Ngay khi Sở Cuồng Nhân đi du lịch thiên hạ, một tin tức bỗng nhiên truyền ra Thanh Long vực, kinh động không ít người.
Chính là tông chủ Huyền Thiên tông, Huyền Kỳ Tôn Giả chuẩn bị độ kiếp!
Sự kiện này, chấn động toàn bộ Thanh Long vực.
Phải biết, Tôn giả độ kiếp, một khi thành công chính là cảnh giới Chuẩn Thánh, chỉ cần tích lũy thật tốt, tương lai có thể thành thánh!
Huyền Thiên tông sắp có thêm một vị thánh nhân? !
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thanh Long vực đều đang nghị luận việc này.
“Huyền Thiên tông vốn là đạo thống Thánh Nhân, sau lưng có Thánh Nhân tọa trấn, nhưng nếu lại có thêm một vị Thánh Nhân, như vậy liền kinh khủng.”
“Đúng vậy, ngay cả đạo thống Thánh Nhân, sau lưng cũng không có nhiều Thánh Nhân, nhiều thêm một vị là chuyện vô cùng quan trọng.”
“A, điều kiện tiên quyết là Huyền Kỳ Tôn Giả có thể độ kiếp thành công.”
“Huyền Kỳ Tôn Giả độ kiếp, có vài người sẽ không ngồi yên đâu.”
“Lúc còn trẻ, Huyền Kỳ Tôn Giả ngang dọc Thương Khung tinh, không biết đã đắc tội bao nhiêu người, lần này độ kiếp, những người kia sẽ ngồi nhìn mặc ông ấy thành công mới lạ, cũng không biết bọn họ sẽ làm ra động tĩnh gì.”
Thiên hạ nghị luận ầm ĩ.
Mà Sở Cuồng Nhân cũng biết tin tức này.
“Sư tôn muốn độ kiếp, về Huyền Thiên tông đi.” Sở Cuồng Nhân quyết định rất nhanh, kết thúc chuyến xuất hành lần này, đi về Huyền Thiên tông.
Còn Lý Tinh Thần, cũng theo đến bái phỏng.
Huyền Thiên tông, trong Trường Sinh điện, bầu không khí vô cùng ngưng trọng.
Mấy vị trưởng lão tụ tập cùng một chỗ, đang thảo luận an bài chuyện Huyền Kỳ Tôn Giả độ kiếp lần này, bao gồm địa điểm, dụng cụ độ kiếp....
Thảo luận đến lúc náo nhiệt thì Sở Cuồng Nhân đi đến.
“Thủ tịch trở về.”
“Cuồng Nhân.”
Sở Cuồng Nhân tiến vào đại điện, thi lễ với chư vị trưởng lão.
Sau đó hắn nhìn về phía Huyền Kỳ Tôn Giả, bất mãn nói: “Sư tôn, ngươi độ kiếp, chuyện lớn như vậy mà không nói cho ta biết, coi ta là người ngoài sao?”
“Ha ha, độ kiếp mà thôi.”
Huyền Kỳ Tôn Giả cười ha ha nói.
Trên trán mấy người Sở Cuồng Nhân tối sầm.
Độ kiếp mà thôi?
Lời nói nhẹ nhàng linh hoạt như thế, phải biết, có bao nhiêu tu sĩ xem thiên kiếp là ác mộng, không cẩn thận một chút, kết cục chính là thân tử đạo tiêu a.
“Sư tôn, ngươi có mấy phần chắc chắn?” Sở Cuồng Nhân nói.
“Ít nhất nắm chắc bảy thành.”
Huyền Kỳ Tôn Giả cười đắc ý nói.
“Mới bảy thành? Quá ít đi.” Sở Cuồng Nhân cau mày.
Mấy vị trưởng lão nghe vậy, hai mặt nhìn nhau.
Bảy thành, ít sao?
Huyền Kỳ Tôn Giả lắc đầu cười nói: “Cuồng Nhân, chuyện độ kiếp mà nắm chắc bảy thành đã là đỉnh thiên rồi.”
“Vì sao không đợi đến khi có một trăm phần trăm tự tin lại độ kiếp?”
“Thật ra ta nên độ kiếp từ rất nhiều năm trước rồi, nhưng vẫn luôn tích lũy nội tình, bây giờ đã đến cực hạn.”
“Được rồi, vậy lúc nào thì độ kiếp?”
“Bảy ngày sau.”
“Vậy còn có thời gian.”
Huyền Kỳ Tôn Giả sững sờ, “Có ý gì?”
“Bảy ngày, đủ để ta chuẩn bị một vài thứ cho sư tôn rồi, nắm chắc bảy thành quá ít, ít nhất phải chín thành mới được.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng nói.
Mấy ngày tiếp theo, hắn bắt đầu bận rộn.
...
Một ngày này, trong Đan Các.
Một trận đan khí kinh khủng phóng lên tận trời, nhưng tụ thành chín đóa đan vân huyền hoàng trên không trung, điềm lành chi khí tràn ngập.
Đan khí lướt qua, giống như cây khô gặp mùa xuân, lần nữa toả ra sự sống.
Không ít Đan Sư đều bị dị tượng này hấp dẫn.
“Đan khí thật khủng khiếp, đây là bảo đan cửu phẩm cấp Chí Tôn đi?”
“Không đúng, chỉ sợ là bảo đan cấp Chuẩn Thánh!”
“Là đại sư huynh luyện chế sao?”
“Nói nhảm, ngoại trừ đại sư huynh, còn ai có bản lãnh này?”
Trong Đan Các, tông sư luyện đan Cổ Giang vừa gia nhập Huyền Thiên tông không lâu nhìn cảnh tượng trước mắt, trên mặt tràn đầy tán thưởng.
“Bảo đan cửu phẩm cấp Chuẩn Thánh, đoán chừng toàn bộ Thương Khung tinh cũng chỉ có Sở đại tông sư luyện chế ra được, khiến người ta rất chấn kinh.”
Ông ta đã học tập Sở Cuồng Nhân một đoạn thời gian rồi, nhưng càng học càng cảm thấy trình độ đan đạo của Sở Cuồng Nhân viễn siêu bản thân, sâu không lường được
Một lát sau, đám người Huyền Kỳ Tôn Giả đi tới.
Nhìn dị tượng đan dược trước mặt, hai mặt nhìn nhau.
“Cuồng Nhân lại làm ra động tĩnh gì rồi?”
“Ấy, tại sao nói là ‘Lại’ chứ?”
Đan vân tiêu tán, dị tượng biến mất, mọi người cho rằng Sở Cuồng Nhân đã luyện đan xong, nhưng cửa phòng luyện đan vẫn đóng chặt như cũ.
“Tại sao vẫn chưa ra?”
“Hay là chúng ta vào xem?”
Ngoài cửa lớn, Lam Vũ nói với Huyền Kỳ Tôn Giả: “Công tử đã phân phó, hắn chưa ra thì bất cứ ai cũng không thể quấy nhiễu hắn.”
Đám người không biết làm sao, đành phải tiếp tục chờ.
Không bao lâu.
Lại một trận đan khí trùng thiên, ngưng tụ chín đóa đan vân.
Mọi người thấy thế, đã không cảm thấy kinh ngạc nữa.
Trước mặt Sở Cuồng Nhân, bảo đan cửu phẩm trong truyền thuyết của giới luyện đan này giống như chuyện thường ngày, muốn có thì có.
“Thật là quái tài.” Có trưởng lão cảm khái một tiếng.
Đây cũng không phải hai chữ thiên tài có thể hình dung.
Đây là quái tài.
Vượt qua lẽ thường.
Khoảng nửa canh giờ trôi qua.
Một tiếng kẽo kẹt vang lên.
Cửa phòng luyện đan trong Đan Các mở ra, Sở Cuồng Nhân cầm hai bình ngọc đi ra, bên trong chứa hai loại đan dược một vàng một xanh.
“Sư tôn, các ngươi đã tới.”
“Nói nhảm, ngươi gây động tĩnh lớn như vậy, có thể không tới sao?”
Huyền Kỳ Tôn Giả tức giận nói.
“Không phải đồ nhi quan tâm chuyện độ kiếp của sư tôn sao.”
Sở Cuồng Nhân nói thầm một tiếng, sau đó đưa hai bình ngọc cho Huyền Kỳ Tôn Giả, nói: “Màu vàng là Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, bảo đan trị thương cấp Chuẩn Thánh, có thể nhanh chóng khôi phục thương thế.”
“Chỉ cần không chết, ăn một viên vào, đảm bảo ngươi lại có thể sinh long hoạt hổ, có tổng cộng ba viên, lúc ngươi độ kiếp sử dụng cho tốt, còn một viên màu xanh này là Xuân Miên Đan, có thể nói là đan giả chết!”
“Nếu ngươi cảm thấy mình không chịu đựng nổi, thì ăn viên đan dược kia vào, có thể khiến ngươi tiến vào trạng thái chết giả, đến lúc đó giấu giếm lừa gạt qua thiên kiếp, như vậy tính là độ kiếp thất bại, nhưng dù sao tốt hơn mất mạng.”
Sở Cuồng Nhân giới thiệu xong hai loại đan dược, nhìn về phía mọi người, lại phát hiện mọi người đều dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn mình.
“Thế nào, có vấn đề gì không?”
“Không có.”
Như Yên trưởng lão lắc đầu, nói: “Chẳng qua cảm thấy có người độ kiếp như vậy thì ta cũng có thể độ kiếp được.”
Đan dược Sở Cuồng Nhân luyện ra quá quý giá, không thể nghi ngờ, có thể tăng tỷ lệ độ kiếp thành công lên rất nhiều.
“Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, đây là bảo đan cấp Chuẩn Thánh, vô cùng hiếm thấy, đừng nói đến bảo đan cấp cửu phẩm, sợ rằng không kém Thánh Đan, Sở tông sư, ngươi quá lợi hại.”
Cổ Giang nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nhìn về phía Xuân Miên Đan, lộ ra nghi hoặc, “Vì sao ta chưa từng nghe nói đến Xuân Miên Đan?”
Ngươi nghe qua rồi mới lạ ấy.
Đây chính là phương thuốc hắn rút thưởng được.
Trong lòng Sở Cuồng Nhân thầm nói.
“Ta có cơ duyên trùng hợp mới có được phương thuốc này, ta đã dùng thử rồi, sư tôn yên tâm đi.” Sở Cuồng Nhân nói.
Huyền Kỳ Tôn Giả thu nhận đan dược, cười nói: “Đương nhiên vi sư tin tưởng ngươi, ngươi làm nhiều chuyện cho vi sư như vậy, có lòng rồi.”
“Có mấy viên đan dược này, ít nhất ta nắm chắc tám thành.”
Sở Cuồng Nhân lắc đầu, “Ta nói, ít nhất phải nắm chắc chín thành mới được, tám thành, còn chưa đủ.”
Mấy vị trưởng lão cười khổ không thôi.
Phải biết, tu sĩ độ kiếp nắm chắc năm phần đã có thể mạo hiểm thử một lần, có thể nắm chắc bảy thành đã là cao rồi.
Bây giờ nắm chắc tám thành còn chưa đủ?
Móa ơi, như vậy đoán chừng không ai trên thế giới này dám độ kiếp nữa.