Đẳng cấp của Sử Chí Bân đúng là có hơi thấp quá!
Những người giống như Sử Chí Bân rất nhiều, họ tự cho là mình giỏi, một tiếng gõ phím là có thể gây chấn động cộng đồng mạng, nhưng thực tế đẳng cấp của những kẻ kiếm chuyện tự động như vậy thực sự rất thấp.
An Lương từng đắc tội với Sử Chí Bân ư?
Không hề!
An Lương thậm chí còn không quen biết Sử Chí Bân.
Sử Chí Bân kiếm chuyện với An Lương như vậy có lợi ích gì không?
Không!
Sử Chí Bân chỉ muốn kiếm chuyện với An Lương thôi, chỉ là cảm giác nhìn ngứa mắt, chỉ là cảm thấy An Lương giả bộ quá, nên đã tự động kiếm chuyện thôi.
Nên là bây giờ Sử Chí Bân lãnh hậu quả rồi!
Bài viết của Sử Chí Bân trên trang trường bị Admin chính xoá mất.
Admin chính của trang trường là các giảng viên của khoa Công nghệ thông tin, điều này có nghĩa là phía nhà trường cũng bắt đầu chú ý đến câu chuyện này, nếu làm lớn chuyện, xét đến thao tác cua An Lương mạnh quá, Sử Chí Bân thậm chí có thể bị cảnh cáo xử phạt.
Trong nhóm lớp Tài chính 3 khoá 2019, các bạn học của An Lương đang nịnh nọt các kiểu.
‘Lâm Hân: Uỷ viên đời sống mạnh quá, thao tác đến như vậy, thực sự không thể tưởng tượng nổi!’
‘Trần Lạc: Xin lỗi đại lão Uỷ viên đời sống lần nữa, trước đây tôi thực sự đã từng nghi ngờ đại ca, tôi đúng là thằng ranh con ở tầng thứ nhất mà’
Tính của Trần Lạc khá tốt!
Tuy là từng nghi ngờ An Lương, nhưng cậu ta không đăng bài trên trang trường, cũng không nói ra trên nhóm lớp, điều đó có nghĩa là nếu cậu ta không nói thì sẽ không có ai biết.
Nhưng Trần Lạc chủ động nói ra, còn nói lời xin lỗi, chứng tỏ người này trong sạch đàng hoàng, biết sai thì sửa, không phải là kiểu người kiếm chuyện biết sai vẫn cố cãi chày cãi cối.
‘Nguỵ Lệ Duyệt: 【 Ảnh chụp màn hình 】【 Ảnh chụp màn hình 】 @Trầm Thế Trung: Tôi ói rồi, quyền lợi của nam chính?’
‘Trầm Thế Trung: @Nguỵ Lệ Duyệt: Đúng vậy! Quyền lợi nam chính!’
‘Nguỵ Lệ Duyệt: Mời ăn cơm?’
‘Trầm Thế Trung: Thứ sáu?’
‘Nguỵ Lệ Duyệt: OK!’
‘Trần Lạc: ??? Hai người xem chỗ này thành nơi chat riêng rồi à?
‘Lưu Cường: Các cậu lộ hết rồi?’
‘Bạch Tinh Tinh: Đề nghị những bạn yêu đương nhắn tin riêng, nghiêm cấm nói chuyện quá thân mật trong nhóm lớp!’
‘Lưu Tiểu Yến: Đã ghi nhớ trên của hai bạn, sau này lúc kiểm tra bài tập, sẽ kiểm tra kỹ càng hai bạn.’
‘Trầm Thế Trung: ???’
‘Nguỵ Lệ Duyệt: Các cậu đừng nói bậy!’
‘An Lương: Văn Sơn, cậu còn không mau ra thú tội?’
‘Lữ Văn Sơn: ???’
‘Lâm Hân: Đại ca đẳng cấp thần tiên trên mặt đất xuất hiện! Tiếp xúc cự ly gần!’
‘Bạch Tinh Tinh: Ngước nhìn đại ca đẳng cấp thần tiên trên mặt đất, sinh viên mới run rẩy, bây giờ sinh viên mới nghĩ ra một sự việc đáng sợ.’
‘An Lương: ?’
‘Bạch Tinh Tinh: Đại ca tầng thứ năm nếu không tranh bầu cử lớp trưởng, rốt cuộc là đang ở tầng thứ mấy, rồi rốt cuộc đang đi nước cờ nào?’
‘An Lương: Tôi ói đây!’
‘Bạch Tinh Tinh: Cốt yếu là đại ca mạnh quá, kể lại một ván cờ lớn khiến tiểu nữ kinh ngạc đến run rẩy, trong lòng không ngừng xúc động, thần tiên này lại là bạn học cùng lớp của tôi, quá là bất ngờ!’
‘Lưu Tiểu Yến: Mộ bái đại ca tầng thứ năm! Đoán mò đại ca chọn Uỷ viên đời sống là ở tầng thứ ba?’
‘An Lương: Xin vui lòng suy diễn vừa phải. Nếu không, tôi sẽ mở đẳng cấp tầng thứ năm, biến người phàm các cậu trở thành quân cờ!’
‘Trầm Thế Trung: Xin sắp xếp một chút nam chính, tôi còn muốn làm nam chính!’
‘Nguỵ Lệ Duyệt: Sắp xếp nữ chính?’
‘Bạch Tinh Tinh: ???’
‘Lưu Tiểu Yến: ???’
‘Lữ Văn Sơn: Thân sĩ, cậu còn dám nói mình không là đàn ông?’
‘Mã Long: Tôi ói đây! Văn Sơn thú tội kìa!’
‘Đinh Thải Vân: Đây là có chuyện ư?
“Miêu Huệ Doanh: Quyền lợi của nam chính?’
‘Trầm Thế Trung: Các cậu đừng có trêu tôi nữa, trêu tôi nữa thì tôi thả chiêu lớn đấy, các cậu trêu thần tiên mặt đất đi!’
‘An Lương: ?’
Trong nhóm wechat lớp tràn ngập không khí vui vẻ, An Lương nhận được tin nhắn của giảng viên hướng dẫn Vạn Vân Phi.
‘Bạn học An Lương, tôi có chuyện muốn nói với cậu, bây giờ cậu có tiện nghe điện thoại không?’
An Lương trả lời câu có thời gian, sau đó chủ động gọi qua.
Vạn Vân Phi nhanh chóng nghe điện thoại, amh ta nói trước. “Chào buổi tối, bạn học An Lương, rất xin lỗi làm phiền cậu trong thời gian trễ như vậy.”
Giảng viên hướng dẫn này hơi khách sáo!
Xem ra uy lực của 《 Một ván cờ lớn! 》 có hơi lớn?
Một ván cờ lớn chơi xong, đến giảng viên hướng dẫn còn khách sáo như thế này sao?
Nhưng mà nghĩ lại cũng đúng, bài viết 《 Một ván cờ lớn! 》 không chỉ thuật lại cả kế hoạch tỉa lông dê, còn thể hiện được thực lực cứng của An Lương, dù gì thông qua tin tức của Sở tài chính tỉnh Nghê Hồng chỉ ra tổng khối lượng tiền đầu tư đại khái của An Lương.
Trong tình hình như vậy, tất nhiên Vạn Vân Phi phải khách sáo.
Vạn Vân Phi chỉ là một giảng viên hướng dẫn nhỏ bé, An Lương là một đại ca có thể điều động đến vài chục tỷ tiền đầu tư, quan trọng hơn là An Lương lên một kế hoạch khổng lồ, rồi lợi dụng kế hoạch này lại kiếm thêm vài chục tỷ!
Học viện kinh tế Thiên Phủ cũng muốn tiến hành quảng cáo câu chuyện này, từ đó nâng cao danh tiếng nhà trường.
Vậy nên Vạn Vân Phi mới cực kỳ khách sáo.
“Không có gì ạ, thầy Vạn, xin hỏi có chuyện gì không ạ?” An Lương chủ động hỏi.
Người ta có câu: Không có việc gì quan trọng thì không dám làm phiền.
Nếu không chuyện gì, Vạn Vân Phi chắc chắn sẽ không liên hệ riêng với cậu.
Vạn Vân Phi nói rõ: “Bạn học An Lương, trưởng khoa Tài chính của chúng ta muốn cậu mở một buổi học công khai, nói lại cả câu chuyện 'một ván cờ lớn', cậu thấy có được không?”
An Lương từ chối ngay: “Thực ra không cần thiết, về việc của một ván cờ lớn, em đã đăng hết trên trang của trường, cho dù có mở buổi học thì cũng không thể nói nhiều hơn.”
“Được rồi, tôi hiểu, cảm ơn bạn học An Lương.” Vạn Vân Phi vẫn trả lời một cách khách sáo.
Cho dù An Lương từ chối, anh ta cũng vẫn khách sáo.
Bây giờ An Lương mới là đại lão, nếu trưởng khoa Tài chính có muốn cọc cằn gì, An Lương làm một phát nghỉ chơi, cuối cùng bọn họ mới là trò hề?
Vậy nên thái độ của Vạn Vân Phi mới khách sáo như cũ!