“Phò mã như trăng sáng, mà ngươi, đến đom đóm cũng không bằng!”
Linh Lung công chúa vô cùng sùng bái Sở Cuồng Nhân.
Lại cực điểm hạ thấp Thương Hàn, đây là lời thật lòng của nàng, đồng thời nàng cũng muốn nhiễu loạn đạo tâm của Thương Hàn, tạo sơ hở.
Quả nhiên.
Sau khi nghe thấy Linh Lung công chúa nói vậy, sắc mặt Thương Hàn vô cùng âm trầm, đạo vận trên người lập tức bạo phát, hóa thành cuồng phong bao phủ, gạch đá dưới chân cũng bị nhấc lên, đánh ra bốn phương tám hướng.
Lúc này, Linh Lung công chúa động.
Nhân dịp đạo tâm của Thương Hàn bị chấn động, Minh Nguyệt Đao trong tay nàng vung ra, một đạo đao quang màu trắng bạc giống như ánh trăng phóng ra.
Đao quang thế như chẻ tre, ẩn chứa một cỗ đạo vận cường đại.
Thương Hàn hừ nhẹ một tiếng, không dùng đến binh khí, đưa tay ngưng tụ linh lực đạo vận, năm ngón tay nắm lại, đánh ra một quyền về phía hư không.
Hai cỗ lực lượng va chạm, nhấc lên tầng tầng khí lãng trong hư không, sau đó Thương Hàn bay ngược lại mấy trượng, sắc mặt có chút ngoài ý muốn.
“Không ngờ ngươi lại nắm giữ thực lực như vậy.”
Thương Hàn vốn không đặt Linh Lung công chúa ở trong lòng, hắn ta cảm thấy, Linh Lung công chúa chỉ có vận khí tốt được một đạo Huyền Hoàng Đế Khí mới trở thành Thiếu Đế, còn kém xa hắn ta.
Nhưng vừa rồi giao thủ, hắn ta mới phát hiện, thực lực của đối phương cũng không thấp hơn hắn ta.
Một chiêu bức lui Thương Hàn, Linh Lung công chúa không hề giữ lại, Minh Nguyệt Đao vung ra, từng đạo đao quang liên tiếp tuôn ra, đao quang màu trắng khiến toàn bộ đêm tối sáng lên.
Thương Hàn hừ lạnh một tiếng, “Xem ra là ta xem thường ngươi.”
Chỉ thấy hai tay hắn ta đánh ra, một cỗ đạo vận kinh khủng xen lẫn linh lực bạo phát, giống như một trận phong bạo bao phủ ra.
“Thôi Sơn Thần Chưởng!”
Một chưởng oanh ra, hai cỗ đạo vận hoàn toàn khác biệt va chạm trong hư không, khí lãng nổ tung, cấm vệ trong vương cung đều rung động.
Đây là lực lượng mà bọn họ khó có thể ngăn cản.
“Đây chính là uy lực của Thiếu Đế sao?”
“Thật mạnh, chỉ sợ đã không kém gì Chí Tôn cảnh.”
“Không ngờ Linh Lung lại có thực lực này.”
Cố Trường Ca có chút kinh ngạc nói.
Mấy năm qua, Linh Lung công chúa vẫn luôn khiêm tốn, cực ít động thủ trước mặt người ngoài, không ngờ thực lực lại cường đại như vậy.
Ngay cả Cố Trường Ca đều cảm thấy mình không bằng.
“Đúng là hiếm thấy.”
Thanh Vân quốc chủ cũng vui mừng cười một tiếng.
Mấy năm trước, ông ấy không thể làm chủ chuyện hôn nhân đại sự của Linh Lung công chúa, bây giờ nàng đã trưởng thành, một mình đảm đương một phương rồi.
“Ngươi có thực lực như vậy đúng là nằm ngoài dự liệu của ta, nhưng đáng tiếc, hôm nay ngươi nhất định bại trong tay ta!”
Thương Hàn quát lạnh một tiếng, đạo vận linh lực trên người bạo phát toàn bộ!
Một chưởng đánh ra, hóa thành một cỗ phong bạo vô hình, tất cả đao khí đều bị vỡ nát, mà Linh Lung cũng bị cỗ lực lượng này đẩy lui vài chục trượng.
Sau đó nàng bỗng nhiên lấy ra một thứ.
Đó là một cái đầu lâu màu đen!
Nàng ném cái đầu lâu màu đen kia ra ngoài, nó lớn lên theo gió, hóa thành hư ảnh một cái đầu lâu to lớn, trên thân cuồn cuộn tử khí màu xám, trong đó mơ hồ lộ ra một cỗ đạo vận Thánh Nhân.
“Thứ này được chế tạo từ hài cốt của Thánh Nhân.”
Thương Hàn kinh ngạc nói.
“Không sai, lãnh giáo uy lực hắc quang khô lâu của ta một chút đi.”
Linh Lung công chúa từ tốn nói, thúc giục đầu lâu màu đen cắn xé về phía Thương Hàn, chỗ đi đến đều có âm phong bao phủ.
Cái đầu lâu này là nàng lấy được ở bí cảnh Minh Nguyệt, sau khi Hắc Quang Thánh Nhân chết, nàng lấy đầu của ông ta luyện chế mà thành.
Đầu lâu màu đen mang theo tử khí khiến người ta bất an, Thương Hàn không dám tùy tiện chống cự, chỉ có thể tạm tránh phong mang của nó.
Hắn ta đi đến trước mặt trường kích, nắm chặt trường kích trong tay, trong khoảnh khắc này, một cỗ đạo vận không có gì sánh kịp từ trong trường kích bạo phát.
“Phi Bộc Quyết!”
Thương Hàn quát lạnh một tiếng.
Một cổ lực lượng bá đạo bộc phát ra!
Một đạo hắc quang từ trong trường kích đánh ra, rơi trên đầu lâu màu đen, trong nháy mắt đã đánh xuyên quan đầu lâu
Đạo vận Thánh Nhân trên đầu lâu màu đen bị phá, rơi xuống đất.
Mà Linh Lung công chúa bị phản phệ, sắc mặt trắng nhợt.
Nàng nhìn trường kích trong tay Thương Hàn, không thể tin nói: “Rốt cuộc đó là binh khí gì, lại có thể tuỳ tiện đánh vỡ xương đầu của Thánh Nhân?”
Phải biết, tu sĩ phía dưới Thánh Nhân rất khó phá vỡ thân thể Thánh Nhân.
Chỉ là một cái đầu của Hắc Quang Thánh Nhân, Linh Lung công chúa cũng phải luyện hóa gần một năm mới miễn cưỡng luyện chế thành đầu lâu màu đen này.
“Linh Lung công chúa, ngươi phải cảm thấy vinh hạnh, từ khi Trấn Thiên Kích lại thấy ánh mặt trời đến nay, ngươi là người đầu tiên bị nó đánh bại.”
Thương Hàn cầm trường kích trong tay, khí thế như hồng thủy, Trấn Thiên Kích bộc phát ra một cỗ đạo vận kinh khủng dung hợp với hắn ta, khiến thực lực của hắn ta tăng lên không chỉ gấp mười lần, mọi người ở đây vô cùng sợ hãi.
Trên mặt Thanh Vân quốc chủ cũng tràn đầy kiêng kị.
“Rốt cuộc trường kích này là cái gì?”
“Ngay cả Thánh Vương khí cũng không thể khiến thực lục của tu sĩ tăng lên đến trình độ này, đây là... Chuẩn Đế binh! !”
Thanh Vân quốc chủ khiếp sợ nói.
Chuẩn Đế binh, thứ này quá hiếm có, tìm khắp Thanh Vân vương triều cũng tìm không ra một kiện Chuẩn Đế binh!
“Trách không được ngươi lại tuyên bố đánh bại phò mã, thì ra là có thanh trường kích này.” Linh Lung công chúa bừng tỉnh đại ngộ.
“Trước mặt Trấn Thiên Kích, ngay cả Sở Cuồng Nhân cũng chỉ có thể nuốt hận bại trận! Linh Lung công chúa, ngươi hãy nhìn xem ta đánh bại hắn, triệt để giẫm hắn dưới chân như thế nào đi!” Thương Hàn cười ha ha nói.
Chuẩn Đế binh trong tay, lòng tin của hắn ta tăng lên chưa từng có.
“Ta đã nói, phò mã như trăng sáng, mà ngươi còn không bằng đom đóm, ngươi cho rằng có một kiện binh khí là có thể đánh bại phò mã sao, vẫn là câu nói kia, ngươi chỉ là châu chấu đá xe, không biết lượng sức mà thôi!”
“Linh Lung công chúa, chọc giận ta, ngươi không có chỗ tốt đâu!”
Sắc mặt Thương Hàn âm trầm nói.
“A, ăn ngay nói thật mà thôi.”
“Ngươi, muốn chết!”
Thấy Linh Lung công chúa duy trì Sở Cuồng Nhân như thế, Thương Hàn càng căm ghét Sở Cuồng Nhân tới cực điểm, trong lòng kìm nén một luồng khí nóng, không nhả ra thì không thoải mái, hắn ta nắm Trấn Thiên Kích trong tay, vung về phía Linh Lung công chúa.
Một cỗ đạo vận bàng bạc bạo phát, Linh Lung công chúa không có cách nào chống cự cỗ lực lượng này, bay ngược ra ngoài gần một trăm trượng, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên trắng xám, khí tức vô cùng uể oải.
“Đủ rồi!” Thanh Vân quốc chủ hét lớn một tiếng, “Trận chiến này dừng lại ở đây đi, chúng ta bại.”
Thương Hàn nghe vậy, tay cầm trường kích đứng tại chỗ, nhìn Linh Lung công chúa thản nhiên nói: “Công chúa còn chưa chính miệng nhận thua, trận chiến này còn không tính kết thúc.”
Thanh Vân quốc chủ nhìn về phía Linh Lung công chúa, lại thấy đối phương kiên định nói: “Ta có thể thua, nhưng muốn ta nhận thua với ngươi, không có khả năng!”
Nàng đã xem mình là nữ nhân của Sở Cuồng Nhân, tuyệt đối không thể làm nhục Sở Cuồng Nhân mà nhận thua với người khác!
“Hoàng nhi, đừng hành động theo cảm tính.”
Thanh Vân quốc chủ vội vàng khuyên can Linh Lung công chúa.
Nhưng đối phương vẫn quật cường như cũ.
“Rất tốt, rất tốt! Ta phải nhìn xem xương cốt của ngươi cứng rắn tới trình độ nào!” Thương Hàn giận quá hóa cười, lại muốn lần nữa ra tay.
“Tạp chủng, ngươi dám động nàng, ta sẽ để cả tộc ngươi chôn cùng!”
Lúc này, một giọng nói vô cùng băng lãnh bỗng nhiên vang lên.
Mọi người nhìn lên bầu trời, chỉ thấy có hai người đạp không mà đến.
Một người trong đó mặc bạch bào, bên hông treo cổ kiếm xinh đẹp, dường như đạp lên ánh trăng mà đến, phong thái rung động lòng người.