Nói đến đây, ông chủ tiệm cơm Kim Long nhìn thấy vẻ mặt không vui và tức giận trong mắt Diệu Tử, vội vàng an ủi: “Nhưng các tiệm cơm khác đều sẽ có một quầy bán món ngâm, quầy của bốn năm tiệm cơm cộng lại, không thua kém gì một tiệm bán món ngâm đâu. Hơn nữa, có hai tiệm cơm ở vị trí rất tốt, lượng khách rất đông, không thiệt đâu…”
Sau khi giải thích một hồi, Diệu Tử miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích này.
Tuy trong lòng vẫn không vui, nhưng bây giờ bản thân đang ở thế yếu, chỉ có thể nhịn.
Cứ chờ đấy, đợi đến khi món ngâm do cậu ta làm ra “làm mưa làm gió” ở Hải Thị, thì lúc đó, có mà ông chủ phải “năn nỉ” cậu ta!
Ngay lập tức, Diệu Tử làm ra dáng vẻ chợt hiểu ra, cộng thêm vẻ mặt chân thành như đã hiểu lầm ông chủ, cậu ta nói như xuất phát từ tận đáy lòng: “Ông chủ quả là ông chủ, suy nghĩ chu đáo hơn tôi, tôi còn phải học hỏi ông chủ nhiều!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây