Khoảnh khắc này, Từ An cảm thấy mình đã bỏ lỡ rất nhiều thứ ở kiếp trước.
Sau khi trả lời câu hỏi của Từ An, ông hai đợi mãi mà không thấy Từ An đáp lại, liền quay đầu nhìn Từ An, thấy mắt Từ An đỏ hoe, ông liền cười nói: “Sao thế, con trai mà, khóc nhè thế hả?”
“Ông hai, ông nói bậy bạ gì đấy, cháu vừa mới chạm vào ớt, lại dụi mắt, là do bị cay mắt thôi.” Từ An nhanh chóng cầm lấy một hộp cơm trống, cúi đầu, tránh ánh mắt của mọi người.
Nhờ có sự giúp đỡ của người dân trong thôn, 10 giờ 20 phút, tất cả cơm hộp đã được đóng gói xong.
Từ An gọi mọi người đến tiệm số 1 ăn cơm, vừa đến cửa tiệm, anh liền ngây người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây