Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 226: Chuẩn bị ra ngoài, để hắn ra ngoài làm ầm ĩ đi

Chương Trước Chương Tiếp

Cốc cốc...

Trong Lăng Thiên Đạo Cung, Lam Vũ gõ cửa một gian phòng.

“Vào đi.”

Trong phòng truyền tới một giọng nói lười biếng.

Lam Vũ đẩy cửa đi vào, vừa hay nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đang ngáp, mới từ trên giường tỉnh lại, không khỏi cười một tiếng.

Nàng tiến lên, thuần thục thay Sở Cuồng Nhân chỉnh sửa đệm giường, sau đó vừa phục thị hắn thay quần áo, vừa nói: “Công tử, vừa rồi Như Yên trưởng lão cho người đến truyền lời, bảo ngươi nhớ đến Trường Sinh điện mở họp đúng giờ.”

“Mở họp, a, hôm nay là đầu tháng đúng không?”

Sở Cuồng Nhân giật mình nói.

Mỗi tháng Huyền Thiên tông đều mở họp một lần, thương nghị một số việc đã xảy ra trong tháng, báo cáo tình huống biểu hiện của các đệ tử và hành động của các đạo thống Thánh Nhân khác.

Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Sở Cuồng Nhân cẩn thận nhìn mình trong gương, “Làm chưởng môn một năm rồi, ta cảm thấy đường chân tóc của ta đã cao hơn một chút, xong rồi, tiếp tục như vậy nữa, ta sẽ trọc mất.”

Lam Vũ bất đắc dĩ cười nói: “Công tử, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, tóc của ngươi vẫn rất dày, đường chân tóc cũng không thay đổi.”

“Thật sao?”

“Thật, ngươi vẫn đẹp trai như trước.”

“Vậy còn được.”

Sở Cuồng Nhân dẫn Lam Vũ chuẩn bị đi ra ngoài.

Trong viện, Tiểu Băng đang đút mấy trái linh quả cho Tiểu Hồng.

“Công tử.”

“Thanh Sương Thánh Nhân lại đưa linh quả tới?”

“Vâng, lần này đưa đến hai giỏ, nói là Thần Hoàng thích ăn, nàng cho nhiều một chút.” Tiểu Băng chỉ hai giỏ hỏa linh quả màu đỏ bên cạnh, phía trên lưu chuyển hỏa chi đạo vận nồng đậm.

Mỗi trái đều là bảo dược thượng phẩm có giá trị không nhỏ.

Nhưng những thứ này chỉ là đồ ăn vặt cho Thần Hoàng Tiểu Hồng.

“Thật sự phiền phức cho nàng, đúng rồi.”

Sở Cuồng Nhân lấy ra một quyển sách và một cái bình nhỏ.

Trong bình có một số hạt giống.

“Đây là lời giải đáp về mấy vấn đề luyện đan mà lần trước nàng lĩnh giáo ta, còn có một số hạt giống bảo dược nữa, lát nữa ngươi đưa đến cho nàng đi.”

Một năm qua, thỉnh thoảng Thanh Sương Thánh Nhân sẽ đến tìm Sở Cuồng Nhân lĩnh giáo một vài vấn đề, có khi là một vài vấn đề khá phức tạp, hắn đều sẽ tìm kiếm, sau đó viết lại giao cho đối phương.

Ngoài ra, phần thưởng hắn rút được rất đa dạng, ví dụ như bình hạt giống này cũng là một trong số đó.

Nhưng hắn lười trồng, liền giao cho Thanh Sương Thánh Nhân quản lý.

“Được rồi, công tử.”

Ra ngoài Đạo Cung.

Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ đi về phía Trường Sinh điện.

Dọc đường gặp các đệ tử đều cung kính hành lễ với hắn.

“Bái kiến chưởng môn.”

“Bái kiến chưởng môn.”

So với một năm trước, Huyền Thiên tông đã thay đổi không nhỏ.

Trong đó thay đổi đáng nhắc tới nhất chính là tu vi của các đệ tử, ngắn ngủi một năm, dường như tu vi của mỗi người đều có tiến bộ.

Nhất là đám Đạo Tử Mộ Dung Hiên, Nam Cung Hoàng được Sở Cuồng Nhân trọng điểm bồi dưỡng, tiến cảnh nhanh chóng, có thể nói tiến bộ cực nhanh.

Đi vào Trường Sinh điện.

Các trưởng lão đã tề tụ đông đủ.

Nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, mọi người một thi lễ.

“Bái kiến chưởng môn.”

“Được rồi, đừng khách sáo, bắt đầu đi.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, ngồi xuống vị trí chủ vị trên đại điện.

Các trưởng lão bắt đầu báo cáo công tác.

Phần lớn là một số việc vụn vặt, mở họp được một nửa, Sở Cuồng Nhân đã ngáp mấy cái, rất không thú vị.

“Đúng rồi, thời gian trước, Thiên Vũ tông cầu viện chúng ta, nói là bị Sát Linh quấy nhiễu, ta đã phái người trước đi giải quyết trước.”

Như Yên trưởng lão bỗng nhiên nói.

Nghe thấy vậy, cuối cùng Sở Cuồng Nhân mới có chút hứng thú.

“Sát Linh?”

“Đúng vậy, Thiên Vũ tông ở gần cổ chiến trường, thỉnh thoảng sẽ bị Sát Linh quấy nhiễu cũng không lạ.” Như Yên trưởng lão nói.

Sát Linh có nguồn gốc từ cổ chiến trường trong mười đại cấm địa, do vô số sát khí và oán niệm của người chết trong cổ chiến trường hình thành, là tồn tại rất kì lạ, bình thường đều bồi hồi tại khu vực xung quanh cổ chiến trường.

Thiên Vũ tông gặp Sát Linh quấy nhiễu cũng không phải chuyện hiếm lạ, trước kia Huyền Thiên tông cũng phái người đến trợ giúp, rất nhanh liền trôi qua.

Các trưởng lão bắt đầu báo cáo các chuyện khác.

Nhưng ba chữ cổ chiến trường vẫn quanh quẩn trong lòng Sở Cuồng trong.

Hắn nhớ lại ngày xưa Tuyệt Tâm Thánh Vương nói đến thánh chiến, mà cổ chiến trường chính là chiến trường trận Thánh chiến kia.

Chuyện này không khỏi khơi gợi lên suy nghĩ muốn đi xem của hắn.

“Ta quyết định, ta muốn đến cổ chiến trường một chuyến.”

Mọi người vẫn đang báo cáo công việc, nghe thấy Sở Cuồng Nhân nói vậy, nhất thời sửng sốt, hai mặt nhìn nhau.

“Chưởng môn, ngươi muốn đến cổ chiến trường làm gì?”

“Lịch luyện một chút.”

Sở Cuồng Nhân thuận miệng nói.

“Chưởng môn, ngươi còn cần lịch luyện?” Một trưởng lão nói thầm, vẻ mặt những người khác cũng giống như vậy.

Chưởng môn, đừng đùa.

Ngươi có thể giết Thánh Nhân rồi, như vậy còn lịch luyện cái gì?

“Đương nhiên cần.”

“Nhưng ngươi đi, Huyền Thiên tông phải làm sao bây giờ?”

“Sau khi ta rời đi, tất cả sự vụ của tông môn tạm thời do Như Yên trưởng lão tiếp quản, có chuyện gì, thì liên hệ với ta.”

“Cái này...”

Mấy người Như Yên trưởng lão vẫn có chút chần chờ.

“Được rồi, quyết định như vậy, một năm nay Huyền Thiên tông tiến bộ rất lớn, các ngươi xử lý cũng ngay ngắn rõ ràng, không có chuyện ta không ở đây mà không vận hành được nữa.” Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.

Hắn đã ở lại Huyền Thiên tông một năm rồi.

Nếu không đi ra một chút, thân thể sẽ rỉ sét mất.

“Vậy... Được thôi.”

Như Yên trưởng lão gật đầu.

Thật ra cũng không phải bọn họ không muốn để Sở Cuồng Nhân rời đi, nhưng một năm qua, Huyền Thiên tông có thể phát triển đến mức này, hơn phân nửa công lao đều thuộc về Sở Cuồng Nhân.

Bất tri bất giác, bọn họ đã sinh ra ỷ lại với vị chưởng môn trẻ tuổi chưa đến hai mươi tuổi này.

Nghe thấy đối phương muốn rời khỏi tông môn, trong lúc nhất thời có chút chân tay luống cuống, nếu là trước kia, chuyện rất khó tưởng tượng.

Một vị chưởng môn trẻ tuổi lại khiến bọn họ sinh ra tâm lý ỷ lại?

“Được.”

Sở Cuồng Nhân cười, “Lam Vũ, đi, đi về thu thập một chút, chuẩn bị ra ngoài thôi, à không, là đi lịch luyện.”

...

Chỗ sâu trong Huyền Thiên tông.

Trong một nhà tranh, Huyền Thiên tam tổ cười nhạt nói: “Tiểu gia hỏa này lại muốn ra ngoài nháo rồi, chúng ta có cần đi theo không?”

“Không cần.”

Giọng nói của Huyền Thiên nhị tổ vang lên, “Hiện tại hắn có thể chém giết Thánh Nhân, đã không cần người hộ đạo nữa.”

Thánh Nhân đã là tồn tại có sức chiến đấu cao nhất tại Thương Khung tinh.

Không thể nghi ngờ, hiện tại Sở Cuồng Nhân đã là một trong nhóm người có thực lực đứng đầu thế gian, còn cần người hộ đạo làm gì nữa?

“A, không biết tên gia hỏa này ra ngoài sẽ nháo ra chuyện gì đây.” Huyền Kỳ Tôn Giả khẽ cười một tiếng nói.

Nhớ lại lúc trước Sở Cuồng Nhân ra ngoài lịch luyện, có lần nào không nháo ra chuyện long trời lỡ đất, phong vân động loạn.

Hiện tại, hắn lại đi ra, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Huyền Kỳ Tôn Giả nói như vậy, khiến mấy lão tổ đều bó tay.

“Tiểu gia hỏa này cái gì cũng tốt, nhưng cũng có khả năng gây chuyện đó.”

“Ha ha, thật ra như vậy cũng rất tốt, người trẻ tuổi phải có sức sống, để hắn đi nháo đi, dù sao cũng có mấy lão già chúng ta ở phía sau rồi.”

Huyền Thiên nhị tổ cười ha ha một tiếng.

Hiện tại Huyền Thiên tông cường đại chưa từng có, ngoại trừ Sở Cuồng Nhân có chiến lực Thánh Nhân, còn có ba vị Thánh Nhân như nhị tổ, tam tổ, Thanh Sương Thánh Nhân và Huyền Kỳ Tôn Giả cấp Chuẩn Thánh nữa.

Mặt khác, thất tổ cũng sắp độ kiếp.

Một khi thành công, lại có thêm một vị Chuẩn Thánh.

Đừng nói đến chuyện, ngoại trừ Huyền Thiên tông, hai đạo thống Thánh Nhân Bạch Liên giáo và Thanh Vân vương triều cũng là hậu thuẫn vững chắc cho Sở Cuồng Nhân.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)