Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 254: Thương hàn khiêu chiến linh lung công chúa, ngươi còn không bằng đom đóm

Chương Trước Chương Tiếp

“Giết chóc vì hộ sinh, trảm nghiệp không phải trảm người!”

Lời vừa nói ra, vẻ mặt Sát Tâm đột nhiên biến đổi, đại não oanh lên một tiếng, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ cảm ngộ.

“Giết chóc vì hộ sinh, trảm nghiệp không phải trảm người…”

Sát Tâm lẩm bẩm mấy lần.

Nội tâm ông ta buông lỏng, dường như buông xuống một khối đá lớn, không nhịn được phát ra một tiếng cười vui sướng, “Ha ha, hay cho một câu giết chóc vì hộ sinh, trảm nghiệp không phải trảm người, ta hiểu, ta hiểu rồi! !”

Trên người ông ta bộc phát ra một cỗ sát khí cường hãn, nhưng cỗ sát khí này lại cực kỳ thuần túy, không có chút tà ý nào, ngược lại, lại có chút liên quan với phật quang trên người ông ta, có cảm giác cuồn cuộn, quang minh chính đại.

Tuệ Tâm vui mừng, vui vẻ thay Sát Tâm.

“Rốt cuộc ngươi đã tự chứng minh phật tâm của mình rồi.”

“Ừm.”

Sát Tâm khẽ vuốt cằm, sau đó đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, bịch một tiếng, trực tiếp quỳ gối trước mặt hắn.

“Sát Tâm đa tạ Sở đạo hữu chỉ điểm!”

Đường đường là thủ tọa Đạt Ma Viện, là Vô Thượng Chí Tôn, lại quỳ bái trước mặt một tên hậu bối, nếu chuyện này truyền đi, chỉ sợ sẽ hù dọa không ít người.

Ít nhất một đám võ tăng ở hiện trường đều bị hù dọa.

Nhưng Sở Cuồng Nhân đứng tại chỗ, lại vô cùng thản nhiên nhận cái lễ này, rồi nói: “Đứng lên đi.”

Sát Tâm đứng lên, trịnh trọng nói: “n đạo hữu chỉ điểm, Sát Tâm suốt đời khó quên, sau này nếu có việc cần đến ta, chỉ cần không nguy hại thương sinh, lạm sát kẻ vô tội, Sát Tâm sẽ không từ chối!”

“Đại sư khách khí.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.

Trong lòng hắn lại đang thầm nghĩ, không bằng ngươi cho ta mấy chục triệu thượng phẩm Linh thạch để tiêu xài một chút đi.

Chuyện mà ta không làm được, ngươi có thể hỗ trợ cái gì?

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trên mặt Sở Cuồng Nhân vẫn bất động thanh sắc, mình chính là chưởng môn của Huyền Thiên tông, mở miệng đòi tiền như thế rất mất mặt a.

Mấy ngày tiếp theo, Sở Cuồng Nhân nhận đãi ngộ khách quý đỉnh cấp tại Lôi âm Tự, mỗi vị tăng nhân đều vô cùng tôn kính hắn.

Trong mắt rất nhiều tăng nhân, Sở Cuồng Nhân liên tiếp chỉ điểm Tuệ Tâm, Sát Tâm, không khác gì một vị Phật sống.

“Nghe nói không, Linh Lung công chúa bị người ta khiêu chiến.”

“Ách, ai dám khiêu chiến Thiếu Đế vậy?”

“Nghe nói cũng là một vị Thiếu Đế.”

Sở Cuồng Nhân vừa ăn cơm chay xong, nghe thấy mấy vị tăng nhân bên cạnh đàn trò chuyện với nhau, trong lòng hắn hơi động một chút, có chút kinh ngạc.

“Linh Lung công chúa bị người ta khiêu chiến?”

Sở Cuồng Nhân khẽ chau mày.

Một năm qua, cũng không phải Sở Cuồng Nhân và Linh Lung công chúa không có chút liên hệ nào, thỉnh thoảng Linh Lung công chúa sẽ đến Huyền Thiên tông ở vài ngày, còn mỹ danh viết, giúp tình cảm giữa Thanh Vân vương triều và Huyền Thiên tông càng thêm sâu sắc.

Hắn cũng dần sinh hảo cảm với Linh Lung công chúa.

Mặc dù chòn chưa đến mức thích, nhưng cũng nằm trong phạm vi quý mến, đừng nói đến chuyện hai người đã có tiếp xúc da thịt.

Bây giờ hắn còn là phò mã của nàng.

Nghe thấy tin nàng bị người ta khiêu chiến, hắn không khỏi có chút bận tâm.

“Công tử, có muốn đến Thanh Vân vương triều một chuyến không?”

Lam Vũ chú ý tới vẻ mặt không vui của Sở Cuồng Nhân, nàng lại vô cùng hiểu Sở Cuồng Nhân, lập tức đề nghị.

“Ừm, đi một chuyến đi, trước đó điều tra xem là ai khiến chiến Linh Lung.” Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Việc này cũng không khó điều tra.

Thiếu Đế là thiên kiêu xuất sắc nhất trên thế gian, vốn đã bị chú mục, một vị Thiếu Đế khiêu chiến một vị Thiếu Đế khác, chuyện như vậy không nói mọi người đều biết, nhưng chắc chắn sẽ có rất nhiều thế lực biết.

Hắn tìm tới Vô Diệp, hỏi thăm một phen.

“Người khiêu chiến Linh Lung công chúa chính là Thương Hàn của Chu Tước vực, thời gian là ngày mai, ngay tại vương cung của Thanh Vân vương triều.”

Vô Diệp nói.

“Thương Hàn, thật đúng lúc.”

Nghe thấy cái tên này, trong mắt Sở Cuồng Nhân lướt qua một tia lạnh.

Nhắc đến chuyện này, hắn vốn định rời Lôi âm Tự sẽ đến Thương tộc ở Chu Tước vực một chuyến, thứ nhất là tìm huyết mạch của bạch bào tướng, trong tay Thương Hàn có cổ kiếm Lâu thị, có lẽ sẽ có manh mối.

Thứ hai, đối phương cầm Chuẩn Đế binh trong cổ thành Lâu quốc, phóng xuất một triệu Sát Linh, chuyện này, cũng nên có kết thúc.

“Sở đạo hữu quen biết người này sao?”

“A, một tên bại tướng dưới tay ta mà thôi.”

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.

Sau khi biết được tin tức, Sở Cuồng Nhân không tiếp tục ở Lôi âm Tự nữa, dẫn theo Lam Vũ tiến về Thanh Vân vương triều.

… …

Thanh Vân vương triều.

Trong tẩm cung của Linh Lung công chúa.

“Công chúa, tối nay ngươi phải quyết đấu với Thương Hàn rồi, ngươi nhất định phải đánh hắn đến đầu rơi máu chảy nha.”

Một tỳ nữ đang thay quần áo cho Linh Lung công chúa.

Linh Lung công chúa cười nhạt nói: “Thương Hàn chính là Thiếu Đế đương thế, hơn nữa còn đạt được Huyền Hoàng Đế Khí sớm hơn ta, thời gian lĩnh hội lâu hơn ta, muốn đánh bại hắn, nào có dễ dàng như vậy.”

“A, tên gia hỏa kia lợi hại như vậy sao?”

Tỳ nữ hơi kinh ngạc.

“Đương nhiên, hơn nữa người này có chuẩn bị mà đến, ta muốn thắng trận chiến này, chỉ sợ rất khó.” Linh Lung công chúa thở dài.

“Nếu phò mã ở đây thì tốt, có hắn ở đây, tên Thương Hàn này làm gì còn uy phong nữa.” Tỳ nữ nói.

“Đó là đương nhiên.”

Nhắc đến phò mã, trên mặt Linh Lung công chúa lộ ra vẻ kiêu ngạo, “Nếu phò mã ở đây, đừng nói Thương Hàn, đến Thiếu Đế khắp thiên hạ tề tụ, hắn cũng không có gì phải sợ.”

Nàng có lòng tin rất lớn với Sở Cuồng Nhân, lòng tin này không phải mù quáng, mà dựa vào hiểu biết với Sở Cuồng Nhân mới có.

“Nếu hắn biết ta bị người khiêu chiến, không biết có lo lắng mà đến đây tìm ta không?” Linh Lung công chúa bỗng nhiên có chút chờ mong.

Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Linh Lung công chúa đi ra tẩm cung, đến giáo trường trong vương cung, nàng mặc một bộ hồng y như lửa, xinh đẹp mà cao quý.

Nàng vừa ra trận, mọi người đều có cảm giác bóng đêm cũng sáng hơn mấy phần.

Trên giáo trường.

Đám người Thanh Vân quốc chủ, Cố Trường Ca đang ngồi.

Trong giáo trường còn có một người đang đứng, người kia mặc trường bào màu đen, trong tay cầm một thanh trường kích màu đen, sắc mặt lạnh lùng.

Nhưng khi nhìn thấy Linh Lung công chúa mặc một bộ hồng y đi tới, lại có chút động dung.

Linh Lung công chúa lại không thèm nhìn hắn ta một cái, đi đến trước mặt Thanh Vân quốc chủ, thi lễ trước.

“Hoàng nhi, trận chiến này phải cẩn thận.”

Thanh Vân quốc chủ trịnh trọng nói.

Đây là chuyện của thế hệ trẻ tuổi, là Thiếu Đế khiêu chiến Thiếu Đế, mặc dù ông ta làm quốc chủ, cũng không tiện trực tiếp nhúng tay.

“Vâng, phụ vương.”

Linh Lung công chúa nhẹ gật đầu.

Sau đó, nàng đi đến trước mặt Thương Hàn, trong tay xuất hiện một thanh loan đao, phía trên lưu chuyển hàn quang, có khắc đồ án vầng trăng.

Chính là Minh Nguyệt Đao mà mấy năm trước nàng thăm dò bí cảnh Minh Nguyệt đoạt được, thật ra nói là nàng đoạt được cũng không chính xác.

Đao này là sau khi Sở Cuồng Nhân và nàng phát sinh quan hệ mới cho nàng.

Từ đó về sau, nàng liền mang theo thanh đao này trên người, thành binh khí của nàng, đây là một thanh Thánh Khí, cũng xứng với thân phận của nàng.

“Ra tay đi.”

Linh Lung công chúa thản nhiên nói.

“Ta để ngươi xuất thủ trước.”

Thương Hàn cầm trường kích trong tay, lạnh lùng nói, hắn ta nhìn Linh Lung công chúa, trong mắt vừa có hận ý, vừa có sự chiếm hữu.

“Bốn năm trước, khuất nhục ngươi và Sở Cuồng Nhân đem đến cho ta, hôm nay ta sẽ lấy lại từ ngươi trước, đánh bại ngươi xong, ta sẽ đi tìm Sở Cuồng Nhân, rửa sạch nhục nhã!” Thương Hàn lạnh lùng nói.

Nghe thấy vậy, Linh Lung công chúa không nhịn được cười một tiếng, “Bằng ngươi cũng xứng khiêu chiến phò mã? Quả thực châu chấu đá xe, không biết lượng sức.”

“Ngươi lại khẳng định ta không thắng được Sở Cuồng Nhân như vậy sao?”

“Phò mã như trăng sáng, mà ngươi, đến đom đóm cũng không bằng.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)