“Lý Dũng, đúng, chính là anh, Lý Dũng!” Nhậm Gia Luân nhìn chằm chằm vào Lý Dũng, nghiến răng nghiến lợi mắng: “Không phải anh nói tay nghề của anh giống với Trương Đức Chấn của Ẩm thực Từ Thị sao! Vậy tại sao khách hàng lại thà trả thêm tiền để thêm món ăn bên ngoài, cũng không muốn ăn món ngâm do anh làm! Hả!
Anh chỉ là một kẻ “đầu voi đuôi chuột”! Anh chẳng là cái thá gì cả! Anh không xứng xuất hiện trong khách sạn Cẩm Tú! Anh chỉ là một trò cười! Trò cười!”
Những lời cuối cùng, nói đúng hơn là đang mắng chính mình, mắng mình tự cao tự đại, mắng mình nhìn nhầm người, mắng mình nóng vội…
Nhưng Lý Dũng không biết Nhậm Gia Luân đã bị cách chức giám đốc, anh ta chỉ biết mình bị sỉ nhục trước mặt mọi người, mất hết mặt mũi…
Lý Dũng chưa bao giờ là người chịu nhún nhường, sau khi sững sờ một lúc, anh ta ngay lập tức dùng giọng nói còn lớn hơn để mắng lại: “Nhậm Gia Luân, đồ khốn… Anh đang nói cái gì, hả, anh đang nói cái gì! Anh có giỏi thì nói lại lần nữa xem!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây