Khoảng cách đến đại điển truyền vị còn gần nửa tháng.
Mà đại điển truyền vị của một đạo thống Thánh Nhân, đương nhiên sẽ không khó coi, dựa theo thông lệ, Huyền Kỳ Tôn Giả sẽ sai người phát ra không ít thiệp mời, mời các đại đạo thống đến đây xem lễ.
Tin tức Sở Cuồng Nhân sắp tiếp nhận vị trí chưởng môn của Huyền Thiên tông đã truyền khắp Thương Khung tinh, các đại thế lực đều vô cùng hoảng hốt.
Nói đùa cái gì?
Hiện tại Sở Cuồng Nhân mới bao nhiêu tuổi, để hắn tiếp nhận Huyền Thiên tông?
Điên rồi à?
Thực lực đủ không?
Uy vọng đủ không?
Kinh nghiệm đủ không?
Nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, bọn họ phát hiện, thực lực của Sở Cuồng Nhân mạnh đến mức có thể trảm Vô Thượng Chí Tôn, độ cao uy vọng đã danh động thiên hạ!
Còn kinh nghiệm, trong Huyền Thiên tông có vô số người nhiều kinh nghiệm.
Móa nó!
Mọi người phát hiện, Sở Cuồng Nhân thật sự có tư cách chưởng quản Huyền Thiên tông!
Trong lúc nhất thời, các đại đạo thống đều mộng.
Nhất là đám thiên kiêm, tâm trạng càng vô cùng phức tạp.
Bọn họ còn ở đây giằng co, Sở Cuồng Nhân đã trở thành chưởng môn của một đạo thống Thánh Nhân rồi, địa vị cao hơn bọn họ không biết bao nhiêu lần.
“Năm nay hắn bao nhiêu tuổi rồi?”
“Hình như mới gần hai mươi tuổi, móa nó, gần hai mươi tuổi đã là chưởng môn đạo thống Thánh Nhân, tìm khắp cổ kim cũng không tìm được mấy người đâu.”
“Ta có dự cảm, dưới sự dẫn dắt của Sở Cuồng Nhân, Huyền Thiên tông sẽ bước vào một thời kỳ mới.”
“Mấy người Huyền Kỳ Tôn Giả cũng thật dám làm, giao cả một đạo thống cho một người trẻ tuổi còn không đến hai mươi tuổi, quá lớn mật.”
“Sở Cuồng Nhân là trâu bò a.”
Bên ngoài đang huyên náo xôn xao vì chuyện Sở Cuồng Nhân sắp tiếp nhận vị trí chưởng môn của Huyền Thiên tông.
Mà lúc này Sở Cuồng Nhân toàn không thèm để ý đến chuyện này.
Giờ phút này, hắn đang lĩnh hội đế kinh.
Chính là Minh Tâm Đế Kinh có được trong Kiếm Lâu!
Đây là cuốn đế kinh thứ hai mà hắn lĩnh hội, có kinh nghiệm lĩnh hội Trường Sinh Đế Kinh, hắn đã thông thạo hơn, cũng không sợ sẽ trầm mê trong đó, bế quan một cái đã nhiều năm.
Hắn phát hiện, so với Trường Sinh Đế Kinh, trình độ huyền diệu của Minh Tâm Đế Kinh kém hơn một chút, Đế giả có phân chia mạnh yếu, đương nhiên đế kinh cũng có đủ loại phân chia.
Mặc dù không bằng Trường Sinh Đế Kinh, nhưng Minh Tâm Đế Kinh cũng là một bản đế kinh, có trợ giúp vô cùng lớn với Sở Cuồng Nhân.
Hai bản đế kinh tương hỗ với nhau, cảnh giới đạo pháp của Sở Cuồng Nhân có chút tiến bộ, hiệu quả vô cùng phấn khởi.
Càng khiến Sở Cuồng Nhân vui mừng chính là, trong Minh Tâm Đế Kinh ghi lại một loại đế thuật có trợ giúp rất lớn đối với giai đoạn kiếm đạo hiện tại của hắn.
“Kiếm Khí Hóa Hình Thuật!”
“Môn Đế thuật này có thể ngưng tụ kiếm khí thành phân thân công kích, lúc đại thành, kiếm khí hóa thành mười triệu người, một người, đã là một đội đại quân!”
Sở Cuồng Nhân nhìn môn đế thuật được ghi lại trong Minh Tâm Đế Kinh, rất mong chờ môn Đế thuật này, hận không thể lập tức nắm giữ.
Thật ra trong Trường Sinh Đế Kinh cũng có một môn đế thuật, nhưng đó là đế thuật khôi phục, không có trợ giúp lớn đối với thân thể bất tử của Sở Cuồng Nhân, cho nên hắn không xâm nhập nghiên cứu.
Nhưng Kiếm Khí Hóa Hình Thuật này thì không giống, đối với Sở Cuồng Nhân am hiểu kiếm đạo mà nói, có trợ giúp cực lớn, thậm chí thông qua lĩnh hội môn đế thuật này, hắn còn có thể khiến Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật tiến thêm một bước.
Sở Cuồng Nhân bắt đầu lĩnh hội môn Kiếm Khí Hóa Hình Thuật này.
Thời gian lưu chuyển, mười ngày trôi qua.
Khoảng cách đến đại điển truyền vị còn ba ngày thời gian.
Ngay hôm nay.
Bỗng nhiên Sở Cuồng Nhân cảm giác được trong Càn Khôn giới có một trận rung động, hắn từ trong trạng thái lĩnh hội đế thuật tỉnh lại, cảm giác một chút.
“A, là tiểu gia hỏa này.”
Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.
Trong Càn Khôn giới có dị động, là từ quả trứng Thần Hoàng kia.
Trong thời gian này, trứng Thần Hoàng đã hấp thu không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, có chút là Sở Cuồng Nhân có được từ tay người khác, cũng có chút rút thưởng được, cuối cùng hôm nay cũng sắp nở rồi.
“Vậy mà lại vào thời điểm này, tiểu gia hỏa ngươi thật biết tìm thời gian.” Sở Cuồng Nhân bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhưng trẻ con đã đi ra rồi, cũng không thể nhét trở về được.
“Còn ba ngày, có lẽ còn kịp.”
Sở Cuồng Nhân nói.
Sau đó hắn đứng dậy đi ra ngoài, hóa thành một đạo lưu quang lao đi.
“A, công tử muốn đi đâu vậy?”
“Không biết.”
Hai người Tiểu Băng và Lam Vũ liếc nhau, có chút không hiểu.
Sở Cuồng Nhân không dẫn theo ai, hóa thành một đạo lưu quang lao đến nơi xa, muốn tìm một nơi phù hợp để trứng Thần Hoàng nở ra.
Rất nhanh, Sở Cuồng người đi tới một miệng núi lửa.
Trong miệng núi lửa là dung nham cuồn cuộn, một cỗ đạo vận thuộc tính hỏa vô cùng nồng đậm tràn ngập.
Hắn lấy trứng Thần Hoàng ra, có chút do dự, “Trực tiếp ném xuống có thể khiến nó nóng chín không.”
Lại thấy trứng Thần Hoàng rung động nhè nhẹ, lộ ra một cỗ vô cùng vui mừng, giống như vô cùng hài lòng với nơi này.
“Đã như vậy, thì chọn chỗ này đi.” Sở Cuồng Nhân không do dự nữa, trực tiếp ném trứng Thần Hoàng vào miệng núi lửa.
Sau đó, hắn chỉ cần chờ đợi là được.
Lại hai ngày trôi qua.
Sở Cuồng Nhân phát hiện, đạo vận thuộc tính hỏa ẩn chứa trong núi lửa này càng ngày càng mỏng manh, giống như đã bị trứng Thần Hoàng hấp thu gần hết.
“Khẩu vị của tiểu gia hỏa này thật lớn.”
Sở Cuồng Nhân thần nói.
Ngoài ra, hắn còn cảm giác được trong không khí dần tràn ngập một cỗ đạo vận vô cùng huyền diệu, lại lộ ra sinh cơ bừng bừng.
Đây là đạo vận của Thần Hoàng!
Cỗ đạo vận này quá nồng đậm, thậm chí hấp dẫn không ít Yêu thú ở gần đó đến đây, đều hy vọng có thể thôn phệ Thần Hoàng, đạt được thăng hoa.
“Tê tê...”
Một đầu Cự Mãng từ nơi không xa bò tới.
Hai mắt to như đèn lồng nhìn chằm chằm vào miệng núi lửa, trực giác nói cho nó biết, bên trong tồn tại một loại đại thiên cơ nào đó!
Chỉ cần nó đạt được, lột xác thành rồng, chính là hôm nay!
Nghĩ đến đây, Cự Mãng hưng phấn đến mức lân phiến cũng run rẩy, nhưng lúc nó đi tới miệng núi lửa, lại gặp một người.
Một thanh niên áo trắng, khoanh chân ngồi trên miệng núi lửa, bụi núi lửa tán loạn bốn phía cũng không thể dính lên người thanh niên này.
Nguy hiểm! !
Từ trên người thanh niên này, Cự Mãng cảm giác được một cỗ nguy hiểm!
Không chỉ Cự Mãng.
Các Yêu thú lướt về phía miệng núi lửa, dám ngấp nghé Thần Hoàng, đều vô cùng cường đại, huyết mạch cao quý không nói, tu vi kém nhất cũng là Tôn giả.
Bây giờ, đám Yêu thú này tụ tập cùng một chỗ, tất cả đều nhìn chằm chằm miệng núi lửa, ánh mắt mang theo khát vọng.
Nhưng bởi vì Sở Cuồng Nhân ở đây, bọn chúng đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.
“Tiếp tục như vậy, tồn tại trong miệng núi lửa xuất thế, đến lúc đó chúng ta sẽ không có cơ hội.”
Một đầu Cự Viên toàn thân mọc đầy lông đỏ trầm giọng nói ra.
“Mặc kệ, ta không nhịn được nữa, khí tức trong núi lửa tuyệt đối là khí tức của di chủng viễn cổ, chỉ cần ta thôn phệ, nhất định có thể khiến huyết mạch của ta tăng lên.” Cự Mãng màu đỏ không nhẫn nại được.
Chỉ thấy hai mắt Cự Mãng tràn đầy khát vọng, lao về phía miệng núi lửa.
“Không được, ta cũng muốn đi.”
“Tên Nhân tộc này chỉ có một mình, không có gì phải sợ.”
“Loại đại cơ duyên này, sao có thể bỏ lỡ?”
Từng đầu Yêu thú bắt đầu có động tác.
Cho dù bọn họ phát hiện Sở Cuồng Nhân không đơn giản, nhưng đối mặt với đạo vận trứng Thần Hoàng lộ ra, bọn họ đều không nhịn được.
Đó là một loại khát vọng đối với cấp bậc sinh mệnh cao hơn!
Bọn họ muốn tiến hóa!
Mà Sở Cuồng Nhân vẫn ngồi ngay ngắn trên miệng núi lửa cũng phát giác hành động của đám yêu thú này, chậm rãi đứng lên.
Thân thể đơn bạc bộc phát ra một cỗ đạo vận vô cùng khủng bố, dường như toàn bộ thiên địa đều muốn sụp đổ, phá nát!