độ kiếp, có thể nói vô cùng nhẹ nhõm.
Oanh!
Nơi xa, tường vân hội tụ, một cỗ đạo vận cường đại tràn ngập, mặc dù còn chưa đạt tới cấp bậc Thánh Nhân, nhưng cũng rất gần.
Thanh Vân quốc chủ đã chính thức độ kiếp thành công, tấn cấp làm Chuẩn Thánh.
“Quốc chủ thiên thu vạn đại!”
“Quốc chủ thiên thu vạn đại!”
Cảm giác được cỗ dị tượng này, trăm vạn đại quân trấn thủ bên ngoài vô cùng hưng phấn, cao giọng hò hét, sóng âm cuồn cuộn xông thẳng tới chân trời.
Sở Cuồng Nhân che lỗ tai, “m thanh thật lớn.”
Nhưng Thanh Vân quốc chủ có thể độ kiếp thành công, hắn cũng rất vui vẻ.
Thanh Vân quốc chủ độ kiếp thành công, ngày thứ hai liền khao thưởng tam quân, thiết yến khoản đãi tất cả tướng lãnh, đương nhiên Sở Cuồng Nhân cũng được mời tới.
Vương cung, trong đại điện.
Yến hội đang tiến hành, ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.
Mặt Thanh Vân quốc chủ đỏ lên, tâm tình rất tốt.
“Đến, một chén này, quả nhân kính chư vị ái khanh.”
“Tạ quốc chủ.”
Mọi người uống một hơi cạn sạch.
“Chén thứ hai này, quả nhân muốn mời hiền tế, nếu không phải hiền tế chuẩn bị Tị Lôi Thần Châm và đan dược cho ta, sợ rằng lần này ta sẽ không độ kiếp thuận lợi như vậy, nào, quả nhân kính ngươi một chén.”
“Phụ vương khách khí.”
Sau khi yến hội kết thúc, Thanh Vân quốc chủ giữ lại một mình Sở Cuồng Nhân.
“Cuồng Nhân, bây giờ quả nhân đã là Chuẩn Thánh, qua một thời gian ngắn nữa sẽ giống sư tôn của ngươi, ẩn cư về hậu trường.”
“Ừm? Vậy Thanh Vân vương triều phải làm sao?”
“Đây cũng là chuyện quả nhân định nói với ngươi, ngươi cảm thấy để Linh Lung đến chưởng quản Thanh Vân vương triều thì như thế nào? !”
Ánh mắt Thanh Vân quốc chủ lấp lánh nhìn Sở Cuồng Nhân nói.
Nghe thấy vậy, Sở Cuồng Nhân có chút ngoài ý muốn, không ngờ Thanh Vân quốc chủ sẽ có quyết định như vậy.
“Nữ tử cầm quyền, không phải trong lịch sử Thanh Vân vương triều không có, nhưng cũng rất hiếm thấy, quốc chủ thật sự muốn làm như vậy?”
“Chỉ cần có năng lực, là nam hay nữ đều không quan trọng.”
“Quốc chủ làm như thế, cũng là vì ta?”
“Ha ha, đó cũng là một phần, nhưng quan trọng hơn là, quả nhân cảm thấy Linh Lung phù hợp kế thừa vị trí của quả nhân hơn.”
Mặc dù Thanh Vân quốc chủ đã cân nhắc đến mối liên hệ với Sở Cuồng Nhân, nhưng điểm quan trọng để ông ta quyết định như vậy là tài năng của Linh Lung công chúa
Mấy năm qua, Linh Lung công chúa triển lộ ra khí độ, tính cách và thực lực, trong một đám hoàng tử, không ai bằng nàng.
Ngay cả Cố Trường Ca cũng kém hơn.
“Là như vậy sao?”
Sở Cuồng Nhân như có điều suy nghĩ.
“Linh Lung biết việc này không?”
“Quả nhân còn chưa nói với nàng, nhưng chắc hẳn nàng sẽ đáp ứng, nàng là một nữ nhân có dã tâm, ngươi phải rõ ràng.”
“Đương nhiên.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
Hắn và Linh Lung công chúa quen biết nhiều năm, mặc dù thời gian chung đụng không dài, nhưng hắn vẫn có hiểu biết về nàng.
Đối phương là một người rất mạnh mẽ, có thực lực cũng có dã tâm, để nàng làm nữ hoàng, rất có khả năng nàng sẽ không cự tuyệt.
“Quả nhân dự định mang nàng đi lịch luyện một thời gian, chậm rãi chuyển sự vụ trong triều cho nàng, đợi sau khi nàng đăng cơ, quả nhân sẽ từ bỏ vương vị, ẩn cư tại hậu trường, bắt đầu tích lũy nội tình thành thánh.”
“Ừm, ta hiểu rồi.”
“Ngươi không có ý kiến gì sao?” Thanh Vân quốc chủ hiếu kỳ nói.
“Ta có ý kiến gì chứ, nàng làm nữ hoàng cũng không có gì xấu với ta, hơn nữa, nếu đây là nguyện vọng của nàng, ta sẽ ủng hộ đến cùng.” Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
Hắn biết, Thanh Vân quốc chủ nói với hắn việc này, là lo lắng hắn kiêng kị nhà gái quá cường thế, trong lòng sẽ không thích.
Nhưng hắn hoàn toàn không có suy nghĩ như vậy.
Nữ cường nam yếu?
Trên người hắn sẽ không tồn tại thứ này.
