“Anh ơi, khi nào chúng ta đi, ngày mai có thể đi được không, em muốn ngày mai đi công viên giải trí chơi.”
“Anh ơi…”
Từ An nhìn chằm chằm vào xà nhà trên trần nhà với ánh mắt vô hồn, anh hối hận rồi, vô cùng hối hận, hối hận đến mức không gì sánh bằng, tại sao anh lại nói chuyện này với hai đứa trước khi đi ngủ chứ?
Vất vả lắm mới đợi đến khi hai đứa hết phấn khích, cuối cùng cũng chịu đi ngủ, thì trong phòng bỗng nhiên truyền đến một tiếng động kỳ lạ.
Két, két, két két két két…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây