“Phò mã, ta biết ngươi sẽ đến.”
Giải quyết xong Thương Hàn, Linh Lung công chúa đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, nhìn người mình thích, trong mắt nàng không kiềm chế được lộ ra hoan hỉ.
“Ừm, ngươi không sao chứ?” Sở Cuồng Nhân hỏi.
“Xuân Phong Hóa Vũ Thuật của phò mã vô cùng bất phàm, đã không có gì đáng ngại.” Linh Lung công chúa cười nói.
“Vậy là tốt rồi.”
Sau đó, Sở Cuồng Nhân nhìn về phía Trấn Thiên Kích cắm trên mặt đất cách đó không xa, đưa tay vận chuyển linh lực, cách không hút nó tới.
Trấn Thiên Kích đã bị Thương Hàn luyện hóa, nhưng bây giờ Thương Hàn đã chết, ấn ký phía trên cũng biến mất, một lần nữa trở thành vật vô chủ.
Mọi người nhìn kiện Chuẩn Đế binh này, ánh mắt hỏa nhiệt.
Phải biết, đây chính là một kiện Chuẩn Đế binh, uy lực vô cùng to lớn.
Thương Hàn là Thiếu Đế, nhưng luận thực lực thì không mạnh hơn Chí Tôn bao nhiêu, được Chuẩn Đế binh gia trì, lại có thể bộc phát ra chiến lực ngang với Thánh Nhân, có thể thấy được kiện Chuẩn Đế binh này quý giá đến cỡ nào.
Nếu để cho Vô Thượng Chí Tôn thậm chí là Thánh Nhân sử dụng thì sao?
Chiến lực sẽ tăng lên như thế nào? !
Nhưng bây giờ kiện Chuẩn Đế binh này ở trong tay Cuồng Nhân, cho bọn họ mười lá gan cũng không dám động thủ cướp đoạt.
… …
Vương cung, trong cung điện.
Thanh Vân quốc chủ sai người ta chuẩn bị yến hội, chiêu đãi Sở Cuồng Nhân.
“Phò mã, ngươi dự định đến Thương tộc sao?”
Thanh Vân quốc chủ hỏi.
“Tự nhiên, lời đã nói ra, chẳng lẽ lại đổi ý?”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
“Nói thế nào Thương tộc cũng là đạo thống Thánh Nhân, ngươi cứ tùy tiện tiến đến như vậy, có phải quá nguy hiểm không?”
“Thiên Vũ tông tổn thất một vạn sáu ngàn nhân mạng, không thể chết vô ích.”
Sở Cuồng Nhân nói.
Bởi vì Thương Hành phóng thích đại quân một triệu Sát Linh, Thiên Vũ tông tử thương vô số, mà Huyền Thiên tông là chủ thượng của Thiên Vũ tông, cần phải để Thương tộc trả giá, nếu không còn ai cam tâm tình nguyện đi theo Huyền Thiên tông nữa?
“Tâm ý của phò mã đã quyết, quả nhân cũng không tiện ngăn cản, quả nhân còn có chuyện muốn thương lượng với phò mã một chút.”
“Ngươi và ta đều là người một nhà, mời phụ vương nói.”
Sở Cuồng Nhân gọi một tiếng phụ vương, Linh Lung công chúa ngồi bên cạnh nghe vậy, tâm hoa nộ phóng, mà Thanh Vân quốc chủ cũng mặt mày hớn hở.
“Là như vậy, quả nhân sắp độ kiếp, nghe nói trong Huyền Thiên tông có một lợi khí độ kiếp, có thể dẫn đạo lực lượng thiên kiếp, không biết quả nhân có thể mượn dùng một lát không?” Thanh Vân quốc chủ nói.
Ông ta nói đến lợi khí độ kiếp, chính là Tị Lôi Thần Châm mà ngày xưa Huyền Kỳ Tôn Giả dủ dụng để độ kiếp.
“Chuyện này không thành vấn đề, lát nữa ta sẽ truyền tin cho Như Yên trưởng lão, để nàng sai người đưa Tị Lôi Thần Châm tới đây, mặt khác, đợi khi giải quyết chuyện của Thương tộc xong, ta sẽ luyện chế mấy viên đan dược cho phụ vương, bảo đảm độ kiếp sẽ không xảy ra chuyện gì.” Sở Cuồng Nhân nói.
“Như vậy quá tốt rồi.” Sắc mặt Thanh Vân quốc chủ vui vẻ.
Ông ta đã sớm nghe nói đến trình độ luyện đan của Sở Cuồng Nhân, nếu có được đan dược của đối phương phụ trợ, ông ta sẽ nắm chắc hơn, nghĩ đến đây, ông ta lại nhìn Sở Cuồng Nhân, càng nhìn càng thuận mắt.
Lúc trước lựa chọn kết thông gia với Sở Cuồng Nhân, có thể nói là lựa chọn chính xác nhất của ông ta, cho dù ban đầu, ông ta cũng không ngờ trong thời gian ngắn như vậy mà đối phương đã lấy được thành tựu này.
Ở trong vương cung của Thanh Vân vương triều một ngày.
Sau đó Sở Cuồng Nhân bắt đầu tiến về Thương tộc.
… …
Chu Tước vực.
Thương tộc.
Lúc người hộ đạo của Thương Hàn mang đầu Thương Hàn trở về, toàn bộ Thương tộc vì thế mà chấn động, tất cả tộc nhân vô cùng phẫn nộ.
“Tên Sở Cuồng Nhân này thật sự quá ngông cuồng!”
“Chỉ là mấy cái mạng của Thiên Vũ tông, lại dám giết Thiếu Đế, quả nhiên tên gia hỏa này là kẻ điên.”
“Không sai, rốt cuộc hắn có biết như vậy sẽ có hậu quả gì không, chẳng lẽ hắn muốn dẫn phát đạo thống chi chiến sao?”
“Hừ, đánh thì đánh, thật sự cho rằng chúng ta sợ hắn sao?”
“Không thể qua loa được.”
Trên đại sảnh, đám cao tầng Thương tộc vô cùng oán giận chuyện Sở Cuồng Nhân giết chết Thương Hàn, cũng có người lo lắng.
“Được rồi, tranh thủ thời gian thương lượng đối sách đi.”
Lúc này, một giọng nói đánh gãy tiếng nghị luận của mọi người.
Một nam tử trung niên mặt chữ quốc lên tiếng, người này chính là tộc trưởng Thương tộc, cũng là phụ thân của Thương Hàn.
Thương Hàn bị giết, ông ta là người phẫn nộ nhất, nhưng làm tộc trưởng, ông ta vô cùng rõ ràng chuyện lúc này rất nghiêm trọng, ông ta không được phép mất lý trí.
Mọi người nghe vậy dần bình phục nỗi lòng.
“Thực lực của Sở Cuồng Nhân cường đại, không thể khinh thường, ngày xưa hắn đã trảm hai vị Thánh Nhân của Mộ Dung gia, bây giờ còn chưa bằng đạo thống Chí Tôn nữa, theo ta thấy, không thể đối cứng với hắn được.”
Một trưởng lão mở miệng nói.
Ông ta là người khá thanh tỉnh trong số những người ở đây, biết Sở Cuồng Nhân không dễ chọc, nếu đối cứng với đối phương, chỉ sợ sẽ lưỡng bại câu thương.
“Không thể đối cứng, chẳng lẽ phải chịu thua hắn sao, Sở Cuồng Nhân giết Thiếu Đế, chúng ta còn phải chịu thua hắn, nếu chuyện này truyền đi, chẳng phải sẽ mất hết thể diện sao, lại nói, cho dù chúng ta chịu thua, ngươi có thể cam đoan Sở Cuồng Nhân sẽ từ bỏ ý đồ không?”
Có trưởng lão phản đối.
“Không sai, mọi người đều biết vì sao Thánh Nhân của Mộ Dung gia không còn, chỉ vì một tên đệ tử, Sở Cuồng Nhân đã đánh đến Mộ Dung gia, diệt hai vị Thánh Nhân, hắn chính là một kẻ điên.”
“Nếu chúng ta không chuẩn bị sớm, kết cục cũng giống vậy.”
“Vậy cũng chưa chắc, Mộ Dung Hiên là sư đệ của Sở Cuồng Nhân, hắn làm ra chuyện đó vì sư đệ của mình thì có thể lý giải, nhưng Thiên Vũ tông chỉ là một thế lực phụ thuộc mà thôi, cho dù một vài tên đệ tử bị giết, nhưng cũng không đến mức ăn thua với chúng ta đi.”
“Có đạo lý…”
Mọi người nghị luận ầm ĩ, thương lượng các loại đối sách.
Cuối cùng mọi người quyết định xem thái độ của Sở Cuồng Nhân trước, bọn họ gặp chiêu lại phá chiêu, nhưng cũng phải làm tốt chuẩn bị tùy thời khai chiến.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thương tộc nhanh chóng hành động.
Đến vị Thánh Nhân sau lưng Thương tộc cũng giống như lâm đại địch!
Trong một ngày này.
Một chiếc Thận Lâu to lớn đi đến không phận của Thương tộc.
Tất cả trưởng lão và tộc trưởng Thương tộc đều vọt ra.
“Một chiếc Tiên Chu thật lớn!”
“Huyền Thiên tông lại có bảo vật như vậy.”
Thận Lâu to lớn lơ lửng trên không phận của Thương tộc, tất cả tu sĩ ở trong tộc địa của Thương tộc đều nhìn thấy, nội tâm rung động.
Mà trên mặt những những người biết chuyện lại tràn đầy ngưng trọng.
Bọn họ biết.
Trên Thận Lâu kia có một người.
Một người đủ để huyên náo Thương tộc đến long trời đất lở!
“Cuối cùng hắn đã đến rồi.”
“Cũng không biết lần này Thương tộc có thể vượt qua cửa ải khó khăn này không.”
“Sở Cuồng Nhân, ta muốn nhìn xem hắn có thể cuồng đến mức nào.”
Chỗ sâu trên Thương tộc.
Trên một ngọn núi, một lão giả ngồi xếp bằng đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn chằm chằm Thận Lâu, trong mắt lộ ra một tia băng lãnh.
“Sở Cuồng Nhân, hi vọng ngươi đừng quá phận, nếu không Thương tộc chính là nơi chôn thây của ngươi.”
Lão giả này chính là vị Thánh Nhân duy nhất ở Thương tộc.
Mặc dù chỉ có một vị Thánh Nhân, nhưng phần lớn đạo thống Thánh Nhân cũng không dám xem thường Thương tộc, bởi vì thực lực của vị Thánh Nhân này rất cao, cao hơn phần lớn Thánh Nhân sau lưng các đạo thống Thánh Nhân.
Lần này Sở Cuồng Nhân đến bái phỏng Thương tộc, Thánh Nhân Thương tộc đã sớm chuẩn bị kỹ càng, cho dù hai bên nổi lên xung đột, ông ta cũng có tự tin đánh bại đối phương! !
Sở Cuồng Nhân để Lam Vũ lưu lại trên Thận Lâu, hắn lẻ loi một mình bước vào phạm vi lãnh địa của Thương tộc.
Một đám đệ tử nhìn thấy hắn, chấn kinh bởi tướng mạo khí chất và khí chất của hắn, đồng thời trái tim cũng đập nhanh không thôi, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.