Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 228: Cổ chiến trường, gặp lại tiền phú quý, tiểu đệ của tiểu đệ

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Cuồng Nhân nhập thế, các phương phải sợ hãi!

Bọn họ không thể không để ý.

Lần đầu tiên Sở Cuồng Nhân nhập thế, vừa ra đã trảm Vô Thượng Chí Tôn, diệt mười vạn ma tu, áp thiên kiêu trong thiên hạ không ngẩng đầu lên được.

Lần thứ hai nhập thế là sau khi hắn bế quan ba năm.

Tất cả mọi người cho rằng hắn đã bị thời đại đào thải.

Kết quả, hắn vẫn có thể lấy sức một mình trấn áp thiên hạ, trong thành Bái Kiếm trảm Vô Thượng Chí Tôn, được xếp vào vị trí đầu tiên trên Bách Kiếm Phổ.

Tại Bạch Mi sơn có thể luận đạo với Thánh Nhân, tự sáng tạo đế thuật, sau đó tiếp nhận vị trí chưởng môn Huyền Thiên tông, được Thần Hoàng nhận chủ.

Chuyện kinh khủng nhất là, làm chưởng môn chưa được mấy ngày, hắn đã chạy tới Huyền Vũ vực chém hai vị Thánh Nhân của Mộ Dung gia!

Hiện tại, hắn tiếp nhận vị trí chưởng môn một năm, lần thứ ba nhập thế!

Trời mới biết hắn sẽ nháo ra chuyện gì nữa.

Thế lực khắp thiên hạ đều đang nhìn chằm chằm động tĩnh của hắn.

...

Thương Khung tinh, có mười đại cấm địa.

Mười đại cấm địa này có danh khí rất lớn tại Thương Khung tinh, ngay cả Thánh Nhân cũng phải kiêng kỵ, không dám xâm nhập quá sâu.

Cổ chiến trường là một cái trong số đó.

Mà trong mười đại cấm địa, coi như cổ chiến trường có mức nguy hiểm khá thấp, chỉ cần đừng xâm nhập quá sâu, vẫn có thể xông xáo.

Đồng thời bởi vì trong lịch sử, cổ chiến trường đã xảy ra rất nhiều lần chiến tranh, lưu lại không ít bảo vật, cơ duyên.

Cho nên, nơi đây hấp dẫn rất nhiều tu sĩ đến thăm dò, tạo thành nơi mạo hiểm đặc biệt.

Cổ chiến trường, vòng ngoài.

Hai người Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ đi trong một mảnh hoang mạc, bão cát bốn phía gào thét mà qua.

Nếu là người bình thường không có phòng ngự nào đi lại trong bão cát, sợ rằng sẽ vô cùng khó chịu, đến mở miệng nói chuyện cũng khó khăn, bởi vì vừa mở miệng đã bị bão cát bay vào.

Nhưng hai người Sở Cuồng Nhân đều là tu sĩ, thực lực cao cường, linh lực vận chuyển, phóng xuất một tầng lồng khí bên ngoài cơ thể, dễ dàng ngăn cách bão cát bên ngoài, không ảnh hưởng đến bọn họ chút nào.

Sở Cuồng Nhân nhìn về chỗ sâu trong hoang mạc, mặc dù dùng mắt thường rất khó thấy, nhưng hắn lại có thể cảm giác được, chỗ đó ẩn chứa sát khí vô cùng bàng bạc!

Loại quy mô sát khí này cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lần chém giết, chết bao nhiêu sinh linh mới có thể hình thành.

“Cổ chiến trường chia thành vòng ngoài, vòng trong và khu vực trung tâm, chắc hắn trận Thánh chiến mà Tuyệt Tâm Thánh Nhân nói tới kia xảy ra ở khu vực trung tâm, nhưng sát khí chỗ đó quá nồng nặc, không thể xâm nhập sâu.”

Sở Cuồng Nhân thầm nói.

“Công tử, nhìn kìa, bên kia có thành trì.”

Lúc này, Lam Vũ chỉ về nơi xa nói.

Ở phía xa, một tòa thành trì nguy nga đứng vững trong bão cát đầy trời.

“Chỗ đó hẳn là thành Thổ Dương.”

Sở Cuồng Nhân nói.

Thành Thổ Dương chính là thành trì duy nhất bên ngoài cổ chiến trường, cũng là nơi tụ tập của vô số tu sĩ tới đây mạo hiểm.

Hai người đi về phía thành Thổ Dương, rất nhanh đã đến nơi.

Cổng thành mở rộng, không có người thủ thành, kỉ luật trong thành rất lỏng lẻo, phần lớn những người đi lại trên đường đều có dáng vẻ phong trần mệt mỏi.

Thậm chí, có người còn đang ẩu đả đánh nhau, nhưng không hề có ai quản.

“Ha, người dân ở chỗ này rất bưu hãn.”

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.

Bọn họ muốn tìm nơi sạch sẽ chỉnh đốn một chút, thuận tiện dò xét tin tức của cổ chiến trường này.

Đi dạo một vòng lớn, mới đến một gian tửu lâu trong thành, tửu lâu này cũng không tục, nhìn qua rất cao quý.

Có thể xây dựng một gian tửu lâu ở đây, chắc hẳn cũng là người không tầm thường.

“Hai vị, nghỉ ngơi ăn uống hay là ở trọ vậy.” Vừa đi vào, một nam tử trung niên ở đối diện đã đi đến.

Nhìn thấy người này, Sở Cuồng Nhân có chút ngoài ý muốn, “Tiền lão bản?”

Người này không phải ai khác, mà chính là Tiền Phú Quý.

