“5 giờ em sẽ đi. Hạ Như Ý trả lời.
“Em thì đến muộn hơn một chút, ít nhất cũng phải 5 giờ rưỡi. Lớp học của Hạ Hòa Tâm kết thúc muộn hơn một chút.
Hàn Oánh thầm thở phào nhẹ nhõm: “Chỉ hơn 5 giờ thôi mà, không sao cả, chúng tôi có thể đợi hai người. Đúng lúc chúng tôi cũng cần phải sắp xếp và bố trí chỗ ký kết hợp đồng. Tổng giám đốc An thấy vậy có được không?” An Lương mỉm cười lắc đầu: “Chị hỏi tôi làm gì, tôi chỉ là người trả tiền thôi, chị nên hỏi bọn họ ấy.
An Lương quả thực chỉ là người trả tiền, anh không thực sự quan tâm đến việc giảm giá, anh cũng không quan tâm đến phí bất động sản và tiền điện nước tặng thêm. Điều anh quan tâm chính là không bị người khác cho rằng mình coi tiền như rác.
Mua một tài sản chỉ khoảng nghìn vạn Hạ Quốc tệ đối với An Lương hoàn toàn giống như con bò rụng lông cây me rụng lá, tuy nhiên An Lương không muốn bị lợi dụng nên An Lương đành phải mặc cả, không cho đối phương sử dụng tên của Công ty đầu tư An Tâm để công khai với quy mô lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây