Bàng chi Thương tộc vào khốn cảnh, Bái thiếu đến cửa bức hôn.
Ngay khi mấy vị trưởng lão đều phản chiến, bên ngoài đại sảnh Thương tộc truyền đến một giọng nói, có mấy người đi đến.
Đi đầu, là một thanh niên.
Hắn mặc bạch bào tay lớn, đầu đội ngọc quan, khí chất siêu phàm thoát tục, giống như thần tiên, vừa ra trận đã kinh diễm tất cả mọi người.
Ngay cả đại tiểu thư Thương tộc bình thường mắt cao hơn đầu, nhìn thấy người thanh niên này, cũng không nhịn được có chút thất thần.
Trên đời này, lại có nam tử đẹp mắt như thế? !
Bái thiếu nhìn thấy người thanh niên này, ánh mắt lộ ra ghen ghét, hắn ta tự nhận mình đã là mỹ nam tử hiếm có tại Vân Thành.
Nhưng ở trước mắt thanh niên này, hắn ta lại vô cùng bình thường.
Không cần phải nói, người đến đương nhiên là Sở Cuồng Nhân, Lam Vũ và trưởng lão Thương tộc đến tìm lai lịch của cổ kiếm Lâu thị.
“Các ngươi là ai?”
Thương Long nhìn mấy người trước mặt, nhướng mày.
Trưởng lão Thương tộc bên cạnh Sở Cuồng Nhân không nói hai lời, trực tiếp lấy ra một khối lệnh bài trưởng lão, đám người Thương tộc ở đây thấy vậy, sắc mặt đại biến.
“Trưởng lão dòng chính!”
“Đúng là người của dòng chính, hơn nữa còn là trưởng lão.”
“Chúng ta bái kiến trưởng lão.”
Đám người Thương Long vội vàng hành lễ.
Còn bên cạnh, Bái thiếu lại cau mày, “Sao lúc này người của dòng chính Thương tộc lại đến Vân Thành?”
Thương tộc bị Sở Cuồng Nhân đại náo một trận, thương vong thảm trọng, trưởng lão dòng chính không ở lại dòng chính chỉnh đốn, sao lại chạy đến Vân Thành?
Trong lòng Bái thiếu không hiểu, nhưng trưởng lão của dòng chính Thương tộc đã tới, bọn họ ở lại chỉ sợ sẽ không có kết quả tốt.
“Rời đi trước.”
Bái thiếu dẫn người rời đi.
Trước khi đi, hắn ta và trưởng lão Bái gia nhìn Sở Cuồng Nhân một chút, luôn cảm giác người này không đơn giản.
Nhưng Sở Cuồng Nhân lại không thèm để ý đến hai người này.
Hắn nhìn về phía Thương Long, không nói hai lời trực tiếp lấy cổ kiếm Lâu thị ra, thản nhiên nói: “Thanh kiếm này, có phải của các ngươi không?”
Mọi người có chút không hiểu, không biết Sở Cuồng Nhân muốn làm gì, Thương Long nhìn về phía trưởng lão dòng chính, muốn đối phương cho một số nhắc nhở.
“Sở chưởng môn nói cái gì, các ngươi cứ trả lời là được.”
Trưởng lão dòng chính từ tốn nói.
Mà đám người Thương Long nghe thấy ba chữ Sở chưởng môn xong, nhất thời hoảng sợ đến sắc mặt trắng nhợt, hai chân mấy vị trưởng lão nhũn ra, suýt nữa co quắp ngồi dưới đất, không thể tin được nhìn Sở Cuồng Nhân.
“Sở chưởng môn, mau ngồi xuống đi.” Thương Long vội vàng để Sở Cuồng Nhân ngồi lên vị trí chủ vị, không dám chậm trễ chút nào.
Người trước mắt này chính là nhân vật ông ta chỉ có thể nhìn lên, không ngờ lại có ngày gặp mặt ở đây.
