“Sở Cuồng Nhân, chết đi cho ta! !”
Ngũ Quan Vương gầm lên giận dữ, đạo vận quanh người sôi trào, xen lẫn lực lượng linh hồn của Tam Đầu Khuyển hóa thành linh lực, điên cuồng phun trào.
Giống ma mà không phải ma, giống người mà không phải người!
“Tuyệt âm Chỉ!” Một chỉ điểm ra, trong nháy mắt chỉ kình cường hãn ngập trời bạo phát, một cỗ đạo vận âm lãnh bá đạo khóa chặt Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân đứng tại chỗ không nhúc nhích, Bạch Liên vờn quanh, chỉ kình rơi vào Bạch Liên, từng cái tan rã, tiêu tan trong hư không.
Thánh Nhân của Bạch Liên giáo hơi kinh ngạc.
“Sở Cuồng Nhân đã nắm giữ Bạch Liên Tịnh Thế Thiên đến trình độ này rồi, chỉ sợ đã đạt tới trình độ của Thánh Vương năm đó.”
Sở Cuồng Nhân lí giải Bạch Liên Tịnh Thế Thiên có thể sánh vai với Bạch Liên Thánh Vương, hiện tại hắn chỉ kém tu vi mà thôi.
“Cứ như vậy sao?” Trong mắt Sở Cuồng Nhân lướt qua một vệt thất vọng.
Tại Chiến Vương hậu kỳ, hắn có thể chém giết Vô Thượng Chí Tôn, bây giờ khoảng cách đến Tôn giả chỉ kém nửa bước, thậm chí ở trong trạng thái lúc nào cũng có thể đột phá, đối với hắn mà nói, Vô Thượng Chí Tôn không là gì.
Lúc này Ngũ Quan Vương thiêu đốt lực lượng linh hồn của Tam Đầu Khuyển, chiến lực tăng gấp bội, nhưng vẫn không thể đột phá phạm trù Vô Thượng Chí Tôn.
“Chẳng lẽ vết thương này quá nhỏ, ngươi hấp thu lực lượng linh hồn không đủ sao?” Sở Cuồng Nhân nói xong, đi đến trước mặt Tam Đầu Khuyển, bắt lấy thanh Phệ Hồn Chủ kia, sau đó hung hăng ấn một cái.
Phù một tiếng, huyết nhục bị xé nứt, Phệ Hồn Chủy xâm nhập vào thân thể Tam Đầu Khuyển, vết thương lập tức lớn hơn mười mấy lần.
Nó cảm thấy lực lượng linh hồn của mình hao hụt càng nhanh.
“Móa nhà ngươi! !”
Tam Đầu Khuyển nổi giận gầm lên một tiếng, trợn mắt nhìn Sở Cuồng Nhân.
Ngay Ngũ Quan Vương và Thánh Nhân Bạch Liên giáo cũng bị hành động của Sở Cuồng Nhân làm cho ngây ngươi, trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn.
Hắn đang làm cái gì vậy?
Giúp địch sao?
Mà lượng lớn lực lượng linh hồn tràn vào thân thể khô gầy của Ngũ Quan Vương, lúc này thân thể ông ta cấp tốc bành trướng như quả cầu khí.
Ngũ Quan Vương biến sắc, vội vàng thôi động linh lực, thiêu đốt lực lượng linh hồn đang điên cuồng vọt đến, thực lực lại lần nữa tăng vọt.
Lực lượng cường đại trước nay chưa từng có khiến Ngũ Quan Vương có cảm giác như bản thân có thể chưởng khống tất cả, không khỏi cười to lên.
“Lực lượng, cuồn cuộn không dứt! !”
“Sở Cuồng Nhân, ngươi quá tự đại! Hôm nay, ngươi sẽ phải trả giá đắt!” Ngũ Quan Vương lớn tiếng nói.
Hắn ta lại lần nữa điểm ra một chỉ, Thánh Nhân pháp Tuyệt âm Chỉ bạo phát, đạo vận dồi dào và linh lực hội tụ, hình thành một ngón tay màu đen giống như như thực chất, cuốn theo bóng ma và cuồng phong ấn về phía Sở Cuồng Nhân.
Lực lượng này, vô cùng khủng bố!
Ngay cả Vô Thượng Chí Tôn cũng không thể ngăn cản một kích này!
“Một kích này đã có chiến lực của Chuẩn Thánh.”
Ánh mắt Thánh Nhân Bạch Liên giáo ngưng trọng nói.
Mà Sở Cuồng Nhân đối mặt với một chỉ này vẫn lạnh nhạt như cũ, từng đóa Bạch Liên vờn quanh người, lúc đụng chạm với chỉ kình, Bạch Liên không ngừng phá nát, tiên tán, bản thân hắn cũng bị một chỉ này đẩy lui mấy trượng.
“Ha ha, lúc này mới có chút dáng vẻ!”
“Nào, nhìn cái này đi!”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, lấy hộp kiếm Thanh Linh ra.
Vỗ hộp kiếm, bốn thanh bảo kiếm bay ra, cuốn theo kiếm khí dồi dào vờn quanh người Ngũ Quan Vương, tạo thành Tứ Quý Kiếm Trận.
“Đây là cái gì? Kiếm trận?”
“Hừ, kiếm trận nhỏ cũng muốn ngăn chặn ta bây giờ sao?”
Ngũ Quan Vương cười lạnh một tiếng, sau đó một chỉ điểm ra.
Đạo vận cuồng bạo oanh kích kiếm trận.
Hư không rung chuyển, kiếm khí dây dưa tấn công, nhưng chiến lực của Ngũ Quan Vương tuyệt luân như vậy, vẫn không cách nào phá vỡ kiếm trận.
“Kiếm trận này, thật mạnh!”
Ngũ Quan Vương kinh ngạc, nhưng động tác trên tay hắn ta vẫn không ngừng lại, một chỉ nối tiếp một chỉ, chỉ kình cuồng bạo không ngừng đánh thẳng vào kiếm trận.
Tứ Quý Kiếm Trận rung chuyển.
Sở Cuồng Nhân thấy vậy, lại đập vài cái vào hộp kiếm.
Lại tám thanh trường kiếm bay ra.
Mười hai thanh bảo kiếm xoay quanh hư không, khiến uy lực của kiếm trận tăng lên không ít, kiếm trận đang rung chuyển càng thêm vững chắc.
“Kiếm trận này còn có thể tăng cường?”
“Đáng chết!”
Ngũ Quan Vương sầm mặt lại.
Thánh Nhân Bạch Liên giáo tấm tắc khen ngời, “Thủ đoạn của Sở Cuồng Nhân tầng tầng lớp lớp, không biết hắn còn bao nhiêu át chủ bài nữa.”
Trước kia bà ấy chưa từng nghe nói Sở Cuồng Nhân có kiếm trận.
Bên ngoài cũng không có tin đồn này.
Sở Cuồng Nhân thôi động kiếm trận, chỉ vây khốn Ngũ Quan Vương mà không giết, trong tình huống này, lực lượng linh hồn của Tam Đầu Khuyển càng nhanh chóng thiếu hụt..
Thời gian dần trôi qua, Tam Đầu Khuyển cảm giác thần trí của mình đã có chút không rõ, “Tiểu tử, ngươi nhanh giết chết tên gia hỏa kia đi!”
Sở Cuồng Nhân liếc mắt nhìn nó, lại không có động tác gì.
“Ngươi muốn chờ hắn hút khô lực lượng linh hồn của ta rồi mới động thủ sao?” ba cái đầu của Tam Đầu Khuyển hét lên giận dữ.
“Tại sao lại không chứ?”
“Ngươi...”
Tam Đầu Khuyển khó thở, trong mắt nó bắn ra một vệt tàn nhẫn, “Đã như vậy, chúng ta cùng chết đi! !”
Chỉ thấy nó chủ động thiêu đốt lực lượng linh hồn, tăng ma khí lên!
Ma khí mãnh liệt sôi trào, điên cuồng đánh thẳng vào Bạch Liên.
“Không tốt, Ma thú muốn cùng đồng quy vu tận với chúng ta!”
Sắc mặt Thánh Nhân của Bạch Liên giáo lập tức biến đổi.
Bạch Liên do vô số đạo văn ngưng tụ mà thành bị ma khí cuồng bạo trùng kích, bắt đầu xuất hiện từng đạo vết rách.
Trong kiếm trận, Ngũ Quan Vương cũng đã nhận ra Tam Đầu Khuyển khác thường, nhưng lại không cách nào đột phá kiếm trận, hắn ta cười ha ha, “Sở Cuồng Nhân, ngươi không thu thứ đồ chơi này lại, ta nhìn ngươi làm sao bây giờ! !”
“So với chuyện lo lắng cho chúng ta, không bằng ngươi lo lắng cho chính mình đi.”
Trong lòng Sở Cuồng Nhân vừa động.
Trong kiếm trận, lực lượng bốn mùa luân chuyển hội tụ, hóa thành một đạo kiếm ảnh lớn, cuốn theo một cỗ sức mạnh dồi dào đánh về phía Ngũ Quan Vương.
“Không, không! !”
Dưới cỗ lực lượng này, Ngũ Quan Vương căn bản không có sức chống cự.
Trong nháy mắt, hắn ta đã bị oanh thành một đoàn huyết vụ!
“Giết hắn cũng vô ích!”
“Một khi môn pháp thiêu đốt linh hồn mở ra, không thể ngăn cản, hiện tại ta chỉ muốn lôi kéo các ngươi, lôi kéo các nước phía nam chôn cùng với ta!”
Hai mắt Tam Đầu Khuyển đỏ thẫm, điên cuồng rống lên, ma khí khủng bố trùng kích Bạch Liên, sắc mặt Thánh Nhân Bạch Liên giáo ở trong đó trở nên trắng bệch.
“Không tốt, sắp không áp chế được nữa!”
“Một khi để nó thoát khốn, dựa vào trạng thái này, không cần một canh giờ, toàn bộ sinh linh trong Đại Nguyệt quốc sẽ bị giết sạch!”
Thánh Nhân của Bạch Liên giáo vô cùng lo lắng.
“Nó sẽ không có cơ hội này!” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái xiềng xích đen nhánh, tràn ngập u ám chi khí.
Chính là Câu Hồn Tác!
“Thiêu đốt lực lượng linh hồn, vậy cũng phải có linh hồn để thiêu đốt mới được!” Câu Hồn Tác vung ra, trực tiếp đâm vào cơ thể Tam Đầu Khuyển.
“Đi ra cho ta!”
Sở Cuồng Nhân quát khẽ một tiếng, linh lực cuồn cuộn rót vào Câu Hồn Tác, chỉ thấy linh hồn của Tam Đầu Khuyển chậm rãi bị lôi ra khỏi nhục thân.
Không khác gì những linh hồn bị móc ra lúc trước, trên linh hồn của Tam Đầu Khuyển cũng có một ngọn lửa vô hình đang thiêu đốt, lực lượng linh hồn không ngừng tiêu tán.
Không cần Sở Cuồng Nhân làm gì, không bao lâu, linh hồn này sẽ tự mình thiêu đốt đến không còn.
Nếu linh hồn của Tam Đầu Khuyển còn trong nhục thân, thiêu đốt lực lượng linh hồn có thể hóa thành ma khí, khiến cho nó bộc phát ra lực lượng kinh khủng.
Nhưng bây giờ, nó chỉ có thể sững sờ nhìn lực lượng linh hồn của mình không ngừng bị thiêu đốt, lại không thu được ích lợi gì.
“Câu Hồn Nhiếp Phách! !”
“Đây là thứ quỷ gì vậy?”
Linh hồn của Tam Đầu Khuyển nhìn xiềng xích trên người mình, ba cái đầu sáu đôi mắt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.