Nhưng sau khi đạt được mục tiêu, sắc mặt của lão Yên cũng không khá hơn là bao, mà điều này cũng khiến tôi cảm thấy hơi kỳ lạ, vì vậy, sau khi đối phương rời khỏi Dư Thành Trạch, tôi đã đến gần và hỏi ông ấy có phải tuyến đường đã định có vấn đề không?
Nhưng ông ấy lại lắc đầu không nói gì, chỉ đưa bản đồ cho tôi và chỉ vào một con đường ở trong đó để tôi tự nhìn.
Tôi cầm lấy bản đồ nghiên cứu hồi lâu, sau đó so sánh tuyến đường ở trên bản đồ và lộ trình trong hiện thực với nhau, cuối cùng lộ ra vẻ không dám tin mà nhìn về phía lão Yên: “Ông đây là muốn mọi người đi chịu chết à?”
Mặc dù tôi không biết trên con đường này đến tột cùng là có cái gì, nhưng nếu như nói trước đây nơi mà chúng tôi đã đi qua là một vùng đất không người thì nơi tiếp theo chúng tôi phải đi chính là vùng đất chết, có lẽ vẫn có người sống sót đi ra khỏi vùng đất không người, nhưng cho đến nay tôi chưa từng nghe nói đến ai có thể đi ra từ vùng đất chết.
Thấy lão Yên im lặng không nói lời nào, giọng điệu của tôi cũng trở nên dữ tợn hơn: “Năm đó không quân cũng không có khả năng chọn vùng đất chết làm sân tập bắn, đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây