“Nhưng ta chỉ dung hòa hai đạo thiên sát chi khí, chỉ hình thành Thiên Sát Bất Bại Thể sơ bộ, tiến độ tương đương với ba phần trăm, muốn đại thành, gánh nặng đường xa a.” Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Nhưng hắn cũng không nóng nảy.
Trong thiên sát chi khí ẩn chứa tin tức, trong thời gian lâu dại tại khu vực trung tâm của cổ chiến trường đã dựng dục ra rất nhiều đạo thiên sát chi khí, chỉ cần hắn chậm rãi thu thập, sẽ có thể khiến Thiên Sát Bất Bại Thể đại thành.
Đương nhiên, trừ hắn ra, đám Sát Linh ở khu vực trung tâm cũng chạy theo thiên sát chi khí như vịt.
Bọn chúng là Sát Linh, đối với bọn chúng, thiên sát chi khí có tác dụng vô cùng to lớn, thậm chí có thể làm khiến bọn chúng diễn sinh ra linh trí.
Sở Cuồng Nhân không khỏi nghĩ tới bạch bào tướng.
Chẳng lẽ đối phương cũng là một đầu Sát Linh đã diễn sinh ra linh trí?
Hắn lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Lập tức, hắn tiếp tục tiếm kiếm trong khu vực trung tâm của cổ chiến trường, sử dụng Tầm Bảo Thuật sưu tập thiên sát chi khí.
Một số thiên sát chi khí đã bị dung hòa, Tầm Bảo Thuật không có cách nào tìm tới, nhưng trong cổ chiến trường vẫn có thiên sát chi khí vô chủ.
Ba ngày liên tiếp, Sở Cuồng Nhân đã ở trong khu vực trung tâm cổ chiến trường ba ngày, cũng lần lượt sưu tập được mấy đạo thiên sát chi khí.
Nhưng mấy đạo thiên sát chi khí này đều không nồng đậm bằng đạo thiên sát chi khí khi hắn siêu độ đại quân một triệu Sát Linh kia, nhưng cũng đẩy mạnh Thiên Sát Bất Bại Thể đến năm phần trăm, chiến lực tăng lên một chút.
“Lại một đạo thiên sát chi khí nữa!”
Sở Cuồng Nhân dựa vào Tầm Bảo Thuật, thăm dò chỗ cách hắn ba ngàn dặmcó một đạo thiên sát chi khí, sau đó lập tức chạy tới.
Nhưng còn chưa tới gần, hắn đã cảm giác được một cỗ năng lượng ba động khủng bố, chỗ thiên sát chi khí kia, có người đang chiến đấu.
Hắn thả chậm tốc độ, ẩn tàng khí tức, cẩn thận tới gần.
Nơi này chính là khu vực trung tâm của cổ chiến trường, nguy hiểm khắp nơi, hắn cảm giác được năng lượng ba động tuyệt đối sánh bằng Thánh Nhân.
Cũng vì vậy, hắn cũng không dám quá phô trương.
Khi hắn đến gần trung tâm năng lượng ba động, phát hiện có hai thân ảnh đang đại chiến, sát khí kinh khủng ẩn chứa đạo vận Thánh Nhân điên cuồng đánh thẳng vào, mảng lớn hư không liên tiếp bị rung chuyển.
Hắn ngưng thần nhìn một chút, phát hiện hai thân ảnh kia lần lượt là một lão giả mặc trường bào màu đen và một con Viên Hầu to lớn, toàn thân mọc đầy lông đen, hai mắt đỏ thẫm.
“Hừ, chỉ là một đầu Sát Linh mất trí, cho dù ngươi có chiến lực của Thánh Nhân, cũng không thể đấu với ta?”
Lão giả mặc hắc bào lạnh hừ một tiếng, một quyền đánh ra, thân thể gầy gò bộc phát một cỗ đạo vận kinh khủng tuyệt luân, hỗn hợp với sát khí, hình thành một cái quyền ấn to lớn, nện Viên Hầu xuống mặt đất.
Sở Cuồng Nhân ở trong bóng tối thấy cảnh này, tim đập nhanh.
Lão giả mặc hắc bào này cũng là một đầu Sát Linh.
Nhưng ông ta lại nắm giữ linh trí!
Rốt cuộc ông ta đã dung hòa bao nhiêu đạo thiên sát chi khí rồi? !
Nếu hắn có thể hấp thu thiên sát chi khí trong cơ thể ông ta, như vậy có thể khiến Thiên Sát Bất Bại Thể có tiến bộ nhảy vọt.
Nghĩ đến đây, hắn âm thầm so sánh thực lực của hai bên.
Thánh Nhân chia làm Thánh Nhân bình thường, Đại Thánh, Thánh Vương, hơn nữa cho dù trong cùng cảnh, cũng có phân chia mạnh yếu.
Cho nên mỗi cảnh giới Thánh Nhân đều chia làm bảy bộ, Thánh Nhân nhất bộ, Thánh Nhân nhị bộ... Đại Thánh nhất bộ, Đại Thánh nhị bộ...
Nhất bộ là bình thường nhất, thất bộ là mạnh nhất.
Trong cảm giác của Sở Cuồng Nhân, chiến lực của lão giả mặc hắc bào này tương đương với Thánh Nhân tam bộ, còn mạnh hơn Thánh Nhân của Mộ Dung gia một bộ.
Nhưng một năm trước hắn có thể trảm Thánh Nhân Mộ Dung gia.
Huống chi một năm sau?
“Có thể thắng!”
Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Sau khi lão giả mặc hắc bào giết đầu Sát Linh Viên Hầu kia, lấu được thiên sát chi khí ở đó, Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên động thủ.
Hắn lấy hộp kiếm Thanh Linh ra, ba trăm sáu mươi lăm thanh kiếm bay lượn mà ra!
“Cái gì? !”
Lão giả mặc hắc bào sợ hãi, không ngơg đột nhiên lại bị tập kích.
Đối mặt với kiếm khí, đạo vận dồi dào từ Tứ Quý Kiếm Trận đánh thẳng tới, lão giả mặc hắc bào vội vàng thôi động sát khí đánh ra một quyền.
Quyền ấn màu đen đánh vào kiếm trận, kiếm khí phá nát, nhưng kiếm lại tản mát khắp nơi, vây quanh lão giả mặc hắc bào.
“Đáng chết!”
“Khí tức của kiếm trận này, rất mạnh!”
Trong nháy mắt, lão giả mặc hắc bào đã đoán ra, có lẽ ông ta không thể đánh lại kiếm trận này, cho nên từ đầu ngón tay ông ta lập tức phóng ra một luồng sát khí màu đen, nhân dịp kiếm trận chưa triệt để hình thành, muốn từ trong khe hở chạy ra.
Ông ta nhìn về phía chủ nhân kiếm trận.
Khi thấy rõ khuôn mặt của đối phương, không chỉ kinh ngạc bởi khí chất tướng mạo của đối phương, đồng thời cũng vô cùng kinh ngạc với thân phận của đối phương.
“Khí tức này là... Người sống? !”
“Trong khu vực trung tâm của cổ chiến trường lại có người sống chạy vào, hơn nữa, tu vi chỉ là... Tôn giả cảnh? !”
Lão giả mặc hắc bào cảm thấy không thể tin được.
Một vị Tôn giả lại có thể thôi động kiếm trận trình độ này, hơn nữa còn có thể xâm nhập khu vực trung tâm của cổ chiến trường.
“Tiểu tử, lần đầu tiên ngươi đến khu vực trung tâm này sao, như vậy ngươi cũng nên biết, trong khu vực trung tâm có ba tồn tại không thể trêu chọc vào, chủ thượng của ta là một trong số đó, ngươi tốt nhất...”
“Giết!”
Lão giả mặc hắc bào còn chưa dứt lời, Sở Cuồng Nhân đã thôi động Tứ Quý Kiếm Trận, trong nháy mắt phát ra kiếm chi đạo vận kinh khủng nhất!
Sở Cuồng Nhân nhìn ra được, lão giả mặc hắc bào này muốn kéo dài thời gian, mặc dù không biết lúc nào đối phương đã gọi trợ giúp.
Nhưng lúc này, nhất định phải tốc chiến tốc thắng!
Tứ Quý Kiếm Trận bạo phát toàn lực, trong vòng mấy hơi thở kiếm khí vô cùng khủng bố tuyệt luân đã ngăn chặn lão giả mặc hắc bào.
“Đáng giận.”
“Tiểu tử, nếu ngươi dám giết ta, tuyệt đối...”
Trong mắt lão giả mặc hắc bào lộ ra vẻ hoảng sợ, uy lực của kiếm trận còn kinh khủng hơn tưởng tượng của ông ta.
Ông ta còn chưa nói xong, trong kiếm trận, bốn mùa luân chuyển, nhật nguyệt thay đổi, vạn tượng tự nhiên chi lực hóa thành một đạo cự kiếm nện xuống!
Một tiếng ầm vang, kiếm khí vô cùng khủng bố càn quét mà ra, lão giả mặc hắc bào bị thanh cự kiếm này nện vỡ tại chỗ!
Đợi kiếm khí tán đi, Sở Cuồng Nhân xông vào kiếm trận, thu thập thiên sát chi khí mà đối phương chết đi để lại trên không trung.
Độ dày đặc của cỗ thiên sát chi khí này còn nhiều hơn mấy ngày nay hắn thu thập, hắn đoán chừng, ít nhất một lần hành động này có thể khiến Thiên Sát Bất Bại Thể của hắn lên đến mười phần trăm.
Hắn cất kĩ cỗ thiên sát chi khí này, đang muốn rời khỏi.
Nhưng vào lúc này, một cỗ khí thế vô cùng khủng bố khóa chặt hắn, một ngón tay màu đen từ phía chân trời vắt ngang mà đến.
Sát khí cuồn cuộn, cuốn lên tầng mây, khiến thiên địa rung chuyển.
Một kích này, ngay cả Sở Cuồng Nhân cũng không nhịn được rung động.
Côn Ngô bên hông hắn ra khỏi vỏ, sáu đại vô thượng căn cơ trong cơ thể tỏa ra thần quang sáng chói, Kim Ngọc Đạo Thân thôi động, ba đại dị tượng của Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm triển khai, cộng thêm sát khí của Thiên Sát Bất Bại Thể, chém ra một kiếm!
Kiếm quang màu tím bàng bạc vô biên, ẩn chứa một cỗ uy áp đế đạo.
Một kiếm này, va chạm với cự chỉ vắt ngang chân trời mà đến.
Hai cỗ lực lượng dây dưa va chạm, hình thành lực trùng kích vô cùng doạ người khuếch tán ra, ngay cả Sở Cuồng Nhân cũng không nhịn được bị đẩy lùi một trăm trượng.
Sắc mặt hắn vô cùng ngưng trọng.
Chủ nhân của cự chỉ này tuyệt đối là kẻ địch mạnh nhất mà hắn từng gặp!
Hắn lấy ra một tấm ngọc phù, tùy thời có thể bóp nát.
Đây là một trong những phần thưởng mà hắn rút được trong một năm qua, tên là Đại Na Di Phù, ẩn chứa lực lượng không gian, có thể trong nháy mắt chuyển dời hắn ra bên ngoài mấy trăm ngàn dặm.
Đây cũng là một trong những lực lượng khiến hắn dám đi vào khu vực trung tâm, cho dù gặp phải nguy hiểm không kháng cự được, hắn cũng có thể tùy thời rời đi.