Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 200: Ý nghĩa của thương hiệu cao cấp

Chương Trước Chương Tiếp

Chiếc váy sợi ren cổ chữ A có giá là ba vạn va, tương đối đắt!

Nhưng đối với An Lương mà nói thì không là gì cả, mặc dù mua sắm không có thẻ nhưng An Lương cũng không có bất kỳ cảm giác đau lòng nào.

“Yêu rồi yêu rồi!” An Lương không nhịn được ôm Dương Mậu Di vào trong ngực.

“A! Anh làm gì thế?” Dương Mậu Di thở nhẹ một tiếng.

Nhân viên cửa hàng đột nhiên phải chịu đựng thứ mình không nên phải chịu đựng – sự tấn công ngọt ngào!

“Tôi lấy chiếc váy này, cắt luôn mác đi!”An Lương nói.

Dương Mậu Di cũng không có ngăn cản, cô cũng rất thích chiếc váy này, cảm giác tiên tiên, mặc vào rất thoải mái, chất liệu tiếp xúc với da thịt ở bên trong đều là tơ tằm.

“Anh không mua quần áo mùa hè sao?” Dương Mậu Di dò hỏi.

An Lương cười đáp lại: “Anh thì mua gì cũng được, Louis, Gucci, Uniqlo, hay không có thương hiệu gì cả, anh cũng có thể mặc được.”

Quần áo của con trai chính là đơn giản như vậy.

Lên tới chuyên nghiệp thiết kế, hay xuống tới như Uniqlo, toàn bộ đều có thể tự do tùy ý.

Lấy An Lương làm ví dị, cổ tay trái cậu đeo đồng hồ hiệu Patek Philippe hơn trăm vạn cùng với việc cậu mặc Louis Vuitton và Uniqlo có gì khác nhau sao?

Không ảnh hưởng tới việc cậu đeo Patek Philippe và lái Ferrari đúng không?

“Chúng ta đi xem quần áo nam.” Dương Mậu Di chủ động nói với nhân viên cửa hàng,

Nhân viên cửa hàng vừa chịu đựng mấy đòn tấn công ngọt ngào vừa mừng thầm bởi vì An Lương và Dương Mậu Di tiêu phí càng nhiều tiền thì trích phần trăm của cô càng nhiều.

Ở khu vực quần áo nam, Dương Mậu Di đầu tiên không mua áo của Polo, theo giải thích của Dương Mậu Di thì không phải là người trung niên mới mặc Polo sao?

Hình như cũng có mấy phần đạo lý?

Người trung niên ở trên đường hình như rất thích mặc áo của Polo?

Nếu như còn đeo vòng tay, mở miệng ngập miệng là văn hóa trà, có nội vị rồi?

“Anh xem cái áo sơ mi này thế nào?” Dương Mậu Di chọn một cái áo ngắn tay DNA.

Chiếc áo ngắn tay DNA này có phong cách rất đơn giản, ngoại trừ dưới góc trái áo có một dấu vẩy mực giống hoa mai, ở bên trong dấu ấn có logo của Louis Vuitton ra thì những chỗ khác đều là màu trắng.

An Lương mặc luôn áo sơ mi bên ngoài áo thun Gucci, cậu kéo kéo chiếc áo nói: “Cũng được!”

Dương Mậu Di bất đắc dĩ nhìn An Lương, con trai mua quần áo đều là qua loa như thế sao?

Cô lại giúp An Lương chọn một cái áo ngắn màu trắng thêu của Square LV, rồi mới nói: “Hai chiếc áo sơ mi là ứng phó với các hoạt động chính thức của trường học, thuận tiện chọn thêm hai cái quần nữa.”

Sau khi Dương Mậu Di xem một lượt, cuối cùng cô lấy cho An Lương một cái quần bình thường mang đậm màu sắc dân khoa học kỹ thuật, lại thêm một cái quần jean nữa, chính thức tập hợp thành hai bộ.

“Bình thường thì em cảm thấy mặc áo thun thoải mái hơn, anh cảm thấy thế nào?” Dương Mậu Di hỏi An Lương.

An Lương gật đầu: “Anh cũng cảm thấy áo thun cũng được, mua áo thun thì anh có kinh nghiệm, xem anh đây!”

“Hả?” Dương Mậu Di nghi hoặc nhìn An Lương.

An Lương ở trong khu áo thun tùy ý chọn mấy cái, phàm là những cái không có Logo rõ ràng, nhạt màu, cậu đều không lấy, trước sau ba phút, cậu đã chọn được liền năm bộ!

“Xong!” An Lương đáp lại nói.

Dương Mậu Dương ngoài cạn lời thì còn có thể nói cái gì?

Đại khái đây chính là thực sự có tiền đi!

Loại phương thức chọn này, cứ giống như là mua đồ Uniqlo vậy, mua xong không thích cũng không sao.

“Chúng ta lại đi xem giày thể thao một chút?” An Lương hỏi.

Dương Mậu Di từ chối: “Em thích giày thể thao của Gucci hơn.”

“Anh cũng vậy.” An Lương khẳng định đồng ý.

Ở phương diện giày thể thao thì đúng là Gucci tốt hơn một chút, giày thể thao của Louis Vuitton thì là lạ, có chút không nói ra được là kiểu dáng gì.

Lúc tính tiền, tổng số tiền vượt qua 23 vạn!

Không thể không nói, thương hiệu cao cấp quá ác độc với tiền lương của tầng lớp bình thường!

Đương nhiên, tại sao tiền lương của tầng lớp bình thường phải theo đuổi hàng hiệu cao cấp chứ?

Lẽ nào mặc hàng hiệu cao cấp ngồi xe buýt sao?

Tuy rằng không có cái quy định nào hạn chế là mặc hàng hiệu cao cấp thì không được ngồi xe công cộng, nhưng bản thân không cảm thấy ngượng sao?

Đặc biệt là những người tiền lương không đến năm ngàn, nhưng bớt ăn bớt mặc, lại thêm cả lốp xe dự phòng để mua một cái túi xách Louis Vuitton rồi sau đó ngồi xe buýt, thật sự nhất thiết phải thế sao?

Thật sự là chỉ cần mua một cái túi xách hàng hiệu cao cấp là có thể nâng cao địa vị bản thân?

Nghĩ nhiều rồi!

Lúc địa vị bản thân không đủ để sử dụng hàng hiệu cao cấp, không chỉ không có cách nào tăng cao địa vị bản thân mà còn có một lại cảm giác quý tộc quê mùa.

Ở trong cửa hàng Louis Vuitton, An Lương đặt trước địa chỉ giao hàng, túi xách và quần áo của Dương Mậu Di thì đưa đến khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa, quần áo mùa hè của An Lương thì đưa về ký túc xá số 7 của học viện kinh tế Thiên Phủ.

Bên chỗ An Lương thì trước khi giao hàng cần liên hệ trước, còn bên khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa thì trực tiếp giao cho khách sạn là được, khách sạn sẽ sắp xếp nhân viên đưa đến phòng 616 ở tầng 40 mà An Lương đã đặt.

Hai người đi ra khỏi Louis Vuitton, đi đến cửa hàng Gucci, An Lương cần mua một ít giầy thể thao đi mùa hè, ở Thịnh Khánh cậu mua rất nhiều giày thể thao của Gucci, nhưng chẳng muốn mang đến.

Dù sao cũng là giàu thật, cần gì phải tự giày vò mình chứ?

Dù sao tiền ở tay, mua mua mua một chút không phải là xong rồi sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)