Móa!
Móa nó chứ! !
Ta mẹ nó lại chọc đến tên gia hỏa này! !
Lúc này trong lòng Bái ngũ tổ sụp đổ.
Bạch bào, trường kiếm, tướng mạo khí chất bực này, cộng theo bên người có một nữ tử tóc bạc, hơn nữa lại là họ Sở…
Ngoài ra còn cảm giác nguy hiểm mà đối phương mang lại cho ông ta.
Nếu ông ta không đoán ra thân phận của đối phương thì thật sự quá ngu ngốc rồi.
Người trước mắt này tuyệt đối là… Sở Cuồng Nhân! !
Mặc dù không biết tại sao Sở Cuồng Nhân diệt Thánh Nhân Thương tộc xong lại ở cùng Thương tộc, nhưng bây giờ Sở Cuồng Nhân rõ ràng muốn bảo vệ Thương Tình Tuyết, nghiêm chỉnh mà nói chính là làm chỗ dựa cho người ta!
Ông ta còn có thể làm gì?
Đương nhiên là ngoan ngoãn buông tay, buông Thương Tình Tuyết ra.
“Sở đạo hữu, ta thật sự không biết ngươi ở đây, cũng không biết nữ tử này có quan hệ với ngươi, thật sự xin lỗi.”
Bái ngũ tổ thả tư thái đến cực thấp.
Tình cảnh này, khiến rất nhiều người kinh ngạc.
Nhất là Bái Phong, trên mặt hắn ta tràn đầy nghi hoặc, “Ngũ tổ, ngươi sao vậy, chẳng lẽ người này có lai lịch gì sao?”
“Khốn khiếp!”
Lúc này Bái ngũ tổ nổi giận gầm lên một tiếng với hắn ta, “Đều do ngươi giật dây Thiếu Đế, để ta đến bắt Thương Tình Tuyết, vì vậy mới quấy nhiễu Sở đạo hữu.”
“Ngươi đúng là đáng chết vạn lần!”
Nói đến đây, Bái ngũ tổ không để ý đến vẻ hoảng sợ của Bái Phong, năm ngón tay đưa lên đỉnh đầu Bái Phong, linh lực cuồng bạo đổ xuống.
Trong nháy mắt, huyết vụ nổ tung!
Bái Phong tử vong tại chỗ!
Sở Cuồng Nhân ở một bên nhìn thấy, không nói một lời, nhưng đám người Thương Tình Tuyết và Thương Long lại cảm thấy tim đập nhanh không thôi, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin được.
Lực chấn nhiếp của Sở Cuồng Nhân quá kinh khủng.
Hắn không làm cái gì, chỉ biểu lộ rằng mình muốn bảo vệ Thương Tình Tuyết, đã khiến một vị Vô Thượng Chí Tôn không thể không giết hại đồng tộc, để bản thân thoát tội.
Quá kinh khủng, quá kinh khủng.
“Ta bảo ngươi động thủ sao?” Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Lời này dọa Bái ngũ tổ đến mực thân thể run lên, sợ hãi nói: “Là tại hạ vượt qua, xin Sở đạo hữu, không, Sở chưởng môn thứ lỗi.”
“Thôi, trở về nói cho người cầm quyền của Bái gia biết, ta chém Thánh Nhân của Thương tộc, nhưng người của Thương tộc sẽ đến thủ linh cho liệt sĩ của Thiên Vũ tông, vẫn còn hữu dụng, bảo bọn họ đừng có động tác nhỏ gì.”
“Nếu không, ta không ngại đến Bái gia bái phỏng một chút đâu.”
Sở Cuồng Nhân hời hợt nói.
Lời này lại dọa Bái ngũ tổ tê cả da đầu, ai cũng nghe ra, bái phỏng mà hắn nói tuyệt đối không phải bái phỏng đơn giản.
Đến Mộ Dung gia một chuyến, hai vị Thánh Nhân không còn.