“Thanh kiếm này, là của các ngươi?”
Sở Cuồng Nhân ngồi lên vị trí chủ vị, hỏi lại một lần nữa.
Thương Long nhìn cổ kiếm Lâu thị một chút.
“Là của chúng ta.”
Đương nhiên ông ta biết thanh kiếm này, đây là cổ kiếm gia truyền của thê tử ông ta.
“Ở đâu ra.”
“Đây là cổ kiếm gia truyền của ta.”
Nữ tử bên cạnh Thương Long nói.
Sở Cuồng Nhân vận chuyển Động Tất Chi Nhãn, nhìn nữ tử trước mặt.
“Lâu Vân, thê tử của tộc trưởng Thương Long của một chi củaThương tộc...”
Họ Lâu?
Có liên quan đến Lâu quốc?
Nhưng chuyện này cũng không chứng minh được vấn đề gì, hắn tiếp tục vận chuyển Động Tất Chi Nhãn, xâm nhập nhìn trộm tin tức của đối phương.
Mà Động Tất Chi Nhãn cũng cảm ứng được suy nghĩ của hắn, trong tầm mắt nhanh chóng hiện ra tin tức về huyết mạch của đối phương.
“Trong huyết mạch ẩn chứa một tia khí tức của bạch bào tướng, tỷ lệ là hậu nhân của bạch bào tướng cao đến chín mươi bảy phần trăm..”
“Xem ra đã tìm đúng người rồi.”
Sở Cuồng Nhân lại nhìn về phía Thương Tình Tuyết.
“Thương Tình Tuyết, nữ nhi của Lâu Vân, tu vi Kim Đan hậu kỳ, người có Huyền Băng Đạo Thể, còn chưa mở ra...”
“Trong huyết mạch ẩn chứa một tia khí tức của bạch bào tướng, tỷ lệ là hậu nhân của bạch bào tướng cao đến chín mươi bảy phần trăm..”
A, còn có Đạo Thể ẩn tàng.
Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.
Nhưng hắn cũng không để ở trong lòng, mặc dù Huyền Băng Đạo Thể là Đạo Thể đỉnh phong, nhưng hắn có được ba đại Vô Thượng Đạo Thể, cũng liền chướng mắt.
Hắn lại lấy miếng ngọc bội mà bạch bào tướng đưa cho hắn ra.
Chỉ thấy khối ngọc bội kia chấn động một cái rất nhỏ.
Từ Động Tất Chi Nhãn và kỉ vật của bạch bào tướng, có thể xác định Lâu Vân và Thương Tình Tuyết trước mặt chính là hậu nhân của bạch bào tướng.
“Sao trong tay ngươi lại có miếng ngọc bội kia? !”
Lúc này, Lâu Vân vô cùng kinh ngạc.
Nàng lấy ra một khối ngọc bội giống đó như đúc, nói ra: “Ngọc bội này chính là di vật thế hệ trước của ta để lại, sao trên người ngươi lại có nó?”
Mọi người đều hiếu kỳ nhìn về phía Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói: “Ta và thế hệ trước nhà ngươi có ước hẹn, thay hắn tìm hậu nhân, hắn bảo ta trông nom các ngươi một chút.”
Sắc mặt Lâu Vân có chút cổ quái.
Ngọc bội kia là cổ vật mấy vạn năm trước, thế hệ trước trong nhà nàng cũng là người của mấy vạn năm, sao lại ước hẹn với Sở Cuồng Nhân được?
So với nghi hoặc của Lâu Vân, vẻ mặt Thương Long và mấy vị trưởng lão lại chấn động, cẩn thận phân tích ý tứ trong lời nói của Sở Cuồng Nhân.
Trông nom Lâu Vân, Thương Tình Tuyết? !
Móa nó!
Đây chính là làm chỗ dựa cho các nàng đó!
Nếu người trước mắt thật sự có ý giống như suy nghĩ của bọn họ, như vậy đây chính là một cơ duyên to lớn đó!
“Phiền phức tộc trưởng Thương Long an bài cho chúng ta hai gian phòng, ta định ở lại nơi này hai ngày.” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Hắn đã đáp ứng bạch bào tướng trông nom hậu nhân của ông ấy một chút, như vậy hắn phải làm chút chuẩn bị cho hai mẹ con này mới được.
“Vâng, vâng, ta lập tức sai người đi an bài.”
Thương Long vội vàng nói.
Đợi đến khi hai người Sở Cuồng Nhân rời đi, trên hành lang, đám người Thương Long rơi vào trầm mặc, sau đó một vị trưởng lão hỏi trưởng lão dòng chính: “Trưởng lão, người này thật sự là nhân vật lớn kia sao?”
Trưởng lão dòng chính gật đầu, “Đúng vậy.”
Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Trời ạ, thật sự là Sở Cuồng Nhân đó!
Nhưng sau đó bọn họ lại hơi nghi hoặc một chút, “Trưởng lão, không phải Sở Cuồng Nhân là kẻ địch của Thương tộc sao? Sao hắn lại đến đây?”
“Im miệng!”
Sắc mặt trưởng lão dòng chính thay đổi, sợ hãi nhìn chung quanh, thấy Sở Cuồng Nhân đã đi xa mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ai nói với ngươi Sở chưởng môn là kẻ địch của chúng ta, sau này đừng nói những lời đó nữa, nếu không ta sẽ đánh ra một chưởng đập chết ngươi đó!”
“Vâng, vâng, chúng ta biết rồi.”
Nhìn thấy vậy, đám người Thương Long lại âm thầm cảm thấy tim đập nhanh.
Đối với bọn họ mà nói, trưởng lão dòng chính là nhân vật lớn, một câu sẽ quyết định một chi của bọn họ có tồn tại hay không.
Nhưng bây giờ ông ta lại sợ Sở Cuồng Nhân đến trình độ này.
Chuyện này thật khó có thể tưởng tượng.
Trưởng lão dòng chính nhìn về phía hai người Lâu Vân và Thương Tình Tuyết, hâm mộ nói: “Mẹ con các ngươi sẽ thăng tiến rất nhanh a.”
Sở Cuồng Nhân là nhân vật gì?
Nói không khoa trương, nếu quyết định che chở người nào đó, dù là người này là một phàm nhân, cũng tuyệt đối không có mấy người dám động.
Tương đồng, nếu hắn muốn trợ giúp người nào đó, vậy cho dù người này là một kẻ ngốc, cũng có thể lên như diều gặp gió, thăng tiến rất nhanh!
Ngoại trừ trưởng lão dòng chính ra, mấy vị trưởng lão còn lại cũng hâm mộ nhìn hai mẹ con, ngay cả Thương Long cũng được hâm mộ theo.
Lại nghĩ đến vừa rồi bọn họ muốn đưa Thương Tình Tuyết đến Bái gia, bọn họ hận không thể cho mình một bạt tai.
Cơ duyên như vậy, suýt chút nữa bọn họ đã chắp tay nhường cho người khác rồi.
“Tộc trưởng, xin ngươi đừng để ý chuyện vừa rồi.”
“Vừa mới chúng ta cũng là bất đắc dĩ, Tình Tuyết là chúng ta nhìn lớn lên, chúng ta cũng không nỡ để nàng như vậy.”
“Đúng vậy, trước sự tồn vong của gia tộc, chúng ta khó tránh sẽ có suy nghĩ hồ đồ, tộc trưởng đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với chúng ta.”
Mấy vị trưởng lão vội vàng xin lỗi vì hành động của mình.
Thương Long thấy vậy, mặt không biểu tình, nhưng cũng không nói thêm gì, ông ta đã sớm nhìn thấu những gút mắc về lợi ích này rồi.