Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 196: Lấy tên cho thần thú, liên tiếp tự sáng tạo thánh nhân pháp

Chương Trước Chương Tiếp

“Ta đã biết, ca ca.”

Thần Hoàng cọ vào người Sở Cuồng Nhân, giòn giã nói.

“Được rồi, đừng cọ nữa, nhiều người nhìn như vậy, lúc khác cho cọ thoải mái.” Câu nói tiếp theo là Sở Cuồng Nhân thầm nói.

Lông vũ của Thần Hoàng mềm nhẹ, mang theo cảm giác ấm áp, lúc cọ vào hắn, đúng là rất thoải mái.

Mấy trưởng lão nhìn đường đường Thần Thú, ở trước mặt Sở Cuồng Nhân lại giống như sủng vật, không khỏi cả kinh đến tròng mắt đều sắp rơi xuống.

“Thủ tịch đúng là thủ tịch, tuỳ tiện đã làm được chuyện chúng ta không làm được, bội phục, bội phục a.” Một trưởng lão nói.

“Còn gọi thủ tịch?”

“Khụ, chưởng môn, là chưởng môn, nhất thời không đổi được.”

“Đúng rồi, Cuồng Nhân, Thần Thú có tên chưa?”

Lúc này Như Yên trưởng lão hiếu kỳ hỏi.

Sở Cuồng Nhân lắc đầu, “Còn chưa lấy tên.”

“Nghĩ ra chưa?”

“Ừm.” Sở Cuồng Nhân sờ cổ Thần Hoàng, nói: “Nhìn bộ lông màu đỏ của nàng này, gọi là Tiểu Hồng đi.”

“Không được!”

“Sao có thể tùy tiện như thế!”

Đám người Như Yên trưởng lão, Huyền Kỳ Tôn Giả lập tức bó tay.

Đây chính là Thần Thú đó!

Gọi là Tiểu Hồng?

Nếu chuyện này truyền đi, sẽ mấy điểm thế nào!

“Ta cảm thấy rất tốt, Tiểu Hồng Tiểu Hồng, thật dễ nghe, cũng rất dễ nuôi.” Sở Cuồng Nhân cười nói.

“Ngươi nuôi mèo nuôi chó đấy à?”

Huyền Kỳ Tôn Giả liếc mắt nói.

Xem như ông ấy đã biết, đồ đệ của mình không biết đặt tên rồi.

“Sư tôn, hay là các ngươi lấy tên đi?”

“Không được, ta tên là Tiểu Hồng, đây là ca ca lấy tên cho ta, ta liền tên là Tiểu Hồng.” Lúc này Thần Hoàng đột nhiên nói.

Sở Cuồng Nhân nghe vậy nhìn về phía mấy người Huyền Kỳ Tôn Giả.

Nhìn đi, người ta cũng đồng ý rồi.

“Thần Hoàng, tên họ là chuyện liên quan đến đại sự cả đời, không cần có bao nhiêu bá khí, nhưng cái tên Tiểu Hồng này, cũng quá xấu rồi.”

“Đúng vậy.”

“Ngài đổi cái tên khác đi.”

Mấy người Huyền Kỳ Tôn Giả vội vàng khuyên bảo.

Vừa nghĩ tới sau này Thần Hoàng đánh nhau với người ta, đối phương muốn nàng báo danh tính, nàng liền nói: “Ta chính là Tiểu Hồng của Huyền Thiên tông!”

Đoán chừng địch quân đối diện sẽ cười phun ra.

Không được, nhất định phải đổi!

Đám người Huyền Kỳ Tôn Giả nói hết lời, nhưng Thần Hoàng lại vô cùng quật cường, mặc kệ bọn họ lấy cho cái tên nào cũng không muốn.

“Không muốn, ta tên là Tiểu Hồng.” Thần Hoàng nói, đây là cái tên đầu tiên Sở Cuồng Nhân đặt cho nàng, có ý nghĩa phi phàm.

Bên cạnh, Lam Vũ nhìn Thần Hoàng, trong lòng có mấy phần lý giải.

Dù sao, tên của nàng cũng do Sở Cuồng Nhân đặt cho.

Mặc dù không êm tai lắm, nhưng nàng rất ưa thích.

“Như vậy đi, nhũ danh là Tiểu Hồng, đại danh thì là Sở Hồng.”

Sở Cuồng Nhân sờ lông vũ của Thần Hoàng nói: “Ngươi đã gọi ta một tiếng ca ca, vậy sau này, liền theo họ ta đi.”

Thần Hoàng nghiêng cái đầu, “Được, ta tên là Sở Hồng.”

Đám người Huyền Kỳ Tôn Giả liếc nhau, chỉ có thể từ bỏ.

“Được rồi được rồi, Sở Hồng cũng rất tốt.”

“Haiz, đáng tiếc, cái tên Phượng Ngạo Thiên mà ta lấy bá khí biết bao.”

“Ta lấy tên là Phượng Tiêu Diêu mới dễ nghe, hi vọng sau này Thần Thú được hưởng đại đạo, tiêu diêu tự tại.”

“Sở Hồng... Dù sao cũng tốt hơn Tiểu Hồng nhiều.”

Một trận phong ba lấy tên cho Thần Thú cứ như vậy lắng lại.

...

“Chúc mừng kí chủ rút được thẻ ngộ đạo cấp tinh diệu.”

A, thẻ ngộ đạo cấp tinh diệu?

Đây là thứ tốt.

Sở Cuồng Nhân mở thùng vật phẩm ra, chỉ thấy trên cột ngộ đạo thẻ đã có mười mấy tấm, cấp bạch ngân, cấp hoàng kim, cấp tinh diệu đều có, mỗi tấm đều có thể khiến người ta tiến vào trạng thái lĩnh ngộ.

Hắn nhìn mười mấy tấm thẻ ngộ đạo này, bỗng nhiên có một ý tưởng.

Hắn đi ra Đạo Cung.

Dọc đường đi, các đệ tử nhìn thấy hắn đều cung kính hành lễ.

“Bái kiến chưởng môn.”

“Bái kiến chưởng môn.”

Sở Cuồng Nhân cũng không có gì không thích ứng.

Từ đại sư huynh đến chưởng môn, chỉ là đổi một cái xưng hô mà thôi, còn những chuyện khác, có mấy trưởng lão giúp đỡ hắn xử lý rồi.

Nói thật, ngoại trừ thân phận thay đổi ra, hắn tạm thời không có cảm giác chưởng môn và đại sư huynh có gì khác nhau.

Tất cả đều như cũ.

Hắn đi đến Tàng Thư Các của Huyền Thiên tông, nơi đây cất chứa vô số pháp môn kiếm đạo, hôm nay, hắn tới đây là muốn thực hiện ý nghĩ trong lòng.

Chỉ thấy hắn đi đến tầng ba trong Tàng Thư các, cầm một bản điển tịch kiếm đạo bắt đầu đọc, ngày xưa hắn tự sáng tạo một môn Thánh Vương pháp trong Tàng Thư, tất cả pháp môn kiếm đạo ở đây, hắn đều hiểu rõ.

Nhưng mấy năm này, cảnh giới đạo pháp của hắn sớm đã không phải lúc trước có thể so sánh, lúc này hắn đến nhìn kĩ hơn, lại lí giải những pháp môn này sâu hơn mấy phần, thậm chí còn thấu triệt hơn người sáng tạo ban đầu.

Hắn lấy ra thẻ ngộ đạo cấp tinh diệu bóp nát.

Nhất thời, hắn liền đi vào trạng thái lĩnh ngộ.

Hắn bắt đầu lật các loại văn thư lưu trữ trong Tàng Thư các ra xem một lần, thẻ ngộ độ đạo kết hợp với thuộc tính Tọa Vong Vô Ngã, mỗi khi hắn đọc một quyển điển tịch kiếm đạo, đều sẽ chia cắt, gây dựng lại một lần, hiểu vô cùng thấu triệt.

Nửa ngày sau.

Chỉ thấy một cỗ kiếm chi đạo vận từ Tàng Thư các phóng lên tận trời.

Tất cả đệ tử của Huyền Thiên tông đều bị kinh động.

“Ở phương hướng của Tàng Thư các, chuyện gì vậy?”

“Lại là Tàng Thư các? A, tại sao ta lại nói là ‘Lại’?”

“Loại đạo vận này thật huyền diệu, là chưởng môn.”

“Chưởng môn lại muốn nháo ra động tĩnh gì, mau đi xem một chút.”

Một đám đệ tử, trưởng lão đều đến bên ngoài Tàng Thư các, khi nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đang xem sách, tuyệt không ngoài ý muốn.

“Quả nhiên là chưởng môn.”

“Lần này chưởng môn lại muốn làm gì vậy?”

“A, cho dù chưởng môn lần nữa tự sáng tạo ra một loại Thánh Nhân pháp, ta cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, chuyện này quá bình thường rồi.”

Mọi người đã miễn dịch với chuyện thỉnh thoảng Sở Cuồng Nhân lại gây ra động tĩnh lớn, nên chỉ ở bên ngoài Tàng Thư các nhìn, cũng không ồn ào.

Mấy người Như Yên trưởng lão cũng đi đến.

Phát hiện trên không trung Tàng Thư các quanh quẩn một cỗ kiếm chi đạo vận, bà ấy cũng không ngoài ý muốn, chỉ hiếu kỳ không biết Sở Cuồng Nhân sẽ làm ra chuyện gì.

Chỗ sâu trong Huyền Thiên tông, mấy gian nhà tranh.

“Hôm qua tiểu gia hỏa này mới nhận chức chưởng môn, hôm nay lại muốn nháo ra chuyện gì vậy?” Giọng nói của Huyền Thiên tam tổ truyền ra.

“A, đồ nhi này của ta khiến mấy vị chê cười rồi.” Huyền Kỳ Tôn Giả ở trong một gian nhà tranh mới được thêm vào, cười ha ha nói.

“Cửu Tổ, ngươi cứ đắc ý đi.”

Cửu Tổ chính là Huyền Kỳ Tôn Giả.

Tất cả mọi người đều nghe ra vẻ đắc ý trong lời nói của ông ấy, không khỏi có chút ghen ghét, mặc dù mọi người đều là người của Huyền Thiên tông, nhưng Huyền Kỳ Tôn Giả là sư tôn của Sở Cuồng Nhân, quan hệ chắc chắn thân cận hơn bọn họ.

“A, các ngươi nhìn đi, có biến hóa.”

Lúc này, Huyền Thiên tam tổ nói.

Trong linh niệm của bọn họ, trên không Tàng Thư các, cỗ kiếm chi đạo vận mênh mông kia đột nhiên diễn biến.

Chỉ thấy kiếm chi đạo vận lưu chuyển, hóa thành một đạo sơn hà chi cảnh!

Trong đó, lộ ra một cỗ uy áp Thánh Nhân.

“Đây là... Thánh Nhân pháp!” Huyền Thiên tam tổ kinh ngạc nói.

“Cỗ khí tức này, đúng là Thánh Nhân pháp, tiểu gia hỏa này thật đúng là kinh tài tuyệt diễm, không ngờ lại tự sáng tạo ra một môn Thánh Nhân pháp.”

Huyền Thiên tam tổ sợ hãi than.

“A, mặc dù không rung động bằng lúc trước hắn tự sáng tạo đế thuật nhưng một tên Chiến Vương lại có thể sáng tạo Thánh Nhân pháp, cũng là chuyện không thể tưởng tượng được, thật sự không biết làm sao hắn làm được.”

“Chờ một chút, lại có biến hóa.”

Trên không Tàng Thư các, kiếm chi đạo vận lưu chuyển, đang diễn sinh ra các loại dị tượng, có mặt trời lăng không, có tinh thần huyễn ảo, có các loại dị thú xuất hiện, có băng sương bay múa...

Trong mỗi loại dị tượng đều lộ ra một cỗ uy áp Thánh Nhân.

Mỗi một loại đều là Thánh Nhân pháp!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)