Mặc kệ tương lai Linh Lung công chúa lên làm nữ hoàng, sẽ cường thế cỡ nào, Sở Cuồng Nhân cũng sẽ để nàng biết, nam nhân của nàng vĩnh viễn là nam nhân của nàng.
…
Ở lại Thanh Vân vương triều vài ngày, Sở Cuồng Nhân liền rời đi.
Trước khi đi du lịch bốn phía, hắn lại đến cổ chiến trường một chuyến.
Trải qua một phen càn quét của Sở Cuồng Nhân, số lượng Sát Linh trong cổ chiến trường giảm mạnh, còn chưa khôi phục lại.
Cho nên những ngày này, trong cổ chiến trường có rất nhiều người mạo hiểm.
Đương nhiên, cho dù có nhiều người như vậy, nhưng khu vực trung tâm cổ chiến trường vẫn là cấm địa, không ai dám tuỳ tiện đi vào.
Mà lúc này Sở Cuồng Nhân đang đứng ở biên giới khu vực trung tâm.
Hắn lấy ngọc bội mà bạch bào tướng đưa cho hắn ra.
Đây là biện pháp mà hắn và bạch bào tướng đã ước định, chỉ cần hắn tìm được người, sau đó đến cổ chiến trường lấy ngọc bội ra là được.
Bạch bào tướng sẽ nhận được khí tức mà trên ngọc bội phát ra.
Chỉ một lát
Trong tầm mắt của Sở Cuồng Nhân xuất hiện một bóng trắng.
Người kia mặc áo bào trắng, mang theo trường thương, trên mặt đeo mặt nạ sắt, chính là chuyện lạ trong cổ chiến trường, bạch bào tướng.
“Vì sao đột nhiên lại đến tìm ta?”
Bạch bào tướng từ tốn nói.
“Nhìn cái này trước đi.” Sở Cuồng Nhân lấy một miếng ngọc bội ra, mà miếng ngọc bội này giống hệt như miếng của bạch bào tướng.
Đây là ngọc bội hắn lấy từ chỗ Lâu Vân, giống như cổ kiếm Lâu thị, đều là vật gia truyền của nàng.
Rất có thể cũng là vật của công chúa Lâu quốc.
Trong nháy mắt nhìn thấy miếng ngọc bội, thân thể bạch bào tướng run lên, cả người không bình tĩnh, xông tới tiếp nhận ngọc bội, nhìn thật kĩ.
“Không sai, đây là ngọc bội của A Ngọc.”
A Ngọc trong miệng hắn ta chính là công chúa Lâu quốc ngày trước.
“Ngươi tìm được hậu nhân của chúng ta rồi?”
Bạch bào tướng không dám tin tưởng.
Lúc này mới mấy ngày a.
Hắn ta vốn làm tốt chuẩn bị phải mấy trăm năm sau Sở Cuồng Nhân mới tìm được, nhưng không ngờ mấy ngày ngắn ngủi, đối phương đã cầm ngọc bội của A Ngọc đến trước mặt hắn ta rồi.
Hiệu suất này, không khỏi quá nhanh đi.
“Không sai.” Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm.
“Bọn họ sống thế nào.”
Bạch bào tướng hỏi, đường đường là cường giả cấp bậc Thánh Vương, lúc này tâm thần lại có chút bất định, sợ nghe được tin tức xấu.
“Ngươi yên tâm, mẹ con bọn họ sống cũng không tệ lắm.”
“Mẹ con?”
“Đúng vậy.”
Sở Cuồng Nhân nói ra chuyện của Lâu Vân, Thương Tình Tuyết.
Sau khi nghe xong, bạch bào tướng nhẹ nhàng thở ra.
Hắn ta nhìn về phía Thương tộc, sau đó trịnh trọng nói với Sở Cuồng Nhân: “Đa tạ ngươi!”
“Không sao, có thể giúp được tiền bối là tốt rồi.”
Bạch bào tướng không nhiều lời, lấy ra một đạo thiên sát chi khí giao cho Sở Cuồng Nhân, thản nhiên nói: “Đây là thiên sát chi khí ta lấy được trên người một đầu Sát Linh, ngươi cầm trước đi.”
“Vậy ta không khách khí nữa.”
Sở Cuồng Nhân cười, trực tiếp đón lấy thiên sát chi khí, hấp thu dung hòa, khoảng cách đến Thiên Sát Bất Bại Thể đại thành lại gần hơn một bước.
“Thương Tình Tuyết muốn gia nhập Huyền Thiên tông, đúng không?”
“Ừm, nếu không có chuyện ngoài ý muốn, lúc này nàng đã thông qua khảo hạch, chính thức gia nhập Huyền Thiên tông rồi.”
Hai ngày trước, hắn đã truyền tin với Như Yên trưởng lão, để bà ấy lưu ý đến Thương Tình Tuyết một chút.
Dù sao tổ tiên của nàng của là bạch bào tướng cấp bậc Thánh Vương, phải thiên vị một chút.
“Vậy Tình Tuyết làm phiền ngươi chăm sóc.”
“Không dám.”
“Nếu không có chuyện khác, ta cáo từ trước.”
Bạch bào tướng đeo miếng ngọc bội Sở Cuồng Nhân mang tới lên cổ, sau đó quay người trở lại khu vực trung tâm.
“Chúng ta cũng đi thôi.”
Sở Cuồng Nhân dẫn theo Lam Vũ quay người rời đi.
Bỗng nhiên, hắn nhận được tin tức Như Yên trưởng lão truyền đến, xem xong tin tức, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, “Thiên kiêu tranh bá?”