Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 165: Bí mật thánh chiến, không giết giữ đến sang năm

Chương Trước Chương Tiếp

“Làm sao có thể, làm sao có thể như vậy...”

Tuyệt Tâm Thánh Vương bị Câu Hồn Tác móc ra khỏi thân thể Lý Tinh Thần, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được, ông ta có thể cảm giác được, Câu Hồn Tác không ngừng phóng xuất ra một cỗ khí tức âm lãnh, tê liệt Thánh Linh mình.

“Đây là vũ khí nhằm vào linh hồn! Hơn nữa còn có cấp bậc cực cao, tại sao trên người ngươi lại có thứ này? !” Tuyệt Tâm Thánh Vương giận dữ hét lên.

Phải biết, vũ khí nhằm vào linh hồn rất hiếm thấy, đến ông ta cũng chưa từng nhìn thấy, chỉ nghe qua mà thôi.

Trên người Sở Cuồng Nhân lại có một kiện vũ khí như vậy, hơn nữa vừa vặn có thể dùng để đối phó với ông ta vừa đoạt xá thành công!

Tuyệt Tâm Thánh Nhân tức giận đến Thánh Linh cũng run rẩy, “Thiên mệnh, chẳng lẽ đây chính là thiên mệnh, ông trời muốn diệt Tuyệt Tâm ta sao? !”

“Không, không, trận thánh chiến còn không thể giết chết ta, ta cũng không tin một cái xiềng xích không quan trọng này có thể làm gì ta! !”

Tuyệt Tâm Thánh Vương liều mạng giãy dụa, Thánh Linh kịch liệt ba động.

Sở Cuồng Nhân nhẹ nhàng giật Câu Hồn Tác một cái, chỉ thấy khí tức âm lãnh trên Câu Hồn Tác tăng lên, Tuyệt Tâm Thánh Vương bị cỗ lực lượng này ăn mòn, toàn bộ Thánh Linh bị đông thành tượng băng, không thể động đậy.

“Sở Cuồng Nhân, rốt cuộc ngươi muốn thế nào? !”

Tuyệt Tâm Thánh Vương yếu ớt nói.

“Ta có chút hiếu kỳ, ngươi nói thánh chiến là có ý gì? Nói nghe một chút, có lẽ ta có thể giữ mạng ngươi.” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

Sắc mặt Tuyệt Tâm Thánh Vương không ngừng thay đổi, nhưng bây giờ, Sở Cuồng Nhân là dao thớt, ông ta là thịt cá, không muốn chết thì chỉ có thể nghe đối phương.

“Thánh chiến là trận đại chiến xảy ra từ năm vạn năm trước, người tham chiến đều là Thánh Nhân, cho nên gọi là thánh chiến!”

“Chờ một chút, người tham chiến đều là Thánh Nhân? !”

Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.

Hắn nhìn Lam Vũ bên cạnh, Lam Vũ cũng có chút kinh ngạc.

“Năm vạn năm trước, người tham chiến đều là Thánh Nhân, xem ra trận chiến này Quang Minh Thánh Vương cũng tham dự.”

Lam Vũ nói, lúc nàng đạt được Quang Minh Quyền Trượng, từng thu được một vài kí ức của Quang Minh Thánh Vương.

Trong đó có một trận đại chiến khủng bố như thế, cũng xảy ra từ năm vạn năm trước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là cuộc Thánh chiến mà Tuyệt Tâm Thánh Vương nói.

“Quang Minh Thánh Vương? Lúc ấy tham dự thánh chiến, đúng là có một vị Thánh Vương như vậy, ta có chút ấn tượng.” Tuyệt Tâm Thánh Vương nói.

“Nói tiếp đi, mục đích của thánh chiến là gì?”

“Vì thành đế!”

“Đó là thời đại mạt pháp, đại đạo không hiện, ngay lúc đó các Thánh Nhân muốn thành đế, thiết lập đại trận, các Thánh Nhân đi vào trong đó chém giết, để đạo của các Thánh Nhân va chạm, muốn thông qua phương thức này kích thích đại đạo, khiến đại đạo hiển hóa, xuất hiện cơ hội thành đế!”

Tuyệt Tâm Thánh Vương êm tai nói.

Sở Cuồng Nhân nghe vậy, hơi kinh ngạc, “Còn có phương thức này sao, vì thành đế, các ngươi thật sự hao tổn tâm cơ, vậy có thành công không?”

“Không biết, ta không thể kiên trì đến cuối cùng trận thánh chiến này, nhưng trước khi nhục thân tiêu vong, ta có nhìn thấy, các Thánh Nhân nói ở chân trời xuất hiện đường vân màu vàng, đại đạo hiển hóa, có Đế khí hiện lên...”

“Chờ một chút, Đế khí?”

“Đúng vậy.”

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân co giật một chút, “Các ngươi làm ra động tĩnh lớn như vậy, chính là vì một hai đạo Huyền Hoàng Đế Khí?”

“Ta biết ngươi đang nghĩ gì, quá uổng phí đúng không.”

Tuyệt Tâm Thánh Nhân tự giễu một tiếng, hiện tại có đến bốn mươi chín đạo Huyền Hoàng Đế Khí, hơn nữa đều không cần phát động thánh chiến gì đó.

“Đây chính là chỗ tốt của thời đại, Sở Cuồng Nhân, ngươi không sinh tại thời đại mạt pháp, không biết tại thời đại kia người muốn thành đế điên cuồng thế nào, thánh chiến chỉ là một trong số đó mà thôi.”

Tuyệt Tâm Thánh Vương thản nhiên nói.

“Được rồi, đã phát động thánh chiến, xuất hiện Đế khí, vậy sau khi Thánh chiến kiết thúc, nhất định có người thu được lợi đi, là ai?”

“Không biết, ta nói, nhục thể của ta tiêu vong giữa đường, mãi đến không lâu trước, Thánh Linh mới thức tỉnh, còn chuyện trong mấy vạn năm nay, ta hoàn toàn không biết.” Tuyệt Tâm Thánh Vương lắc đầu nói.

“Thì ra là thế, chiến trường thánh chiến ở đâu?”

Sở Cuồng Nhân hỏi vấn đề cuối cùng.

“Trước kia chúng ta gọi là đại hoang mạc trong tháp, mà bây giờ, các ngươi đều gọi nó là... Cổ chiến trường!”

“Ha, một trong mười đại cấm địa, cổ chiến trường!”

Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc.

Mười đại cấm địa chính là mười nơi nguy hiểm nhất trong Thương Khung tinh, ngay cả Thánh Nhân tiến vào cũng không nhất định còn sống đi ra.

Cổ chiến trường này là một trong số đó, nghe nói không biết cổ chiến trường này đã bạo phát bao nhiêu chiến dịch, lâu dài bị sát khí vờn quanh, vô cùng nguy hiểm.

“Có cơ hội đi xem một chút.”

Trong lòng Sở Cuồng Nhân dâng lên xúc động muốn đi mạo hiểm.

Hắn đè xúc động này xuống, sau đó kéo Câu Hồn Tác một cái.

Chỉ thấy Tuyệt Tâm Thánh Vương hét thảm một tiếng, Câu Hồn Tác bộc phát ra một cỗ lực lượng âm lãnh kinh khủng, điên cuồng cắn xé tàn linh ông ta.

“Sở Cuồng Nhân, ngươi nói không giữ lời! !”

Tuyệt Tâm Thánh Vương vô cùng oán hận nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân.

“Ta đã đồng ý với ngươi cái gì chưa? Ta chỉ nói có lẽ ta có thể giữ mạng ngươi lại, là có lẽ, không phải nhất định.”