Đến Thương tộc một chuyến, Thánh Nhân Thương tộc cũng mất.
Bái ngũ tổ thực sự không dám tưởng tượng, nếu Sở Cuồng Nhân đến Bái gia, kết quả sẽ như thế nào? !
“Vâng, Sở chưởng môn, ta nhất định sẽ chuyển lời.”
“Tốt, mang theo người của ngươi đi đi.”
“Vâng.” Bái ngũ tổ có cảm giác trở về từ cõi chết, vội vàng dẫn những người Bái gia còn lại muốn rời khỏi hiện trường.
“Chờ một chút.” Lúc này, Sở Cuồng Nhân đột nhiên mở miệng.
Bái ngũ tổ giật mình.
Có chút máy móc xoay người, tâm thần bất định hỏi: “Không biết Sở chưởng môn còn chuyện gì sao?”
“Mang thi thể đi, cũng không thể đến nhà người ta, còn tùy tiện ném loạn đồ bỏ đi được.” Sở Cuồng Nhân chỉ thi thể của Bái Phong nói.
Nghe thấy vậy, khóe miệng đám đệ tử Thương tộc có chút run rẩy.
Ở Vân Thành, Bái Phong cũng là một vị thiên kiêu có mặt mũi, nhưng trong miệng Sở Cuồng Nhân lại là đồ bỏ đi không đáng nhắc tới.
“Là ta sơ sót, ta lập tức mang đi.”
Bái ngũ tổ nhẹ nhàng thở ra.
Ông ta còn tưởng rằng Sở Cuồng Nhân đổi ý muốn giết ông ta nữa.
Đợi người của Bái gia đều rời đi, phu thê Thương Long đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, chắp tay cảm tạ ơn cứu trợ của hắn.
“Không sao.”
“Đúng rồi, Sở chưởng môn nói ngươi và tổ tiên nhà ta ước hẹn, ta mạo muội hỏi một chút, không biết bây giờ tổ tiên nhà ta đang ở đâu?”
Lâu Vân tò mò hỏi.
“Ngươi biết cũng không đi được, không cần hỏi nhiều.”
“Vậy được rồi.”
Lâu Vân nghe vậy, đành từ bỏ.
“Đúng rồi, tộc trưởng Thương Long, ta hỏi ngươi một chuyện.”
“Sở chưởng môn cứ nói.”
“Ngươi có nguyện… Chấp chưởng Thương tộc không?”
Lời vừa nói ra, mọi người ở đây lập tức biến sắc.
Đương nhiên bọn họ rõ ràng, Sở Cuồng Nhân nói chấp chưởng Thương tộc, không phải chấp chưởng một bàng chi đơn giản như vậy, mà là cả một Thương tộc! !
Sắc mặt trưởng lão dòng chính Thương tộc biến đổi, nhưng lại không nói gì.
“Ta, chấp chưởng Thương tộc?”
Thương Long bị câu hỏi của Sở Cuồng Nhân làm cho mơ hồ, trong lúc nhất thời lại sững sờ tại chỗ, không biết trả lời như thế nào mới tốt.
Những người còn lại thấy thế, hận không thể đá bay ông ta ra ngoài, thay mình vào đó, cam đoan và đọc lời thề trước mặt Sở Cuồng Nhân.
Chấp chưởng Thương tộc, đối với mỗi người trong Thương tộc, đây chính là quyền lợi và địa vị vô cùng lớn a.
“Chấp chưởng Thương tộc, ta có thể chứ?” Thương Long có chút chần chờ.
“Ta nói ngươi có thể, thì ngươi có thể.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Thánh Nhân, tộc trưởng Thương tộc đều bị hắn giết, nhưng nội tình Thương tộc vẫn còn đó, cho nên hắn cần một người đến giúp hắn chưởng quản Thương tộc, hơn nữa, Thương Long cũng là người của Thương tộc, cực kì phù hợp.
Thứ nhất, thê nữ của ông ta là hậu nhân của bạch bào tướng, hắn đồng ý với bạch bào tướng, muốn trông nom một chút.
Thứ hai, Thương Long là một chi của Thương tộc, không phải dòng chính, cảm tình với dòng chính không sâu, nâng ông ta lên vị trí tộc trưởng Thương tộc sẽ chưởng khống tốt hơn những người ở dòng chính, không sợ làm ra hành động thiêu thân gì.
Thương Long trầm ngâm một hồi, sau đó cắn răng, nói: “Nếu Sở chưởng môn đã cho ta tạo hóa này, vậy ta sẽ hết sức thử làm tộc trưởng!”
Chưởng quản toàn bộ Thương tộc, bất kì tộc nhân của Thương tộc nào cũng sẽ động tâm, Thương Long cũng giống vậy.
Nhất là hai ngày này trải qua nhiều chuyện như vậy, ông ta thật sâu cảm nhận được tầm quan trọng của thực lực và quyền lợi.
Ông ta muốn làm tộc trưởng, nắm giữ quyền hành chí cao vô thượng của Thương tộc, có thể bảo hộ người nhà của mình tốt hơn, bày ra khát vọng của mình.
“Rất tốt, dẫn theo người nhà của ngươi, ngày mai đến dòng chính Thương tộc với ta, từ nay về sau, ngươi chính là tộc trưởng mới nhận chức của Thương tộc!”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Trưởng lão dòng chính ở bên cạnh sa sút tinh thần, ông ta biết, từ nay về sau, Thương tộc chỉ có thể do Sở Cuồng Nhân khống chế.
Nhưng chuyện đáng mừng duy nhất, chính là người cầm quyền trên mặt nổi chính là người của Thương tộc, cũng không mất mặt lắm.
… …
Bái ngũ tổ trở lại Bái gia.
Mà Bái Huyết Vân thấy ông ta một mình trở về, cảm giác có chút không đúng, hỏi: “Ngũ tổ, đã xảy ra chuyện gì?”
“Ngũ tổ, nhi tử của ta đâu?”
Gia chủ Bái gia ở Vân Thành cũng tràn đầy nghi hoặc.
Nghe thấy câu hỏi của ông ta, Bái ngũ tổ nổi giận, “Ngươi có biết, nhi tử ngươi suýt nữa đã mang đến cho Bái gia một trận đại họa không? Ta đã đích thân đánh chết hắn, thi thể ở phía sau.”
Ông ta chỉ vào thi thể mà hộ vệ Bái gia khiêng ở phía sau nói.
Nhìn thấy vậy, sắc mặt gia chủ Bái gia trở nên vô cùng trắng bệch, lộ ra nồng đậm bi phẫn, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, con ta, rốt cuộc con ta đã dẫn xuất tai họa gì!”
“Bái ngũ tổ, chuyện gì xảy ra vậy?”
Bái ngũ tổ nói rõ những chuyện đã xảy ra.
Sau khi nghe xong, trong mắt Bái Huyết Vân lộ ra nồng đậm kiêng dè, “Sở Cuồng Nhân, Thương Tình Tuyết lại trèo lên Sở Cuồng Nhân? !”
Gia chủ Bái gia đau thương vì mất con, tức giận nói: “Cho dù chọc phải Sở Cuồng Nhân, nhưng tội của con ta cũng không đáng chết a, vì sao…”
Ông ta còn chưa dứt lời, Bái Huyết Vân đã đánh ra một chưởng, đánh bay ông ta ra ngoài, trên mặt tràn đầy âm trầm nói: “Tội không đáng chết? Ngươi biết chọc tới Sở Cuồng Nhân sẽ có kết cục gì sao? Ngươi muốn Bái gia ta vạn kiếp bất phục sao? !”
Gia chủ Bái gia bị đánh bay phun ra máu tươi, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được, Sở Cuồng Nhân lại khiến Bái gia kiêng kị đến tình trạng này?
Rốt cuộc thực lực của hắn kinh khủng đến bực nào a? !