Dương Quang Vinh đột nhiên cầu xin: “Tổng giám đốc An, hãy cho chú thêm cơ hội, chú đồng ý thiện ý của tổng giám đốc An, chú thực sự mong có được thiện ý của tổng giám đốc An!”
An Lương lắc đầu: “Cơ hội chỉ có một lần, cuộc đời không phải là một bộ phim, không thể nào kéo thanh tiến trình của đoạn phim và làm lại lần nữa.
“Chúng ta thử đổi vị trí suy nghĩ cho nhau đi, chú Dương. Nếu như chú là cháu, liệu chú có cho cháu cơ hội nữa không?” An Lương hỏi.
“Có, chú bằng lòng, chú thực sự bằng lòng” Dương Quang Vinh đáp lại mà không cần suy nghĩ.
An Lương nhìn Dương Quang Vinh với ánh mắt khinh bỉ: “Vốn dĩ cháu còn tưởng chú là người kiêu hùng, tưởng chú dám từ chối ý tốt của cháu, ít nhiều cũng sẽ có dũng khí được ăn cả ngã về không. Kết quả, bây giờ xem ra chú chỉ quá tự cao tự đại mà thôi”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây