Hai ngày đầu tiên, tiệm cơm Nhất Phẩm Hương còn ổn, nhưng từ ngày thứ ba, sau khi đổi người đến giao cơm, thì cơn ác mộng bắt đầu.
Chuyện như canh bị đổ, thức ăn bị rơi vãi… đều là chuyện nhỏ, bây giờ còn phát triển đến mức giao nhầm món, thiếu cơm.
Mỗi ngày sau khi cơm được giao đến, đều có đồng nghiệp phản ánh với cô: Món tôi gọi không phải món này! Sao lại không có cơm của tôi!
Một mặt phải an ủi đồng nghiệp, tìm cách giải quyết, một mặt phải liên lạc với người phụ trách bên tiệm cơm Nhất Phẩm Hương để trao đổi về vấn đề, thật sự là khiến cô đau đầu muốn chết, phiền muốn chết!
Vừa đi đến sảnh lớn, La Mẫn đã nhìn thấy một chiếc xe tải nhỏ đỗ trước cửa công ty, con đường vốn dĩ rộng rãi bị chắn mất một nửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây