“Chuyện này không liên quan đến ta.”
Không chờ Mộ Dung nhị tổ mở miệng, Mộ Dung Vũ đã chủ động nhảy ra ngoài.
Khi nhìn thấy Sở Cuồng Nhân trảm sát Thánh Nhân, hắn ta đã sợ đến mất hồn mất vía, lúc này nghe thấy chuyện hại Mộ Dung Hiên kéo tới người mình, hắn ta vội vàng lên tiếng phủ nhận.
Còn mối thù giết mẹ gì đó, hắn ta căn bản không quan tâm.
“Tất cả chuyện này do một mình mẫu thân ta làm, không có liên quan gì đến ta.” Mộ Dung Vũ lớn tiếng nói.
Sở Cuồng Nhân liếc mắt nhìn hắn ta một cái, cười một tiếng, “Ngươi đúng là đứa con hiếu thảo!”
Mấy cái phân thân kiếm khí đi đến trước mặt hắn ta, kiếm khí khủng bố bỗng nhiên bạo phát, xen lẫn hình thành một đạo kiếm khí ngập trời!
Bất kể có phải Mộ Dung Vũ hại Mộ Dung Hiên hay không, chỉ cần đối phương là con trai của Lâm thị, nhổ cỏ nhổ tận gốc, Sở Cuồng Nhân không ngại giết hết.
“Không muốn!”
Mộ Dung Vũ vô cùng sợ hãi, vội vàng xuất kiếm ngăn cản.
Đám người Mộ Dung gia chủ càng muốn xuất thủ tương trợ, nhưng đối mặt với mấy cái phân thân kiếm khí, bọn họ đều không thể tránh được.
Một lát sau, Mộ Dung Vũ đã bị kiếm khí triệt để miểu sát!
Một đạo Huyền Hoàng Đế Khí bay ra, bị Sở Cuồng Nhân bắt trong tay, nhìn cũng không thèm nhìn, lập tức ném vào Càn Khôn giới.
“Con ta! !” Hai mắt Mộ Dung gia chủ đỏ bừng.
Mộ Dung Vũ chính là Thiếu Đế được ông ta đặt kì vọng rất cao, nhưng bây giờ lại bị Sở Cuồng Nhân chém giết trước mặt ông ta.
Lửa giận ngập trời, nhưng trong lòng ông ta lại sinh ra cảm giác bất lực to lớn.
Trước mặt Sở Cuồng Nhân, chủ một đạo thống Thánh Nhân như ông ta căn bản không làm được gì, thực lực của đối phương còn mạnh hơn ông ta rất nhiều!
“Sở Cuồng Nhân, ngươi đủ rồi!”
“Hủy tộc lăng ta, trảm thánh, giết Thiếu Đế, giết nhiều người của Mộ Dung gia như vậy, rốt cuộc ngươi còn muốn thế nào nữa? !”
Mộ Dung nhị tổ giận dữ hét lên.
Trong lòng ông ta vô cùng bi phẫn, chỉ vì Mộ Dung Hiên, chỉ vì một tên đã biến thành phế nhân, Sở Cuồng Nhân lại làm đến mức này!
Như vậy còn thiên lí không?
Sở Cuồng Nhân chính là một kẻ điên!
“Ta còn muốn làm một chuyện cuối cùng... Lại trảm thánh! !”
Sở Cuồng Nhân băng lãnh nói.
Chuyện đã làm đến nước này, hắn sẽ không cho Mộ Dung gia bất cứ cơ hội xoay người nào, hắn không ngại làm tuyệt tình hơn một chút.
Hai vị Thánh Nhân của Mộ Dung gia, không thể lưu!
Phát giác sát khí lạnh như băng trong mắt Sở Cuồng Nhân, trong lòng Mộ Dung nhị tổ run lên, không thể tin nhìn Sở Cuồng Nhân.
Hôm nay đối phương lại muốn chém nhị thánh!
...
Trong mây, một đạo lưu quang xẹt qua chân trời.
Đó là một lão giả tóc trắng.
Trên mặt lão giả mang theo vẻ lo lắng, “Tiểu gia hỏa này quá vọng động rồi, dám đơn thương độc mã đến Mộ Dung gia.”
“Nói thế nào, đó cũng là một đạo thống Thánh Nhân, có hai vị Thánh Nhân tọa trấn, nếu xảy ra chuyện nguy hiểm đến tính mạng thì phải làm sao?”
Lão giả này là Huyền Thiên nhị tổ!
Là người có bối phận cao nhất trong Huyền Thiên tông, lúc ông ấy nghe nói một mình Sở Cuồng Nhân đến Mộ Dung gia gây chuyện, lập tức gấp gáp.
Ông ấy cảm thấy, Sở Cuồng Nhân là hi vọng tương lai của Huyền Thiên tông.
Là người chỉ huy Huyền Thiên tông đi về phía huy hoàng phục hưng!
Nếu xảy ra chuyện gì tại Mộ Dung gia...
Huyền Thiên nhị tổ không dám nghĩ tới, trong mắt ông ấy bắn ra một đạo lãnh quang, “Mộ Dung nhị thánh, nếu các ngươi dám động đến tiểu gia hỏa kia, cho dù ta phải liều cái mạng già này cũng phải làm thịt các ngươi!”
Huyền Thiên nhị tổ nhanh chóng chạy tới Mộ Dung gia.
Ông ấy là Thánh Nhân, lại am hiểu tốc độ, rất nhanh đã đến chỗ thành trì của Mộ Dung gia, nhìn thấy chiếc Thận Lâu to lớn kia.
“Đây là Tiên Chu gì vậy? Quá kinh khủng đi!”
“Chờ một chút.”
“Phía trên Tiên Chu có người, là Mộ Dung Hiên và Lam Vũ, chẳng lẽ tiểu gia hỏa kia đi thứ đồ chơi này đến Mộ Dung gia?”
Huyền Thiên nhị tổ hơi kinh ngạc.
Khó trách dựa vào tốc độ của ông ấy, một đường chạy đến đây cũng không gặp hai người Sở Cuồng Nhân, xem ra tốc độ của cái Tiên Chu này không hề tầm thường.
Sau đó, ông ta nhìn về phía Mộ Dung gia.
Xừa xem xét, nhất thời kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm.
“Tình huống như thế nào vậy? !”
Ông ấy nhìn thấy cái gì?
Toàn bộ Mộ Dung gia như bị người đại náo một trận, rách nát không chịu nổi, ngay cả tộc lăng cũng bị hủy, vô số quan tài rơi xuống đất...
Chuyện này quá kinh khủng.
Chẳng lẽ là tiểu gia hỏa kia làm? !
Trời ạ, Mộ Dung nhị thánh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.
Linh niệm của Huyền Thiên nhị tổ tiếp tục tìm tòi khắp Mộ Dung gia, rất nhanh đã tìm được Sở Cuồng Nhân, nhưng một màn trước mắt khiến linh niệm của ông ấy hung hăng chấn động một cái, đồng tử hơi co lại, nghi ngờ mình đã nhìn lầm rồi?
Trong tưởng tượng của ông ấy, Sở Cuồng Nhân rơi xuống hạ phong, thậm chí bị nhốt, nhưng lúc này không phải như vậy, ngược lại, đối phương có thể đè đánh Thánh Nhân!
“Kiếm trận thật huyền diệu, còn Phân Thân chi thuật kia nữa, cũng chưa từng nghe nói qua, tiểu gia hỏa này có không ít át chủ bài a.”
“Nhưng Mộ Dung tứ tổ đi đâu rồi?”
Huyền Thiên nhị tổ nghi ngờ nói, linh niệm của ông ấy quét khắp Mộ Dung gia, từ đầu đến cuối vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Mộ Dung tứ tổ.
Ông ấy cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ thấy ông ấy lao về phía Sở Cuồng Nhân, trên người bộc phát một cỗ uy áp kiếm khí vô cùng bàng bạc.
“Ai dám bắt nạt chưởng môn Huyền Thiên tông ta?”
Tiếng rống như sấm, rung động toàn bộ Mộ Dung gia.
Huyền Thiên nhị tổ cường thế hiện thân!
Nghe thấy lời nói của ông ấy, đám người Mộ Dung nhị tổ tức giận đến suýt nữa thổ huyết.
Bắt nạt chưởng môn Huyền Thiên tông ngươi?
Có lầm hay không? !
Trợn to mắt lên mà nhìn, rốt cuộc là ai bắt nạt ai đây?
Nguyên khí của Mộ Dung gia đại thương, tộc lăng bị hủy, Thánh Nhân bị trảm, Thiếu Đế bị giết, trưởng lão và đệ tử tử thương vô số...
Nhìn lại Sở Cuồng Nhân, có Bất Tử chi thân, không hề hư hao chút nào!
Kết quả lại thành bọn họ bắt nạt đối phương?
Có biết xấu hổ không thế?
“Lão tổ, ngươi đã đến!”
Sở Cuồng Nhân chưa từng nhìn thấy Huyền Thiên nhị tổ, nhưng biết người này là Thánh Nhân của Huyền Thiên tông, gọi một tiếng lão tổ cũng không sai.
“Lão tổ, Mộ Dung tứ tổ đã bị ta giết, hiện tại chỉ còn Mộ Dung nhị tổ, chúng ta liên thủ... Làm thịt ông ta đi!”
Sở Cuồng Nhân băng lãnh nói.
Đồng tử Huyền Thiên nhị tổ hơi co lại, cảm thấy da đầu run lên.
Móa nó!
Thảo nào ông ấy không tìm thấy Mộ Dung tứ tổ, thì ra đã bị Sở Cuồng Nhân giết, hắn, lại có thể trảm thánh! !
“Được!”
Sau khi từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, hai mắt của Huyền Thiên nhị tổ tỏa sáng.
Quan hệ giữa một núi một tông hai nhà cũng không hòa thuận, hiện tại có cơ hội hoàn toàn phá huỷ Mộ Dung gia, đương nhiên Huyền Thiên nhị tổ sẽ không buông tha.
Ông ấy và Sở Cuồng Nhân liên thủ, cùng nhau công kích Mộ Dung nhị tổ!
Mộ Dung nhị tổ vốn đã bị thực lực của Sở Cuồng Nhân làm cho sợ mất mật, lúc này lại thêm Huyền Thiên nhị tổ, căn bản không có phần thắng.
Không đến nửa canh giờ, ông ta đã bị đánh giết.
Thánh Linh của ông ta muốn chạy trốn, nhưng lại bị Câu Hồn Tác bắt được, tâm niệm Sở Cuồng Nhân vừa động, khiến đối phương hồn phi phách tán!
Còn cỗ thi thể Thánh Nhân kia, Sở Cuồng Nhân cũng không buông tha, hút vào không gian Thao Thiết, luyện hóa.
“Xong rồi, Mộ Dung gia xong rồi.”
Mộ Dung gia chủ vô lực, co quắp ngồi dưới đất, trên mặt tràn đầy tuyệt vọng.
Nhị thánh đã chết, Mộ Dung gia đã từ trên mây rơi xuống.
Qua trận chiến này, chỉ sợ Mộ Dung gia thanh danh hiển hách sẽ không gượng dậy nổi, bị xóa tên trong đạo thống Thánh Nhân.
“Tiểu gia hỏa, ngươi định xử lý những người còn lại thế nào?”
Huyền Thiên nhị tổ hỏi.
“Chưởng môn, lão tổ, đã đủ rồi.”
Lúc này, trên Thận Lâu truyền đến giọng nói của Mộ Dung Hiên.
Hắn ta nhìn thoáng qua Mộ Dung gia đã rách nát, “Bọn họ đã phải trả cái giá xứng đáng.”
Không phải hắn ta nhân từ nương tay.
Mà vì trên đời này có công đức nhân quả, trong Mộ Dung gia, ngoại trừ những người khi nhục hắn ta, cũng có không ít người vô tội.
Mộ Dung Hiên không muốn nhìn thấy Sở Cuồng Nhân vì hắn ta mà giết chóc quá nhiều, nhiễm nhân quả, tổn hại công đức, ảnh hưởng đến khí vận tương lai.