Ngày xưa đã mở một gian tửu lâu Danh Kiếm tại Tàng Kiếm Hạp, Tiền Phú Quý.

Hai mắt Tiền Phú Quý tỏa sáng, mặc dù trên mặt người trước mắt này có linh quang bao trùm, không nhìn rõ dáng vẻ, nhưng nghe giọng nói, Tiền Phú Quý lập tức đoán được người này là Sở Cuồng Nhân.

“Nha, khách quý, Sở đạo hữu, mời vào.” Tiền Phú Quý vội vàng đón tiếp hai người vào tửu lâu, cũng đơn độc mở một gian thanh tịnh.

Bên trong phòng.

Sở Cuồng Nhân nhìn Tiền Phú Quý trước mặt, thản nhiên nói: “Ta nói này, Tiền lão bản, không phải tửu lâu này cũng là ngươi mở chứ?”

“Để Sở đạo hữu chê cười rồi.”

“A, thương hội Phú Quý không hổ là cửa hàng lớn nhất tại Thương Khung tinh, đi đến đâu cũng nhìn thấy cửa hàng của các ngươi.”

Sở Cuồng Nhân nói một câu, lại nói toạc ra thân phận của Tiền Phú Quý.

Nghe thấy vậy, sắc mặt Tiền Phú Quý cứng đờ, sau đó lập tức khôi phục bình thường.

“Không biết làm sao Sở đạo hữu có thể nhìn ra được?”

Tiền Phú Quý thấy thân phận bị nhìn thấu, cũng không che giấu nữa.

“Đoán.”

“y da... Được rồi.”

“Thôi, không cần nói nhảm nói nữa, Tiền lão bản xuất hiện ở đây, không phải cố ý đang chờ ta chứ?”

“Không sai, thương hội Phú Quý trải rộng thiên hạ, năng lực tình báo cũng không kém, ta biết Sở đạo hữu đến cổ chiến trường, cho nên cũng đến thành Thổ Dương thử thời vận, không ngờ thật sự gặp nhau.”

“Tìm ta làm cái gì?”

“Không có gì, nếu ta nói ta chỉ muốn hết giao bằng hữu với Sở đạo hữu mà thôi, Sở đạo hữu có tin không?” Tiền Phú Quý cười nói.

“Tin chứ.”

Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, “Bởi vì trên đời này có rất nhiều người muốn kết giao bằng hữu với ta, không chỉ một mình Tiền lão bản đâu.”

Dựa vào thân phận địa vị thực lực của hắn bây giờ, đúng là trên đời có rất nhiều người muốn kết giao bằng hữu với hắn.

“Sở đạo hữu nói thật ngay thẳng.”

Tiền Phú Quý bất đắc dĩ nói.

“Được rồi, nếu không có chuyện khác, ta đi nghỉ trước đây.”

Sở Cuồng Nhân nói xong, hắn đứng dậy muốn rời khỏi, bỗng nhiên nghe thấy dưới lầu truyền đến một trận huyên náo.

Chỉ thấy có hai đội nhân mã tay cầm binh khí, đang giằng co trên đường phố, khí thế giương cung bạt kiếm, lúc nào cũng có thể đánh lên.

“Là người của chiến đội Thiên Vũ và người của chiến đội Hổ Sát.” Tiền Phú Quý nhìn thoáng qua, cười nhạt nói.

Tại thành Thổ Dương có không ít tu sĩ đến cổ chiến trường mạo hiểm, tìm kiếm cơ duyên, ngoại trừ kẻ độc hành ra, càng có nhiều tu sĩ kết bè kết đội tạo thành một đội ngũ.

Bởi vì nơi này là cổ chiến trường, cho nên những tu sĩ này tạo thành một đội đi mạo hiểm, được gọi là chiến đội.

Thậm chí một số chiến đội cường đại còn có Chí Tôn tọa trấn.

Sở Cuồng Nhân nhìn một chút, người của hai chiến đội này giống như bởi vì một kiện Chí Tôn khí mà xung đột.

Nguyên nhân là người của chiến đội Thiên Vũ phát hiện một kiện Chí Tôn khí bên ngoài cổ chiến trường, nhưng người của chiến đội Hổ Sát lại nói bọn họ phát hiện trước, bị chiến đội Thiên Vũ cướp đoạt.

Trở lại thành Thổ Dương, hai bên tập kết nhân mã, chuẩn bị đánh nhau.

“Chỉ vì một kiện Chí Tôn khí, có cần như vậy không?” Sở Cuồng Nhân cười lắc đầu.

Hắn hộp kiếm Thanh Linh của hắn có một đống kiếm cấp bậc Chí Tôn khí, cộng thêm một năm qua rút thưởng, cũng đã có gần hai mươi thanh Thánh Kiếm rồi.

Mà đây chỉ là kiếm thôi, các trang bị khác cũng không biết hắn rút được bao nhiêu kiện rồi, đều bị hắn ném vào bảo khố của Huyền Thiên tông.

“Sở đạo hữu chính là đàn ông no không biết đàn ông đói a.” Tiền Phú Quý bất đắc dĩ nói.

Ở bên ngoài, Chí Tôn khí đã vô cùng hiếm thấy, có Tôn giả còn không có Chí Tôn khí đâu.

“Đúng rồi, nhắc đến thủ lĩnh chiến đội Thiên Vũ này chính là Đạo Tử của Thiên Vũ tông đấy, Thiên Vũ tông chính là thế lực phụ thuộc Huyền Thiên tông.”

“Ha, thật sao?”

Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc, nói như vậy, chiến đội Thiên Vũ này chính là tiểu đệ của tiểu đệ mình.

Vậy hắn nên quản, hay là không nên quản đây?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)