“Hơn nữa, ngươi chỉ là một đạo tàn linh, có thể làm gì ta, còn có ý đồ mưu hại bằng hữu của ta, không giết ngươi, chẳng lẽ giữ lại để sang năm sao?”

Sở Cuồng Nhân nhếch miệng, sau đó dùng lực kéo Câu Hồn Tác một cái.

Tàn linh của Tuyệt Tâm Thánh Vương lập tức bị phá nát, hoàn toàn tiêu tán!

Sở Cuồng Nhân dùng Động Tất Chi Nhãn xem xét Lý Tinh Thần, phân tích cả trong lẫn ngoài, không phát hiện Tuyệt Tâm Thánh Vương mới yên tâm.

“Ma tâm không diệt, Tuyệt Tâm bất tử?”

“Tuyệt Tâm Di Hồn pháp này nhiều lắm chỉ có thể để Tuyệt Tâm Thánh Vương có cơ hội đoạt xá một lần, bây giờ xem như đã chết hẳn.”

Sở Cuồng Nhân thu hồi Câu Hồn Tác.

Mà Lý Tinh Thần nằm dưới đất chậm rãi tỉnh lại, đầu tiên là mê hoặc nhìn xung quanh, sau đó lập tức nhảy dựng lên, ôm đầu hét lớn: “Tuyệt Tâm Thánh Vương, cút ra khỏi thân thể ta!”

“Đừng hô nữa, ông ta chết rồi.”

Sở Cuồng Nhân ở bên cạnh trợn mắt.

“Sở huynh, sao ngươi lại ở đây?”

“Còn không phải vì ngươi sao.”

Sở Cuồng Nhân nói chuyện mình phát hiện Tuyệt Tâm Thánh Vương ra.

“Ta vốn nghĩ ngươi có ông cụ cố độ làm ngón tay vàng, không ngờ lại là lão già nát rượu muốn mạng của ngươi.”

Sở Cuồng Nhân chậc chậc nói.

Mặc dù Lý Tinh Thần không hiểu Sở Cuồng Nhân nói ngón tay vàng là có ý gì, nhưng hắn ta biết đối phương cứu mình.

“Lần này nhờ có Sở huynh, từ nay về sau, cái mạng này của ta chính là của Sở huynh, có gì muốn phân phó, cứ việc nói với ta.”

Sở Cuồng Nhân vỗ bả vai hắn ta, nói: “Nếu coi ta là bằng hữu, thì không cần khách khí như thế.”

“Sở huynh.” Lý Tinh Thần cảm động đến rối tinh rối mù.

Sau khi giải quyết xong chuyện của Tuyệt Tâm Thánh Vương, mấy người Sở Cuồng Nhân lại ở trong vương cung thêm hai ngày mới rời đi.

......

“Chúc mừng kí chủ rút được Thanh Hoàng Kiếm cấp hoàng kim!”

Trên Tiên Chu, Sở Cuồng Nhân mỗi ngày đều rút thưởng, lúc này rút được một thanh bảo kiếm cấp hoàng kim, dựa theo phân chia của giới tu hành, chính là Chí Tôn khí.

“Tại sao lại là kiếm?” Sở Cuồng Nhân thì thầm một tiếng, đặt thanh bảo kiếp cấp bậc Chí Tôn này vào hộp kiếm Thanh Linh, trong tháng này, đây đã là thanh bảo kiếm thứ bảy hắn rút được rồi.

Mặc dù mỗi thanh đều là bảo kiếm hiếm có, hắn cũng có hộp kiếm Thanh Linh để uẩn dưỡng, nhưng hắn có Côn Ngô là đủ dùng rồi, đột nhiên cho hắn nhiều kiếm như vậy, không biết giữ lại có tác dụng gì.

Chẳng lẽ làm ám khí mà ném à?

Một lần ném một thanh bảo kiếm Chí Tôn, ách, có chút thổ hào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)