Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 258: Tin tốt đến từ an thịnh vũ!

Chương Trước Chương Tiếp

Ngày hôm sau.

Dư âm của “Một ván cờ lớn” ở Học viện Kinh tế Thiên Phủ dần lắng xuống, dù gì An Lương cũng rất lợi hại, thậm chí nếu là đại lão ở tầng 5 của cảnh giới lục địa thần tiên thì có làm sao?

Cuộc sống của bản thân cậu vẫn phải tiếp tục!

Điều thay đổi duy nhất có lẽ là không còn ai bôi nhọ An Lương nữa.

Không thể nào bôi nhọ được vị đại lão ở tầng năm!

7 giờ 20 phút sáng, An Lương đến căng tin số hai, lần này cậu không nhìn thấy Bạch Nguyệt, dọc đường có rất nhiều người chào hỏi với An Lương, tựa như bọn họ đều là bạn của An Lương vậy.

Thầy Hoàng nói đúng lắm, thế giới này quả nhiên vẫn còn rất nhiều người tốt!

Môn chuyên ngành hôm nay là Kinh tế vĩ mô, vẫn là môn mà An Lương không cần phải học, thầy Thường, người phụ trách giảng dạy môn học này, trước khi đến lớp giảng bài, thậm chí ông ấy còn đang nói chuyện với An Lương, chủ yếu là khen những hành động của An Lương trong “Một ván cờ lớn”.

Khoảng 5 giờ chiều, An Lương nhận được điện thoại của An Thịnh Vũ.

An Lương bắt máy, trêu ghẹo trước: “Bố, đảo Bali có vui không?”

An Thịnh Vũ cảm thán: “Cũng được. Tiện thể, bố nói cho con nghe một chuyện, con và cô gái Vân Hi Nguyệt…”

“Bố!” An Lương trực tiếp ngắt lời An Thịnh Vũ, mặc dù Vân Hi Nguyệt khá giàu, nhưng bản thân An Lương lại có nhiều tiền như vậy, hơn nữa An Lương thích tự mình nỗ lực.

“Con và Vân Hi Nguyệt chỉ là mối quan hệ bạn bè! Trước đây con đã cứu Vân Hinh, con gái của cô ấy, chỉ vậy mà thôi!” An Lương giải thích rồi nói: “Bố, bố không cần phải lo lắng về chuyện này!”

“Ồ, như vậy sao, thế thì thật đáng tiếc!” An Thịnh Vũ thở dài.

???

Mặt An Lương đầy dấu chấm hỏi, tình huống quái quỷ gì đây?

Bố ruột thực sự đâu?

Có điều gì đó không ổn trong suy nghĩ của An Thịnh Vũ?

“Hôm nay bố mới biết rằng, hóa ra cô ấy là con gái của vị cốt cán thứ ba ở đây.” An Thịnh Vũ giải thích.

An Lương không ngạc nhiên về điểm này.

Về thân phận của Vân Hi Nguyệt, An Lương đã có suy đoán từ trước, nhưng An Lương không có ý định cho việc nịnh hót đối phương để nhận được lợi ích, cho nên hiển nhiên cũng không tìm hiểu sâu.

An Thịnh Vũ tiếp tục nói: “Trước đây, Công ty Kiến trúc An Thịnh hợp tác với Tập đoàn Văn Đạt cũng là vì lý do này.”

Lúc đó là khi đang ăn ở Hải Dương Kỷ, giám đốc Vương của Tập đoàn Văn Đạt đã chủ động đến kính rượu, sau đó ông ấy đồng ý hợp tác với Công ty Kiến trúc An Thịnh.

“Lần này An Thịnh của chúng ta phát đạt rồi, con trai, có phải con đã làm gì không?” An Thịnh Vũ hỏi.

“Là sao vậy bố?” An Lương hỏi ngược lại.

“Công ty An Thịnh của chúng ta được lựa chọn tham gia vào Kế hoạch phát triển Tây Thành. Con chắc cũng biết, Thịnh Khánh đang phát triển rất mạnh mẽ ở khu Tây Thành, kiến trúc nguyên khối với quy mô hơn 2 nghìn ức. Nếu An Thịnh chúng ta nắm được một phần trăm, không, thậm chí là một phần nghìn, An Thịnh của chúng ta cũng phát đạt!” An Thịnh Vũ giải thích tình hình.

An Lương trả lời: “Đây là một chuyện tốt! Nhưng mà bố, bố hiểu mà, nên làm gì thì cứ làm cái đó, đừng có làm mấy chuyện đường ngang ngõ tắt, bố biết chưa?”

“Hả?” An Thịnh Vũ ngập ngừng: “Bố còn định nhờ con giúp bố hẹn Vân Hi Nguyệt đi ăn bữa cơm.”

“Không cần.” An Lương trả lời: “Con và cô ấy thực sự chỉ là bạn bè, quan hệ giữa con và em họ của cô ấy rất tốt. Lát nữa con đi hỏi em họ của cô ấy xem, dù gì An Thịnh của chúng ta cũng tiếng lành đồn xa, chỉ cần chúng ta làm tốt việc của chúng ta là được.”

“Được rồi!” An Thịnh Vũ trả lời: “Nhân tiện, con ở trường thế nào, có cần bố gửi chút tiền qua cho con tiêu xài hay không?”

“Xin hỏi, giám đốc An định gửi bao nhiêu tiền qua?” An Lương cười đùa, hỏi.

Bố cậu cảm thấy hơi lâng lâng.

Nghĩ thì cũng đúng!

Công ty Kiến trúc An Thịnh nhỏ bé đột nhiên được chọn tham gia vào Kế hoạch phát triển Tây Thành, lại còn là một dự án với quy mô hơn 2 nghìn tỷ, sao An Thịnh Vũ có thể không lâng lâng?

“Con nói số đi!” An Thịnh Vũ quyết định rút hết hầu bao.

“Con định mua một chiếc xe, cho con đại cỡ 200 đến 300 vạn là được.” An Lương thản nhiên nói.

An Thịnh Vũ trực tiếp xỉa xói: “Con muốn mua loại xe gì mà tới hơn nữa 200 đến 300 vạn?”

“Audi?” An Lương trả lời

“Audi gì 200 đến 300 vạn?” An Thịnh Vũ than thở: “200 đến 300 vạn là không thể, sau khi tham gia vào Kế hoạch phát triển Tây Thành, lợi nhuận mà Tập đoàn Văn Đạt thu được lần này cũng phải đầu tư vào đó.”

An Lương trả lời: “Được rồi, bố, con vẫn còn tiền mà, còn vừa kiếm được một khoản lớn.”

“Bao nhiêu?” An Thịnh Vũ tò mò.

“Chỉ là một mục tiêu nhỏ mà thôi!” An Lương thản nhiên đáp.

“…….” An Thịnh Vũ muốn tự kỷ, vậy tin tốt mà ông ấy đã nói cho An Lương nghe thì sao?

“Mục tiêu nhỏ như của lão Vương?” An Thịnh Vũ hỏi với thái độ không cam tâm.

(1) Vương Kiện Lâm, tỷ phú người Trung Quốc, ông có câu nói nổi tiếng tên đài truyền hình là: “Trước tiên bạn hãy vạch ra một mục tiêu nhỏ, ví dụ như kiếm được 1 ức”.

An Lương chăm sóc tâm lý An Thịnh Vũ: “Tuy rằng là mục tiêu nhỏ như của ông Vương, nhưng tổng cộng có bốn người tham gia, tình hình cụ thể con không tiện nói, tuy nhiên mọi chuyện đều hợp với pháp lý.”

“Bố không hiểu lắm về chuyện tiền ảo Bitcoin của con, dù gì con đã nói nó hợp pháp, vốn dĩ phải đưa con 100 vạn, nhưng bây giờ không cần 100 vạn nữa, bố lại có quỹ đen rồi!” An Thịnh Vũ giải thích.

An Lương biểu thị mình không đội nồi: “Không tồn tại! Đồng chí An à, suy nghĩ của bố có vấn đề, bố dựa vào cái gì mà nghĩ rằng con sẽ đội nồi dùm bố? Tóm lại, nếu mẹ có hỏi tới, con chắc chắn sẽ không thừa nhận. Vậy nên, bố tự mình suy nghĩ đi!”

“…….” An Thịnh Vũ cảm thấy cuộc sống của mình quá khó khăn!

Dù sao ông ấy cũng là một người đàn ông đã có gia đình, thực sự rất khó để lén lút giấu quỹ đen!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)