Đột nhiên thấy trưởng thôn dẫn theo bí thư thôn bên cạnh và một người lạ mặt vào thôn, mọi người không khỏi tò mò, cũng không vội làm việc nữa, cứ nhìn chằm chằm trưởng thôn dẫn những người này đi hết nhà này đến nhà khác, đi đến bốn năm nhà mới dừng lại.
“… Mấy loại nấm này Ẩm thực Từ Thị đều thu mua, ngày mai cứ mang đến Hà Tử Bảo… Nói trước nhé, nếu kiểm tra thấy nấm bị mốc, chưa phơi khô, trà trộn hàng kém chất lượng, thì nấm của thôn các ông sẽ không được thu mua…”
“Vâng, vâng, vâng!” Nghe nói thật sự đến để thu mua nông sản, trưởng thôn Hướng Dương vỗ ngực cam đoan: “Tôi nhất định sẽ kiểm tra kỹ càng, tuyệt đối không để một cây nấm nào kém chất lượng rời khỏi thôn Hướng Dương!”
Sau khi nhận được lời hứa của trưởng thôn Hướng Dương, Từ Hòa Bình định đến thôn tiếp theo, trưởng thôn Hướng Dương tiễn đến tận đầu thôn mà vẫn không nghe thấy Từ Hòa Bình nói gì về việc thu mua nông sản, thấy mấy người họ sắp ra khỏi thôn Hướng Dương, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hỏi thẳng thắn câu hỏi mà ông ta đã “kìm nén” suốt dọc đường: “Giám đốc Từ, những nông sản này, không thu mua sao?”
“Thu mua thì nhất định là sẽ thu mua, nhưng bây giờ vẫn chưa biết cần bao nhiêu, đợi khi nào xác định được số lượng cụ thể, thì tôi sẽ liên hệ với các ông…” Từ Hòa Bình vừa nói vừa thấy vẻ mặt vui mừng hiện lên trên khuôn mặt trưởng thôn Hướng Dương, liền vội vàng dội một gáo nước lạnh: “Nhưng nông sản này, phải chia cho năm sáu thôn, số lượng có thể sẽ không nhiều lắm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây