An Lương và Trầm Thế Trung mỗi người gọi một cốc trà chanh quất trong một quán nước mát bên ngoài Trường Kinh tế Thiên Phủ.
“An Lương, có chuyện gì vậy?” Trầm Thế Trung hỏi trước.
“Gửi số tài khoản ngân hàng của cậu qua đây!” An Lương đáp.
“Nhanh như vậy?” Trầm Thế Trung hỏi ngược lại.
“Lông cừu cũng cạo xong hết rồi, đương nhiên phải chạy nhanh hơn!” An Lương đáp.
Đột nhiên Trầm Thế Trung dò hỏi: “Shiseido?”
An Lương cười: “Quả nhiên cậu đoán được rồi!”
“Chủ yếu là An Lương cậu không cố ý che giấu, hơn nữa tôi là nhân vật chính của 【 Anessa X Quân Sự 】 , lại cộng thêm giá cổ phiếu của Shiseido biến động trong ba ngày gần nhất, cũng như tin tức do Bộ Tài chính Neon công bố vào chiều nay cho nên tôi đã đoán được một vài thứ.” Trầm Thế Trung trả lời.
An Lương nâng ly trà chanh quất lên cụng ly với Trầm Thế Trung.
“An Lương, tôi đã đọc tin tức do Bộ Tài chính Neon đưa ra, bên phía cậu có thể trụ nổi áp lực không?” Trầm Thế Trung lo lắng hỏi.
An Lương gật đầu cười: “Tôi kiếm tiền bằng khả năng của mình, bọn họ có thể làm được gì?”
“Đầu tiên xin chúc mừng cậu. Mức lãi lần này là 91,6125%, tổn thất ngoại tệ là 0,6005%, sau đó chuyển một vòng trong phạm vi toàn cầu lại tổn thất thêm 2,012%, cuối cùng lợi tức đầu tư là 89%.” An Lương giải thích.
“Còn tiền hoa hồng cho hoạt động đầu tư của các cậu thì sao?” Trầm Thế Trung hỏi ngược lại.
“Số tiền này của cậu!” An Lương cười: “Không phải cậu đã xem tin tức rồi sao? Lẽ nào tin tức không nói gì về quy mô đầu tư sao?”
Thẩm Thế Trung phỉ nhổ: “Không phải là tôi đang đố kỵ mà!”
“Mau gửi số tài khoản qua đây, tôi trả lãi suất lại cho cậu. Thứ sáu này cậu thu xếp một chút để phòng ký túc xá của chúng ta giao lưu hữu nghị với ký túc xá của Bạch Nguyệt. Đừng khoa trương quá, cứ tùy tiện thu xếp là được. Tám người sẽ được khoán trong vòng hai nghìn tệ.” An Lương nhắc nhở.
Trầm Thế Trung đã nhanh chóng tính toán rõ lợi nhuận của mình, cậu ta đã đưa cho An Lương 40 vạn nhân dân tệ, tính theo mức lợi tức là 89% thì cậu ấy nhận được lợi nhuận là 35,6 vạn.
Như vậy có phải là đi theo đại lão sẽ ngồi không lượm nhặt?
“Được rồi! Tôi sẽ thu xếp.” Trầm Thế Trung đồng ý: “Cảm ơn An Lương, cậu hoàn toàn là mang tôi theo ngồi không nhặt tiền.”
“Cạo lông cừu của neon không thể không cạo sạch được đúng không?” An Lương cười đáp lại.
“Tay bấm nút like!” Trầm Thế Trung gửi số tài khoản ngân hàng cho An Lương trên wechat.
An Lương lập tức chuyển qua 75,6 vạn.
“Đúng rồi, nếu có người điều tra chuyện này, tôi nên nói gì?” Trầm Thế Trung hỏi.
An Lương cười đáp lại: “Tôi sẽ thông báo toàn bộ quá trình lên diễn đàn của trường. Mấy tên hề lúc trước nhảy nhót trên diễn đàn nhà trường không được ăn nho lại nói nho chua, còn có mấy tên quái gở đã suy đoán tôi mua chuộc Anessa và tự tài trợ bằng chi phí riêng của mình, đợi lát nữa tôi sẽ đi nói với họ rằng, bọn họ đoán không hề sai!”
Trầm Thế Trung bật cười: “Bây giờ nói ra còn khó chịu hơn là giết bọn họ. Rõ ràng là đã đoán đúng nhưng kết là quả hoàn toàn ngược lại!”
“Lúc trước tôi đã nói với họ nhưng bọn họ xem không hiểu. Suy nghĩ không ra chỉ là vì bọn họ không biết đủ thông tin, nếu họ biết đủ thông tin thì họ sẽ hiểu sự thật.” An Lương nói lại những lời gốc trên diễn đàn của trường.
Trước đó, thời điểm An Lương xuất hiện ra mặt tuyên bố, cậu ta đã báo trước!
Lúc đó An Lương muốn bán một cửa ải, bây giờ An Lương đã sẵn sàng giải thích đầu đuôi sự việc.
“Thật vậy! Hoàn cảnh lúc đó cậu không thể nói ra những chuyện này, nếu nói ra thì cũng không có được kết quả như hiện tại.” Trầm Thế Trung cảm thán.
“Dùng đồ uống thay rượu, tôi đã hoàn toàn bái phục rồi, An Lương, ván cờ của cậu đơn giản là khiến người ta phục sát đất!” Trầm Thế Trung nâng ly trà chanh quất lên.
An Lương cụng ly với Trầm Thế Trung: “Dù gì thì tôi cũng là sinh viên ngành Tài chính, đây chính là áp dụng những gì đã được học chăng?”
“Phốc!”
“Ha ha ha ha!”
“Tôi nhịn không nổi nữa rồi!”
“Cười chết tôi rồi!”
“Tôi cũng buồn cười chết mất!”
Khi Trầm Thế Trung tâng bốc An Lương, hai cô gái ngồi bàn bên cạnh trong quán nước mát cười rộ lên. Dù sao thì Trầm Thế Trung hay An Lương cũng vậy, bọn họ đều không cố ý hạ thấp giọng.
An Lương và Thẩm Thế Trung nhìn nhau, bọn họ cũng không thèm để ý. Có lẽ đây đại khái là mức độ “Bạn không hiểu, tôi không trách bạn” chăng?
Tại sao lại phải giải thích cho người qua đường?
Cho dù người qua đường là con gái thì thế nào?
“Đúng rồi, lúc trước cậu nói muốn mua một chiếc Audi để đi lại đúng không?” Trầm Thế Trung giải thích: “Chúng ta mua theo nhóm nhé? Để tôi xem xem muốn A4L hay Q5L. Thời tiết ở thành phố này quá không thân thiện, tùy tiện đi ra ngoài dạo một vòng thì đã nóng đến muốn bùng nổ.”
“Cuối tuần đi xem xem?” An Lương đáp.
“Không vấn đề.” Trầm Thế Trung đồng ý.
“Ha ha ha ha!”
“Hai cậu bé lớp dưới có chút đáng yêu!”
Hai cô gái bên cạnh An Lương và Trầm Thế Trung ngang nhiên lên tiếng. An Lương nhìn qua thì phát hiện cả hai cô gái đều có ngoại hình bảy mươi điểm, thuộc loại con gái trăm dặm có một.
Cho nên họ cho rằng An Lương và Trầm Thế Trung đang cố ý bắt chuyện sao?
Bọn họ đang nhìn sang?
Ảo tưởng của cuộc đời!
“Đi thôi Thân sĩ, nếu cậu còn không đi thì người ta sẽ cho rằng chúng ta muốn xin tài khoản wechat mất!” An Lương nói.
Khi An Lương và Trầm Thế Trung rời khỏi quán nước mát, một trong hai cô gái đột nhiên nói: “Người đó… hình như là đại lão tân sinh ủy viên đời sống trên trang tường của trường?”
Cho nên, vừa rồi bọn họ cười cái gì vậy?
Hình như người ta thật sự rất tài giỏi!