Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 216: Đan thư thiết quyển, thanh sương thánh nhân, nào có luyện đan sư như vậy

Chương Trước Chương Tiếp

Huyền Thiên nhị tổ sửng sốt.

Mặc dù ông ấy không tinh thông đan đạo, nhưng cũng biết muốn trị liệu Linh Khư khó khăn dường nào, đừng nói đến trong tình huống không có đan phương.

Sở Cuồng Nhân nói phải nghiên cứu.

Ông ta cũng không cảm thấy không có khả năng, dù sao đối phương đã từng sáng tạo ra quá nhiều chuyện không thể tin được, người khác không nghiên cứu ra, không có nghĩ là hắn không thể.

Nhưng như vậy cũng quá nhanh đi! !

Hai ngày trước mới nói, hiện tại đã nghiên cứu ra được?

Chuyện này khiến Huyền Thiên nhị tổ có cảm giác như một trò đùa.

Linh Khư tổn thương, là nan đề trong giới đan đạo vô số năm qua, không biết có bao nhiêu Luyện Đan Sư nghiên cứu về vấn đề này như tre già măng mọc, nhưng vẫn không tìm hiểu ra được.

Mà bây giờ, Sở Cuồng Nhân chỉ dùng hai ngày đã nghiên cứu ra.

Móa nó, đây thật là người sao?

Đột nhiên, ông ấy liên tưởng đến chuyện Sở Cuồng Nhân từng nửa ngày liên tục tự sáng tạo ra mười hai loại Thánh Nhân pháp.

Ông ấy cũng không cảm thấy bất ngờ nữa.

“Quái vật.”

Huyền Thiên nhị tổ thì thầm một tiếng.

...

Tại Thương Khung tinh, ngoại trừ đạo thống Thánh Nhân có Thánh Nhân tọa trấn, cũng có một vài tán tu Thánh Nhân không phụ thuộc vào bất kỳ thế lực nào.

Ví dụ như Bạch Mi Thánh Nhân tại Thanh Long vực.

Mà tại Huyền Vũ vực, cũng có một vị Thánh Nhân như vậy.

Huyền Vũ vực, một sơn cốc nào đó.

Hôm nay, có một đám tu sĩ tụ tập ở ngoài sơn cốc.

Những người này nhìn vào sơn cốc, vẻ mặt chờ mong.

“Không ngờ có một ngày Thanh Sương Thánh Nhân lại mời chúng ta đến đây quan sát Đan Thư Thiết Quyển, thật sự quá tốt rồi.”

“Nghe nói trên Đan Thư Thiết Quyển ẩn chứa truyền thừa của một vị đại tông sư đan đạo, ai có thể bổ sung tám mươi tám đạo tàn khuyết đan phương trên đó, thì có thể đạt được truyền thừa, đến lúc đó giống như một bước lên mây!”

“Đúng là như vậy, đây chính là đại tông sư đan đạo a, ngay cả Thánh Nhân cũng phải lấy lễ đối đãi.”

“Nếu ta có thể bổ sung đan phương trên đó, chậc chậc.”

“Ngươi suy nghĩ cái rắm.”

Lúc này, có một lão giả đi tới.

Lão giả này mặc bạch bào, nhìn rất hiền lành, nhưng Đan Sư xung quanh lại phải lấy lòng ông ta.

“Lý tông sư, đã lâu không gặp.”

“Không nghĩ tới lại nhìn thấy Lý tông sư ở đây, ngày trước phong thái Lý tông sư luyện chế bảo đan Chí Tôn, vẫn còn mới mẻ trong kí ức của ta a.”

“Lý tông sư là Thái Sơn Bắc Đẩu trong giới đan đạo tại Huyền Vũ vực, thậm chí là toàn bộ Thương Khung tinh, lần này ngài đến đây, đan phương trên Đan Thư Thiết Quyển nhất định sẽ được bổ sung.”

“Không sai...”

“Đâu có đâu có, chư vị quá đề cao ta rồi.”

Mặc dù Lý tông sư nỗ lực từ chối, nhưng từ ý cười trên mặt, cho thấy ông ta vô cùng hưởng thụ mọi người lấy lòng.

Lúc này, cách đó không xa, lại có một người đi tới, người này chính là người mới gia nhập Huyền Thiên tông, Cổ Giang Cổ tông sư.

Lý tông sư nhìn lại, sắc mặt có chút khó coi.

“Ôi, ta tưởng là ai, hóa ra là Cổ tông sư a.”

Lý tông sư âm dương quái khí nói.

Cổ Giang nghe vậy nhìn lại, sắc mặt cũng cứng đờ, lập tức hừ một tiếng nói: “Lý tông sư, không ngờ ngươi cũng tới đây.”

“Thanh Sương Thánh Nhân mở ra Đan Thư Thiết Quyển, làm sao ta có thể không đến, ngược lại là Cổ tông sư, nghe nói vài ngày trước trước ngươi gia nhập Huyền Thiên tông, không ngờ cũng từ xa chạy tới, thật khổ cho bộ xương già này của ngươi nha.”

“Cũng vậy.”

“Lại nói, Cổ tông sư luôn tự xưng thanh cao, không gia nhập bất kỳ thế lực nào, làm sao lại chịu gia nhập Huyền Thiên tông vậy?”

“Không liên quan gì tới ngươi.”

“Hừ.”

Bầu không khí giữa hai đại tông sư có chút giương cung bạt kiếm.

Đám Luyện Đan Sư sung quanh thấy thế, xì xào bàn tán.

“Nghe nói Lý tông sư và Cổ tông sư không hợp, quả là thế.”

“Vậy cũng đúng, hai người này đã đấu hơn trăm năm rồi.”

“Bọn họ đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Chậc chậc, một núi không thể chứa hai hổ, hai người này cùng là Thái Sơn Bắc Đẩu trong giới đan đạo, thường xuyên có kiến giải khác nhau về đan đạo, từ va chạm nhỏ đến va chạm lớn, dần dà, liền thành dạng này.”

“Cùng nghề là oan gia a.”

Trong đám người.

Có hai người nhìn về phía Cổ Giang, ánh mắt lộ ra kinh ngạc.

Trên mặt hai người này có linh lực nhàn nhạt bao phủ, khiến người ta không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng mơ hồ lộ ra một chút hình dáng, khiến người ta cảm thấy kinh diễm, đây là hai nhân vật phong hoa tuyệt đại!

Hai người này chính là Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ.

Mặc dù đã che giấu khuôn mặt, nhưng vóc người quá xuất chúng, nhất là Sở Cuồng Nhân.

Vì không muốn gây rối loạn, mới cố ý làm như vậy.

“Không ngờ lại gặp Cổ tông sư ở đây.”

Sở Cuồng Nhân thầm nói.

Sau đó, hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía sâu trong thung lũng.

Căn cứ theo cảm ứng của Tầm Bảo Thuật, Thất Thải Tinh Vân Hoa ở chỗ sâu trong thung lũng, mà nơi đây, là chỗ ở của một vị Thánh Nhân.

Chắc hẳn, Thất Thải Tinh Vân Hoa cũng là của vị Thánh Nhân kia, muốn có được bảo dược bực này, hắn còn phải tốn chút công phu mới được.

Lúc này trong sơn cốc có một đạo lưu quang đi tới.

Đây là một nữ tu tướng mạo thanh tú, nàng thản nhiên nói với mọi người: “Thánh Nhân mời chư vị vào cốc.”

Trên mặt mọi người lộ ra vẻ vui mừng, sau đó lần lượt vào cốc, đợi mọi người sau khi vào thung lũng, nhất thời bị các loại kỳ hoa dị thảo hấp dẫn.

“Đây là Tuyết Lan Thảo, nhiều như vậy.”

“Tê, Thất Biện Tuyết Liên, bảo dược bực này, ở bên ngoài một gốc ít nhất phải hơn vạn khối thượng phẩm Linh thạch mới có được, nơi này lại có cả ao.”

“Mau nhìn, trên vách núi đá kia chính là bảo dược cấp Chí Tôn a!”

Một đám Luyện Đan Sư giống như chưa từng thấy qua việc đời, không ngừng kinh hô ra tiếng.

Sở Cuồng Nhân cũng có chút kinh ngạc.

“Xem ra vị Thánh Nhân này tinh thông trồng trọt chi đạo.”

Mọi người một đường nhìn thấy các loại kỳ hoa dị thảo, sau đó đi đến một chỗ trống trong sơn cốc, ở chỗ này, có đặt một cuốn sách? !

Nhưng cuốn sách này quá lớn, giống như một tấm thạch bia lớn, phía trên còn ghi lại một đám tự phù, nhưng có không ít chỗ lưu lại chỗ trống, giống như tàn khuyết.

Trước cuốn sách, có một nữ tử mặc bạch y ngồi đó, mái tóc đen nhánh dài đến eo, da thịt trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo, khí chất dịu dàng.

“Là Thanh Sương Thánh Nhân.”

“Chúng ta bái kiến Thánh Nhân.”

“Chúng ta bái kiến Thánh Nhân.”

Đối mặt với một vị Thánh Nhân, mọi người không dám thất lễ, vội vàng hành lễ.

Thanh Sương Thánh Nhân cười nhạt nói với mọi người: “Chư vị không cần khách khí, hôm nay mời mọi người đến, chắc hẳn mọi người đều biết là vì chuyện gì rồi.”

“Giống như chư vị, ta cũng là một vị Luyện Đan Sư, Đan Thư Thiết Quyển đã ở trong tay ta ngàn năm, nhưng ngàn năm qua, ta vẫn không thể bổ sung được tất cả đan phương, bất đắc dĩ, mới mời chư vị đến đây cùng ta phá giải, hi vọng tập hợp sức mạnh của mọi người, sẽ có thu hoạch.”

Giọng nói của Thanh Sương Thánh Nhân như hoa lan trong cốc vắng, truyền vào trong tai mọi người, mọi người nhìn sang Đan Thư Thiết Quyển, ánh mắt hỏa nhiệt.

“Thánh Nhân, trong truyền thuyết, Đan Thư Thiết Quyển ẩn chứa truyền thừa của một vị đại tông sư đan đạo, có phải đây là sự thật không?”

Lúc này có Luyện Đan Sư cả gan nói.

“Đúng.” Thanh Sương Thánh Nhân khẽ vuốt cằm.

“Nếu thực sự có người bổ sung được tất cả đan phương, vậy xin hỏi, truyền thừa của đại tông sư đan đạo này sẽ thuộc về người nào?”

“A, người nào bổ sung được nhiều đan phương nhất, thì sẽ thuộc về người đó.”

Thanh Sương Thánh Nhân cảm thấy hơi buồn cười.

Nói đùa cái gì vậy.

Bà ấy nghiên cứu ngàn năm, cũng chỉ bổ sung được mười mấy loại đan phương mà thôi, bà ấy không tin có người sẽ bổ sung được tất cả đan phương.

Hôm nay gọi một đám Đan Sư đến, cũng chỉ muốn mượn nhờ sức mạnh của mọi người, nghĩ xem có thể bù đắp mấy loại.

Còn chuyện bổ sung toàn bộ, đạt được truyền thừa của đại tông sư đan đạo, bà ấy không ôm hi vọng.

Trong Thương Khung tinh làm gì có Luyện Đan Sư như vậy!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)