“Lệnh Hồ thế gia?”
Sở Cuồng Nhân nghe thấy Như Yên trưởng lão nói đến thế lực này, không khỏi kinh ngạc, “Ngươi nói Lệnh Hồ thế gia có thể đến gây chuyện?”
Như Yên trưởng lão khẽ vuốt cằm, “Đúng vậy, năm đó lúc chưởng môn ra ngoài lịch luyện, từng phát sinh xung đột với thiên kiêu của Lệnh Hồ gia Lệnh Hồ Hồng, hơn nữa, Lệnh Hồ Hồng nhiều lần ăn thiệt thòi trong tay chưởng môn, vẫn luôn ghi hận trong lòng.”
“Lần này chưởng môn độ kiếp, có lẽ bọn họ sẽ tới quấy rối.”
Sở Cuồng Nhân trầm ngâm một lúc.
“Lệnh Hồ gia, hơi phiền phức rồi.”
Hiện nay, trong giới kiếm đạo tại Thương Khung tinh, có câu nói một núi một tông hai nhà, chỉ bốn đạo thống am hiểu kiếm đạo nhất.
Một núi là Phong Vân sơn, một tông là Huyền Thiên tông.
Hai nhà chính là Lệnh Hồ gia và Mộ Dung gia.
Một núi một tông hai nhà này đều là đạo thống Thánh Nhân, hơn nữa đều am hiểu kiếm đạo, bình thường minh tranh ám đấu không ngừng, đều muốn chứng minh kiếm đạo của mình là cường đại nhất, quan hệ không hữu hảo.
Nhất là Lệnh Hồ gia và Huyền Thiên tông, giống như nước với lửa.
Ngày xưa Huyền Kỳ Tôn Giả đánh Lệnh Hồ Hồng không ngóc đầu lên được, đối phương hận thấu xương Huyền Kỳ Tôn Giả, thậm chí là toàn bộ Huyền Thiên tông, rất có thể sẽ thừa dịp Huyền Kỳ Tôn Giả độ kiếp mà có động tác gì đó.
“Ngoại trừ Lệnh Hồ Hồng, lúc trước chưởng môn đi du lịch còn đắc tội không ít người, ví như Thiên Minh Kiếm Tôn trong thất hùng kiếm đạo, lúc còn trẻ người này từng ước chiến chưởng môn, bị chưởng môn dùng ba kiếm đánh bại.”
“Còn có Phong Vô Thường, người này bị chưởng môn chém một tay...”
“Mặt khác, đại trưởng lão của Lục Thủy Kiếm Tông... Trọc Lãng Tôn Giả, Vô Sinh Tôn Giả trong ba mươi sáu tán tu tại hải ngoại...”
Sở Cuồng Nhân nghe thấy mà đầu óc choáng váng, nhìn Như Yên trưởng lão vẫn không ngừng líu lo, hắn vội vàng ngắt lời đối phương, vẻ mặt khóc không ra nước mắt.
“Sao sư tôn lại có nhiều kẻ thù như vậy?”
“Haiz, lúc người nào còn trẻ tuổi khinh cuồng mà không đắc tội người khác chứ, không phải Cuồng Nhân ngươi cũng đắc tội không ít thiên kiêu sao?”
Như Yên trưởng lão lơ đễnh nói.
“Nhưng như vậy cũng quá nhiều rồi.” Khóe miệng Sở Cuồng Nhân co giật nói.
Hắn bái sư tôn gì vậy.
Sao có thể kéo cừu hận như thế?
Sau khi tiễn Như Yên trưởng lão đi, Sở Cuồng Nhân xoa mi tâm, xem ra lần này Huyền Kỳ Tôn Giả độ kiếp, hắn phải chiếu cố rồi.
“Hi vọng mấy người kia có thể nghĩ thoáng chút, đừng đến tìm cái chết.”
Sở Cuồng Nhân thầm nói, trong mắt bắn ra một đạo lãnh quang.
...
Huyền Thiên tông, trên một ngọn núi.
Huyền Kỳ Tôn Giả ở trong Tị Lôi Thần Châm, ngồi trên mặt đất, hai mắt khép hờ, trên người có đạo vận huyền diệu lưu chuyển.
Lúc này, ông ấy giống như cảm ứng được cái gì, ngẩng đầu nhìn lên trời.
“Tới rồi.”
Vừa dứt lời, tầng mây phía xa cuồn cuộn, giống như giọt nước bên trong một chậu nước nhỏ xuống, lại dần dần nhiễm một tầng màu mực.
Mây đen hội tụ, đang kéo về phía ông ấy.
Những nơi đi qua, một cỗ thiên uy huy hoàng tràn ngập.
Tất cả tu sĩ trong Huyền Thiên tông đều cảm nhận được.
“Là thiên kiếp, là thiên kiếp!”
“Khí tức thật khủng bố, cuối cùng thiên kiếp của chưởng môn đã đến.”
“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy người ta độ kiếp đấy.”
“Một khi chưởng môn độ kiếp thành công, Huyền Thiên tông chúng ta sẽ có một vị Chuẩn Thánh, hơn nữa, tương lai sẽ trở thành Thánh Nhân.”
“Đúng vậy, hi vọng ông trời phù hộ.”
“Không sao đâu, nhất định chưởng môn sẽ độ kiếp thành công.”
Tất cả mọi người nhìn về phía mây đen dũng mãnh lao tới, ánh mắt chờ mong.
Mấy người Như Yên trưởng lão cũng cấp tốc khởi hành, tiến về ngọn núi Huyền Kỳ Tôn Giả đang ngồi, chuẩn bị hộ pháp cho ông ấy.
Trên ngọn núi, đám người Như Yên trưởng lão, thất tổ ở chung quanh thủ hộ.
“Tên gia hỏa này ưu tú hơn ta nhiều, nhiều năm như vậy ta còn chưa độ kiếp, hắn lại đi trước một bước.”
Thất tổ nhìn Huyền Kỳ Tôn Giả cười một tiếng nói.
Bên cạnh, Như Yên trưởng lão cười nói: “Trước đó thất tổ đi vào Thiên Nhân Ngũ Suy, mới vô vọng độ kiếp, bây giờ ngài đã trở lại đỉnh phong, độ kiếp trong tầm tay, Huyền Thiên tông chúng ta càng thêm hưng thịnh.”
“A, Huyền Thiên tông muốn trường thịnh bất suy, so với chuyện ta có thể độ kiếp thành công hay không, thì dựa vào tên tiểu gia hỏa kia còn chính xác hơn.” Thất tổ nói.
Tiểu gia hỏa trong miệng ông ấy là ai, mọi người đều biết.
Như Yên trưởng lão rất tán thành, “Đúng vậy, Cuồng Nhân thật sự khiến người ta kinh ngạc, lần này độ kiếp, những thứ hắn lấy ra đều là tuyệt thế kỳ trân!”
“Cho dù cơ duyên khí vận, hay là thiên phú tài tình, hắn đều là vạn cổ không có, Huyền Thiên tông có trường thịnh bất suy hay không, phải dựa vào chuyện hắn có thể tiếp tục trưởng thành, trấn áp thời đại này hay không.”
Lúc này, cách đó không xa, một bóng người mặc bạch y đi đến.
Chính là Sở Cuồng Nhân mà đám người thất tổ đang thảo luận.
“Bái kiến trưởng lão, thất tổ, sư tôn thế nào rồi?” Sở Cuồng Nhân đi vào, sau cho hành lễ với mọi người, hỏi thăm.
Mọi người thấy hắn lo lắng cho Huyền Kỳ Tôn Giả như thế, trong lòng vui mừng.
“Thủ tịch yên tâm, thiên kiếp còn chưa bắt đầu.”
“Không sai, có những thứ ngươi chuẩn bị này, lần này chưởng môn nắm chắc chín phần độ kiếp thành công.”
Sở Cuồng Nhân gật đầu, “Vẫn không thể qua loa được.”
Trời mới biết đám kẻ thù của sư tôn sẽ làm ra hành động thiêu thân gì.
Trên bầu trời, mây đen càng ngày càng nặng.
Cỗ uy áp vô cùng kinh khủng kia cũng càng ngày càng đậm hơn, trong vòng nghìn dặm, tất cả sinh linh đều cảm thấy trong lòng run rẩy.
Thiên uy! !
Đây mới thật sự là thiên uy! !
“Cũng sắp bắt đầu rồi.” Thất tổ ngưng trọng nói.
Chỉ thấy mây đen quay cuồng, hình thành một vòng xoáy màu đen to lớn, từng đạo lôi quang màu xanh thăm thẳm điên cuồng lóe lên trong đó.
Một đạo quang trụ màu xanh lam bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, khóa chặt Huyền Kỳ Tôn Giả, quang trụ này vô cùng khủng bố, phong tỏa không gian, khiến Huyền Kỳ Tôn Giả không thể thoát đi, chỉ có thể trực diện thiên kiếp!
Hoặc là, độ qua thiên kiếp, được hưởng đại đạo!
Hoặc là, thân tử đạo tiêu trong thiên kiếp!
Huyền Kỳ Tôn Giả chậm rãi đứng lên, trên người bộc phát một cỗ kiếm khí ngút trời, kiếm chi đạo vận vô cùng dồi dào lưu chuyển quanh người ông ấy.
Nơi xa, Kiếm Sơn rung động, một thanh trường kiếm màu tím nhanh chóng lướt đến như ánh sáng, xông vào quang trụ, đến trước mặt Huyền Kỳ Tôn Giả.
Kiếm này là Thánh Kiếm Tử Tinh!
Huyền Kỳ Tôn Giả đã từng cầm thanh kiếm này, ngang dọc Thương Khung tinh, sau khi trở thành chưởng môn của Huyền Thiên tông, liền trả lại kiếm này lên Kiếm Sơn.
“Người bạn già, chúng ta cùng nhau đối kháng thiên kiếp đi!”
Huyền Kỳ Tôn Giả nắm Tử Tinh, hào khí vạn trượng.
Mà ở phía xa.
Phương hướng Huyền Thiên tông bộc phát một cỗ năng lượng ba động kịch liệt, ngay sau đó, la bàn truyền tin của Như Yên trưởng lão chấn động.
Sau khi nhìn thấy tin tức, sắc mặt của bà ấy lập tức trở nên vô cùng âm trầm, “Có người đến Huyền Thiên tông gây chuyện!”
Nghe nói như thế, sắc mặt mọi người đều trở nên vô cùng cổ quái.
Lúc này đến Huyền Thiên tông gây sự, người ngu ngốc cũng biết, những người này tuyệt đối nhằm vào Huyền Kỳ Tôn Giả.
Sau đó, từng tin tức truyền đến, tại các nơi trong Huyền Thiên tông đều có người đến gây chuyện, đã khiến không ít đệ tử thương vong.
“Đáng chết, bọn họ muốn dùng kế điệu hổ ly sơn, khiến chúng ta phải rời khỏi chưởng môn.” Như Yên trưởng lão vô cùng phẫn nộ.
“Các ngươi đi ứng phó đám người kia đi.”
Lúc này, Huyền Kỳ Tôn Giả mở miệng nói.
“Chưởng môn, như vậy sẽ không có người hộ pháp cho ngươi nữa.”
“Ha ha, ta không cần hộ pháp, khi ta độ kiếp, bọn họ không dám đụng đến ta, khi ta không độ kiếp, bọn họ không động được ta!”
Huyền Kỳ Tôn Giả cười lớn một tiếng nói.
Tu sĩ độ kiếp, nếu người khác tùy tiện nhúng tay, bọn họ cũng sẽ trở thành mục tiêu bị thiên kiếp nhằm vào.
Cho nên những người kia không dám động vào Huyền Kỳ Tôn Giả lúc ông ấy độ kiếp, chỉ có thể xuất thủ lúc mỗi đạo thiên kiếp tụ lực mà thôi.
Mà khi đó Huyền Kỳ Tôn Giả tự do.
“Mau đi đi, để những người kia biết, không phải ai cũng có thể càn rỡ tại Huyền Thiên tông ta.” Huyền Kỳ Tôn Giả nói.
“Chúng ta sẽ nhanh chóng trở về.”
Như Yên trưởng lão cắn răng dẫn người đi bình loạn.