“Tiền ngươi kiếm được đã đủ cho ngươi cùng muội muội ngươi sống cả đời, vì sao còn muốn đi lính chứ.” Ưng Nhãn hỏi.
“Nếu như không phải Minh vương bệ hạ, ta cùng muội muội ta tuyệt đối sống không lại mùa đông năm ngoái, là bệ hạ để cho chúng ta sống cuộc sống hạnh phúc hiện tại, cho nên ước mơ của ta chính là trở thành đại tướng quân, trung thành với bệ hạ, thủ hộ quốc gia, bảo hộ muội muội.” Tam Mao vẻ mặt khao khát.
Nhìn Tam Mao trước mắt, Ưng Nhãn thật lâu không nói, người khác làm lính là bất đắc dĩ, mà Tam Mao lại coi việc làm lính là ước mơ.
Mà Tam Mao trước mắt cũng bất quá chỉ là một hình ảnh thu nhỏ trong dân chúng Minh quốc, tất cả dân chúng cơ hồ đều lấy đi lính làm tự hào.
Có quân chủ như vậy, có dân chúng như vậy, quốc gia này lo gì không giàu mạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây